Cháp :
Nó sải người nằm dài trên cây… tư thế này thoải mái thật, cái cây này mọc chĩa ra phía cách đặc biệt nên có ngủ quên cũng ko sợ té. Thiên cũng vừa leo lên cái cây đối diện nó, nhăn mặt
_Nói chuyện dưới đất ko được sao cứ phải leo lên cây??
_Thích zậy thôi!! Hok thì ông xuống đất ra dỏng tai lên mà nghe!
_Thôi thôi tui chịu thua bà luôn á. Giờ thì có chuyện j nói đi!!
Nó thở dài, khuôn mặt bắt đầu xám xịt lại. Chưa bao giờ nó thấy chán nản hơn lúc này. Nhìn thái độ mệt mỏi của nó, Thiên thúc giục
_Nhanh đi, gần g rồi đó!!
Ờ thì kể… nó nuốt hơi dài rồi kể lại đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện cho Thiên nghe. Nó vô tình biến Thiên thành cái thùng rác để trút bỏ nỗi niềm tâm sự của mình… nhưng nó chỉ nói vs mình Thiên thôi, vì Thiên là bạn thân nhất của nó mà.
_Thì ra là zậy!! – Thiên vuốt cằm
_Cằm hok có râu mà cứ zuốt hoài zậy?? Cho tui lời khuyên coi!!
_Trời ơi cái bà này, cứ chà đạp sở thích của người ta là sao her… theo tui nghĩ thì bà ko nên ct vs thằng Kha đâu!! Dù j tụi bà cũng yêu nhau say đắm mừ~ học tập tui vs Trang nè, ko thèm cãi nhau và nhất định ko thèm ct nhau.
_Nói hay quá her… zậy ai ms chia tay rồi lặn mất tăm luôn tuần zậy ta??
_Thì… thì tại con nhỏ Thư chớ bộ?? Mà nói ms nhớ, tui phải rạch mặt nó ms hả giận. Dám tung tin đồn nhảm làm Trang hiểu lầm tui à!!
_Thôi, dù sao cũng là bạn… ông mà bỏ qua được thì bỏ qua cho nó đi!!
_Bà cứ nhân từ vs nó quá coi chừng có ngày nó leo lên đầu bà á!!
_Kệ chứ?? Nó mà dám tui thịt nó liền.
đứa lại ngồi trầm ngâm ra đây, ngắm mặt trời lặn.
Bây giờ là g’, nó vẫn chưa muốn về nhà. Bây giờ mà về là lại bắt gặp Kha, thì nó sẽ ko thể bình thường được. Nó biết là chính bản thân mình đã quá yêu hắn, giờ muốn quên ko phải là chuyện dễ dàng j… nhưng tận sâu thẳm trong trái tim nó, Kha luôn là số .
…
Nó nhẹ nhàng mở cửa bước vô nhà. Mọi người có mặt đông đủ tại phòng khách chỉ trừ có ông Lâm vs Kha. Nó chào bà dì ghẻ rồi kéo Trang đi tuốt lên phòng, chỉ đơn giản vì nó ko muốn nhìn thấy Kha.
_Chị sao zậy?? Hôm nay chị vs anh Thiên đi đâu?? – Trang bực mình
_Nhóc, em ghen hả??
_Ko… làm j có… em mà thèm ghen à??
_KO ghen?? Mặt em đỏ hết rồi kìa. Thôi anh chị ko có j đâu!! Chỉ là mượn tạm nó để làm cái thùng rác thôi!!
_Chị đừng nói ảnh zậy chứ?? Em giận chị luôn!! – nhỏ Trang chu mỏ
_Con nhỏ này. Mà ba vs anh của em đâu mất tiêu rồi??
_Anh đi quậy phá trong chỗ làm ăn của người ta nên ba phải đi giải quyết!!
Nó im lặng. Nó biết Kha như vậy là để tỏ sự bất bình của hắn. Chắc hẳn hắn cũng thích nó nhiều lắm.
Nó nghe có tiếng mở cửa ở phòng khách liền kéo tay Trang chạy nhanh xuống. Đúng là ông Lâm vs Kha đã về. Nó bần thần cả người khi nhìn thấy bộ dạng te tua thảm hại của Kha.
_Con ngồi xuống đi!! – ông Lâm nhìn nó – Trang cũng ngồi đi con!
