Mặt cô đỏ ửng, làn da trắng mềm như da trẻ con của cô lại càng dễ đỏ.
Đứng nhìn xe của anh dần dần khuất sau màn đêm, cô đứng nhìn một lúc lâu, tim mới dần dần ổn định lại nhịp.
Thì ra được anh hôn lại ngọt ngào như vậy, cảm giác trầm luân không muốn dứt ra.
Môi anh thật mềm, thật nóng, nụ hôn đó thật mê hoặc.
Xoa xoa lại hai cái má vẫn còn đỏ ửng của mình, cô chạy về phòng ngủ, vùi mình vào chăn che giấu sự ngượng ngùng này.
Trên giường đều là mùi của anh, cô ôm chăn hít một hơi, thật là dễ chịu.
Sau đó lại xấu hổ vì hành động vừa rồi của mình, thầm chửi bản thân không đủ bản lĩnh, không thể kiềm chế trước sắc đẹp của anh.
Sáng hôm sau cô tỉnh dậy, đập vào mắt là không gian xa lạ, phòng ngủ phong cách xa hoa bậc nhất.
Nhìn một lúc cô mới nhớ ra, ngày hôm qua cô đã dọn đến biệt thự của anh, trở thành vợ hợp pháp của anh.
Cô đã là gái có chồng, cảm giác này thật là vi diệu.
Cô nhớ ra vẫn chưa thông báo tin kết hôn với hai người bạn của mình.
Vậy là cô liền gửi ảnh đăng kí lên nhóm 3 người của cô.
Sau đó là một trận bố tin nhắn từ hai con người kia.
Có chất vấn, có trêu chọc, nhưng vẫn là thật lòng chúc phúc cho bạn mình đã tìm được hạnh phúc.
Chuyện trò một hồi với hai người bạn xong, cô sửa xoạn rồi đi xuống dưới nhà ăn sáng.
Người giúp việc trong nhà đều rất ngưỡng mộ cô.
Dù sao thì cô cũng quá xinh đẹp, nói chuyện cũng rất hoà đồng.
Trước lúc cô đến, mọi người nghe tin đều rất lo sợ, không biết mợ chủ mới đến sẽ là người như nào, có khó hầu hạ không.
Nhưng khi nhìn thấy cô xinh đẹp trẻ trung, nói chuyện đúng mực, không hề tỏ ra giọng làm chủ.
Mọi người lại càng vui vẻ phục vụ cô từng chút một.
Ngày đầu trở thành người có ra đình, chồng lại không có nhà, cô không biết nên làm gì cả, đang suy nghĩ thì Giang Di gọi điện đến rủ cô ra ngoài, cô liền đồng ý ngay.
Mấy ngày gần đây cô thường thấy được vài kí ức cũ của chủ thân thể này, có lẽ một thời gian nữa cô sẽ dung hợp được với kí ước của chủ thể, sống một cuộc đời thay thế hoàn chỉnh.
Cô nhớ được cô và Giang Di thân thiết nhau như nào, cùng từng giúp đỡ nhau bao khó khăn.
Kiếp trước cô không có một người tri kỉ nào, nên cô càng thêm quý trọng cô bạn ở kiếp này.
Lúc bước vào quán cafe, cô nhìn thấy một cô gái mặc chiếc váy màu vàng nhẹ nhàng, tóc dài đen bồng bềnh thẳng tự nhiên xoã xuống dài đến vòng eo thon nhỏ, cảm giác đầu tiên đây chính là tình đầu mà các anh chàng mơ ước.
Anh trai ngốc nhà cô bị mê mẩn cũng đúng thôi.
Giang Di rất tài giỏi, từ lúc ra trường dựa vào năng lực của bản thân trúng tuyển vào vị trí trưởng phòng tài vụ công ty của anh cô.
Trong công ty không ai biết mối quan hệ yêu đương của hai người, theo cô bạn thì như vậy cũng tốt, tránh mọi người bàn tán nghĩ cô được vào là do quan hệ.
Dù sao Giang Di rất giỏi, cô cũng không muốn bạn mình bị bàn tán như vậy , không được mọi người công nhận năng lực.
Cô thì nhàn nhã hơn, dù sao gia đình cô cũng không thiếu tiền, ba mẹ và anh trai còn chuyển nhượng cổ phần công ty cho cô.
Hàng tháng lợi nhuận vẫn gửi đều vào thẻ cô, con số trên trời, cô có ăn tiêu cả đời cũng không hết.
Nhưng là cuộc sống như vậy cũng rất nhàm chán, cô định sẽ tìm công việc gì đó.
Giờ cô không có trí nhớ của thân thể này, mọi việc đều phải tính toán kĩ lưỡng.