Cháp :
Đang ngủ, bỗng nó cảm thấy chói mắt nên sực tỉnh. Và nó bắt gặp bé Trang đang đọc nhật kí của nó. Nó bò dậy, nhảy tới bàn giật ngay cuốn sổ trên tay Trang.
_Sao em lại làm zậy?? – nó tức giận
_Em… em… em xin lỗi… - con bé rưng rưng nước mắt
_Anh thật thất vọng quá…
_Xin lỗi anh, em ko cố ý…
_Em thật là!! Thôi, coi như…
_Anh… à chị thích anh của em sao??
_Em…
_Em xin lỗi, em đã đọc hết rồi!! Em khuyên chị đừng nên thích ảnh. Tuy ảnh rất tốt nhưng ảnh đã có hôn ước rồi.
_Chị biết – nó ngồi phịch xuống giường – nhưng biết làm sao giờ?? Con tjm này phản chủ rồi, nó ko nghe chị nữa!!
_Chị, hãy cố quên anh em đi. Em rất quí chị nên ko muốn phiền phức xảy ra cho chị đâu!!
_Cám ơn em. Em đúng là cô bé tốt.
_Thành cũng thích chị đúng ko?? – Trang đột nhiên đổi chủ đề
_Sao?? Làm… làm j có???? – Nó giật mình
_Chị ko phải giấu… em đã biết rồi!! Hôm trước Thành đã thú nhận vs em đã thích chị lớp , mà chị đó em cũng biết. Nghĩ đi nghĩ lại em ko biết đó là ai hết!! THành rất ghét chị Nhím. Mà em thì chỉ biết chị Nhím khối thôi chứ có quen ai nữa đâu?? Cho tới khi đọc được nhật kí của chị… - Con bé xổ tràng.
_Chị xin lỗi!! Đáng lẽ chị ko nên xuất hiện…
_Ko đâu. Người dễ thay đổi như Thành, lúc trước thích em rồi sau đó lại thích chị, thì em cực kì ghét!! Em đã ct vs hắn rồi!! - mặt cô bé buồn buồn
_Chị… chị…
_Chị đừng nói j nữa!! Em xin lỗi vì đã đọc nhật kí của chị. Thôi chị ngủ đi, em zề phòng đây!! – nói rồi con bé đứng dậy trở về phòng.
Chỉ còn lại mình nó, nó ko thể nào ngủ tiếp được nữa… ko thể tin nổi là nó đã làm Trang đau lòng đến thế!!
Dù ko trực tiếp gây ra nhưng chính nó là nguyên nhân chính khiến cho cuộc tình của pé Trang trở nên le như thế… nó tự trách mình nhiều lắm. Đáng lẽ ngày hôm đó nó ko nên đi theo thằng Thành chết tiệt kia… để rồi bí mật bị phát hiện ~> tên Thành thích nó cũng vì biết nó là con gái thôi.
Nó ngồi ôm gối suy nghĩ suốt đêm. Nó ko thể ngủ trở lại được vì lo lắng cho tâm trạng của pé Trang. Ko biết con bé có bất ổn j ko nữa.
Cùng lúc đó, tại quán bar nào đó, có tên đang cố gắng làm ình say hết mức.
…
Sáng, nó sửa soạn rồi đi học sớm. Nó ko muốn đối mặt vs Kha, đúng hơn là nó ko đủ dũng khi để đối mặt vs hắn. Từ khi nó biết mình thích hắn, lúc nào nó cũng thấy bồn chồn… nó muốn mình là đứa con gái đẹp trong mắt hắn chứ ko phải là thằng con trai mạnh mẽ. Chưa bao giờ nó khao khát được làm con gái hơn lúc này.
Đúng lúc nó đang định dắt xe ra thì hắn loạng quạng đi vào trong tình trạng say mèm.