Nó nhẹ nhàng ngồi xuống kế bên Trang, thấy vậy Kha cũng tiến tới ngồi cạnh nó.
_Kha qua bên đây!! – ông Lâm ra lệnh
Nhưng Kha chẳng những ko nghe lời mà còn cố tình chọc tức ổng…
Bằng chứng là hắn ngang nhiên vòng tay qua ôm lấy nó và siết thật chặt khiến tjm nó đập liên hồi… khó thở quá!!
_Kha, cậu làm j zậy?? Buông tôi ra!! – nó nói khẽ
_Im lặng đi!! Và honey phải chống cự ổng cùng vs anh… nếu ko thì tụi mình chấm hết.
Hơi thở nồng nặc mùi rượu của hắn phả vào tai nó khiến nó run lên khe khẽ. Nó đẩy mạnh hắn ra, và hắn bàng hoàng trước thái độ vô tình của nó.
_Chúng ta ko thể được đâu!! Vs lại tôi cũng hết thích cậu rồi… - nó dằn lòng
_Đừng đùa!! – hắn sững sờ - ổng lại đe dọa j em đúng ko???
_KO đâu, tôi nói thật!! Trước đây tôi chỉ ngộ nhận về tình cảm của mình dành cho cậu thôi!! Chứ thực sự ra tôi hết thích cậu từ lâu rồi! Tôi xin lỗi!! – nó “đọc diễn văn”
Còn hắn ư?? Tất nhiên là hắn ko bao giờ tin rồi… hắn ko tin nó lại có thể vô tình vs hắn như thế!! Nó thích hắn lắm mà… tự nhiên đùng cái lại nói là hết thích hắn rồi… ko thể nào nhanh như thế được… KO THỂ NÀO!!!!!!!!
Hắn nắm lấy bờ vai bé nhỏ của nó, lay mạnh…
_Ko được!! Em hãy nói đó chỉ là dối lừa anh thôi! Nói đi… ko thể nào… em yêu anh mà?? Đúng ko?? Người em yêu chỉ có anh thôi mà??
_Ko – nó gạt tay hắn ra, quay mặt đi để ko phải khóc – tôi thực sự hết thích cậu rồi!!
Nói rồi nó đứng dậy quay lưng bỏ đi nhanh lên phòng. Nó phải nhanh chìm sâu vào giấc ngủ để ko phải đau lòng vs cái hiện tại này. Sao hắn cứ bắt nó phải có thái độ tuyệt tình vậy chứ??
“Xin tha lỗi cho tôi!! Tôi xin lỗi đã làm cậu đau lòng… nhưng tôi còn ba mẹ tôi nữa… nếu tôi cự tuyệt ba cậu thì ba mẹ tôi phải làm sao đây?? Tôi chỉ có thể nói xin lỗi cậu thôi!! Thương cậu nhiều!!” Về phần Kha, hắn thực sự ko tin những lời nói tuyệt tình đó lại phát ra từ miệng của nó. Chắc chắn là nó đã bị ba hắn đe dọa j rồi, nếu ko thì nó sẽ ko cư xử tuyệt tình vậy đâu.
Hắn gục mặt vào gối. Hắn ước j nước mắt mình có thể chảy ra thật nhiều để vơi đi nỗi đau trong lòng… hắn đau lòng quá, tại sao nó có thể xử sự như thế chứ?? Tại sao lại tuyệt tình vậy?? Tại sao lại làm hắn đau lòng nhường vậy??
“Anh ko tin em đã hết tình cảm vs anh!! Anh ko tin… chắc là ổng đã nói j vs em rồi… em đừng vậy!!! Anh sẽ che chở cho em… anh xin em đừng rời xa anh… đừng rời xa anh giống như mẹ đã từng rời bỏ anh… anh xin em mà…”
Hắn cố gắng nặn cho ra nước mắt nhưng ko thể được. Sao bây giờ hắn lại ko khóc được nhỉ??? À phải rồi, tụi hắn chưa kết thúc mà… tụi nó vẫn đang bình thường thì tại sao hắn phải khóc chứ??? Nhất định ngày mai hắn sẽ làm rõ mọi chuyện!!
…
Nó uể oải vươn vai thức dậy. Đêm qua nó đã mơ thấy ác mộng… nó mơ thấy nó được trở về nhà cũ, nhưg ko còn ai ở đó nữa… nó chạy ra phía sau nhà thì thấy máu chảy lênh láng, xác ba mẹ nó nằm ngổn ngang… nó đã giật mình thức dậy mấy chục lần trong đêm, và rồi nó ko dám nhắm mắt nữa… vì cứ ngủ là hình ảnh ấy, cảnh tượng ấy cứ xuất hiện mỗi khi nó nhắm mắt.
.
Nhanh chóng làm VSCN, nó soạn sách vở rồi phóng xuống nhà định đi học trước. Giờ mà gặp mặt hắn nó sợ mình sẽ ko thể cầm lòng được mất…
Nhưng vô ích. Hắn đang đứng đợi nó trước cổng. Ko còn cách nào khác, nó đành nhắm mắt làm ngơ đi vụt qua hắn. Nhưng hắn ko cam tâm, ko muốn để cho nó được yên. Hắn cầm tay nó níu lại
_Em hãy cho anh biết lí do đi!!
_Tôi ko có j để nói hết!! – nó giật tay ra rồi chạy vụt đi. Tất nhiên là hắn chạy theo. Cũng may hôm nay nó ko đi xe đạp nên hắn có thể đuổi theo…
_Đừng có chạy theo nữa…
_Em phải nói cho anh lí do!!
_Tôi thích người khác rồi…
_Là ai??
_Tiên…
Hắn đứng khựng lại… lại là Tiên… nhưng hắn ko tin và lại tiếp tục đuổi theo nó.
…
Trước cổng trường, nó đứng lại thở hổn hển tưởng đã cắt đuôi được hắn… nào ngờ nó ms dừng có s thì hắn cũng chạy tới…
_Anh ko tin đâu!! Em nói rõ đi!! Ổng đã dọa em cái j??
_Ko có!! Chỉ là giờ tôi thích Tiên nên…
Đúng lúc đó, Tiên cũng đi tới.
_Có j mà có tui trỏng nữa zậy???
_À ko, tui đang định tỏ tình vs ông đó mà!! – nó quay về phía Tiên nháy mắt
Tiên hiểu được nó đang cầu cứu cậu nên cũng hợp tác luôn
_Thật ko?? – Tiên hỏi
_Thật!! – nó gật đầu
_Zậy thì tụi mình cặp vs nhau đi!! – Tiên quả quyết
_Được sao??
_Thì được chứ sao?
Tiên và nó khoác tay nhau tình tứ đi vào trong để hắn lại phía sau đứng tần ngần… mọi chuyện diễn ra quá nhanh, giống như là giấc mơ vậy… mọi chuyện sờ sờ vậy làm sao mà hắn ko tin cho được nữa…
Hắn cầu mong nước mắt chảy xuống… nước mắt chảy thì có thể giữ nó lại… nhưng khuôn mặt hắn vẫn khô rang… ko có giọt nào chảy ra cả, hắn ko thể khóc được.
… _Giờ thì nói đi!! Các người đã xảy ra chuyện j mà lại lôi tôi vô?? – Tiên lạnh lùng
_Tôi xin lỗi cậu!!! Thật sự xin lỗi!!
_Bà tưởng tui còn thích bà sao?? Giờ chúng ta chỉ là bạn thôi! – Tiên cười
_Ông làm tui hết hồn à!!!!
_Rồi giờ nói đi!! – Tiên lại cười
Nó đã đỡ khó xử hơn vì Tiên ko thích nó nữa. Vậy là tụi nó có thể trở lại như xưa rồi…
_Là vậy!! Tui bắt đầu tập viết nhật kí… và rồi… sau đó… và thế là… vậy nên… Mọi chuyện là zậy đó!!
_Nan giải nhỉ?? Nhưng sao ko chọn ai mà lại chọn tui??
_Thì ông là người thích hợp nhất!! Thiên thì có Trang rồi, còn thằng Trung thì thích con Thư nên cũng ko thể nhờ được… nghĩ đi nghĩ lại thấy chỉ còn mình ông là độc thân thôi…
…
Hắn đứng đơ như cây cơ ở ngoài cổng trường. Nghĩ sao rồi hắn lại trở về nhà. Ba hắn cũng có việc nên về nhà chuẩn bị luôn.
_Chào ba!! Có thể dành cho tôi chút thời gian được chứ??
_Được thôi – ông Lâm hơi ngạc nhiên – có chuyện j??