_Cậu chủ!! Cậu sao zậy?? – nó hoảng hốt, quăng cả xe để chạy lại đỡ hắn
_Tôi… tôi… hức… tôi… tôi tôi… tôi…
_Tôi j hoài zậy??? Có chuyện j từ từ nói, để tôi đưa cậu lên phòng.
Đúng lúc đó bé Trang đi xuống. Nó liền nói
_Hôm nay xin cô giáo nghỉ zùm anh nha!!
_Dạ, sao zậy anh??
_Anh em nè!! Ko biết có chuyện j mà say xỉn đến độ này!!
_Zậy thôi, anh ở nhà chăm sóc ảnh zùm em. Hôm nay mọi người xin nghỉ hội đồng rồi. Có j để em xin phép cho.
_Ờ, cảm ơn nhóc.
_Ko có chj, mà anh nhớ đừng để ba em biết đó!!
_Ừ, thôi em đi học đi!!
_Anh – bé Trang vuốt cằm
_Hở?? J??
_Cho em mượn xe đạp nha!!
_Ờ, mà em biết đi hok?? Coi chừng té á!!
_EM biết mà! Hồi nhỏ có lần mẹ tập cho em đi xe đạp đó!!!
_ừ zậy cẩn thận nha!
_Bye anh..
Kết thúc cuộc nói chuyện, bé Trag dựng xe lên rồi đạp nhanh tới trường. Còn nó chờ cho con nhỏ đi khuất bóng rồi ms dìu hắn lên phòng
_Thiệt tình, làm j mà lại đến nông nỗi này chứ?? – nó càm ràm pha cho Kha li nước chanh
_Cô… tên thật của cô là j zậy?? - hắn có vẻ đã tỉnh hơn
_Ơ, cậu hỏi làm j??
_Thì cô cứ nói đi!!
_Tôi là… Chế Phương Điệp.
_Điệp nè!! Tôi gọi zậy được ko??
_Tùy cậu. Có chuyện j??
_Tôi… tôi…
_J thì cậu cứ nói đi, tôi tôi hoài!!
_Giờ tôi kể cô nghe câu chuyện nhé??
_Hứng j nữa đây?? Được thôi!!
_Ngày xửa ngày xưa, có nàng công chúa lọ lem nọ, sống ở vương quốc xinh đẹp. Vì hoàng cảnh bắt buộc, cô phải giả trai tham gia quân đội để nuôi sống cả nhà. Cô đã giấu kín được bí mật của mình trong thời gian dài, rất dài, nhưng cô ko ngờ rằng vị hoàng tử của vương quốc ấy đã biết cô là con gái. Anh ta luôn âm thầm theo dõi, bảo vệ cho cô. Cho đến khi người bạn thân của hoàng tử xuất hiện, hắn ta cũng biết cô là con gái. Hắn ta rất thích cô, và cô cũng rất thích hắn ta. Vậy cô nghĩ hoàng tử phải làm j để có được tình yêu của mình đây??
_Hãy sống thật vs chính mình. Nói ra hết lòng mình cho cô gái đó biết. Như thế dù có bị từ chối nhưng cũng vẫn được nhẹ lòng.
_Lãng xẹt zậy??
_Tôi nghĩ zậy đó!!
Hắn ko nói j thêm, cứ trầm tư suy nghĩ như ông cụ
_Cậu chủ!!
_Từ nay đừng gọi tôi là cậu chủ nữa. Nghe xa lạ lắm. Kêu tôi bằng tên đi!!
_Kha hả??
_Ừ…
_Zậy có được ko??
_Được!!
_Ừ, Kha nè cậu muốn ăn j để tôi nấu cho?
_Cô biết nấu ăn sao??
_Ừ thì biết!! Nhưng ko biết có ăn nổi ko!!!!
_Thì cô cứ nấu đi!! Mà tôi là người đầu tiên được ăn món ăn do cô nấu sao?
_Ừ, đúng là thế - nó cười toe
_Zậy thì cô nấu đi!! Nấu j tui cũng ăn...