_Tống cổ nhỏ đó đi thì tôi sẽ nghe ông… sẽ đính hôn!!
_Nhỏ nào??
_Phương Điệp!! Đuổi nó ra khỏi nhà này cho tôi. Ba muốn tống đi đâu thì tối, tôi ko muốn gặp mặt nó nữa!! – hắn lạnh lùng
_Thật sao??
_ĐÚng!!!!
_Vậy ngay ngày mai con sẽ ko gặp con nhỏ nữa đâu…
Ông Lâm mừng rỡ rồi đi lên phòng
“Anh sẽ chja cắt em vs thằng Tiên… em chỉ thuộc về anh mà thôi… em ko được yêu người khác, nếu ko thì cả sẽ bị anh dày vò!! Em nên nhớ anh là tên cà chớn của em, vậy nên em ko thể đến vs ai được đâu!!”
…
Tan học, Tiên đưa nó về nhà và hôn tạm biết khi thấy hắn từ trong nhà bước ra. Hơi ngượng nhưng vì đại cuộc nên nó cũng vui vẻ đáp lại.
Hắn nhìn thấy trong lòng như có lửa đốt nhưng cũng ngó lơ luôn…
“Em muốn làm tôi đau khổ sao?? Em đừng có mơ, người đau khổ phải là em!!” – hắn thầm nghĩ rồi chầm chậm bước ra vườn.
Nó tạm biệt Tiên rồi nhảy chân sáo vô nhà!! Trang ở trên phòng đã chứng kiến tất cả. Con nhỏ chạy xuống phòng khách kéo tay nó ra vườn.
Kha cũng đang đứng ở gần đó, khoảng cách thích hợp để nghe lỏm câu chuyện mà ko bị phát hiện
_Chị thực sự hết thích anh em rồi sao?? – Trang bức xúc
_Ừ… chị xin lỗi!!
“Nếu em biết thì hắn cũng biết nên chị đành nói dối cả em thôi!! Xin lỗi em!!”
_CHị… chị làm em thất vọng quá!!
_Chị xin lỗi!!
_Anh em đã thích chị đến zậy…
_Chị xin lỗi
_Chị thực sự vô tình zậy sao??
_Chị xin lỗi…
_CHị…
_Chị thực sự xin lỗi… chị chỉ có thể nói thế thôi. Nếu em muốn thì cứ hận chị đi, chị ko dám trách em đâu!!!
_Tôi thật ngu xuẩn khi đã tin rằng chị có thể làm anh Kha hạnh phúc. Cuối cùng thì chị cũng đã rời bỏ ảnh, giống như mẹ tôi đã từng làm.
Nó cúi gằm mặt xuống, thôi thì cứ để con nhỏ hận nó… nhất định nó ko thể nói ra sự thật được… nếu vậy thì ba mẹ nó sẽ gặp nguy hiểm
_Chị biến đi zùm tôi!!! Thật ghê tởm!! Vì người như chị mà anh Tiên lại phản bội anh tôi!! – Trang nói trong nước mắt
_Đừng khóc!! Em khóc chị đau lòng lắm!! – mắt nó đỏ hoe lên
_Chị đừng có ra vẻ ta đây!! Chị biến đi zùm cho!! Tôi ko muốn nhìn thấy chị nữa… chị biến đi…
Nó quay lưng bỏ chạy. Trang đã thốt ra những lời khiến lòng nó đau như dao cắt… nhưng nó biết có người còn đau lòng hơn nó… nó đã nhìn thấy Kha đi ra vườn, và chắc chắn là Kha đã nghe được cuộc nói chuyện đó… nó cảm thấy mình thật là đứa con gái xấu xa… nó đã làm Tiên đau lòng vì hắn, giờ lại làm hắn đau lòng vì ba mẹ nó… nó ko thể kìm nén được nước mắt nữa…
Úp mặt xuống gối, nó khóc nức nở, khóc tức tưởi lên… đứa con gái xấu xa như nó đáng lẽ ko nên có mặt ở trên đời này nữa ms phải…
Nó thật đáng chết, đáng chết…
Cộc cộc…
_Thưa cô… ông chủ gọi cô ạh!!
Rồi, lại có biến nữa rồi đây!! Nó rửa mặt rồi mau chóng chạy xuống nhà.
_Con ngồi đi, ba có chuyện cần nói!
_Dạ…
_Con hãy…