Kiều Kiều Sư Nương

chương 234: triền miên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bạch Lộ và các tỷ muội tuy rằng không lo sinh hoạt, nhưng tình cảm vẫn thấy rất trống trải thiếu thốn, lúc Lăng Phong triền miên cùng Trầm Nghi Quân và Hà Nguyệt Mai thì nàng đang tắm rửa. Trong các tỷ muội thì Bạch Lộ lớn tuổi nhất, thậm chí còn lớn hơn đại tỷ Quý Nhược Lan 3 tuổi, nàng là ngừời duy nhất đã hơn 30 tuổi, là lang hổ chi niên, về tâm lý và sinh lý đã đến độ thành thục, mặc dù đã hơn ba mươi nhưng hàng đêm vẫn 1 thân 1 mình, tuy trong lòng cũng muốn nhưng thiên hạ lại không có người vừa ý đên an ủi nàng.

Bạch Lộ không phải là loại nữ nhân phóng đãng , tùy tiện, bởi vì chưa tìm được người xứng đáng để nàng trao thân, cho nên vẫn tự trói buộc chính mình, Hôm nay, nàng được Lăng Phong giải khai tâm kết, liền như được sống lại. Bởi vậy thời khắc động phòng sắp đến, nàng vừa mừng vừa sợ. Mấy tỷ muội còn lại tụ tập trong phòng của mình, hưởng thụ mưa móc mà Lăng Phong ban cho.

Kỳ thực trong 5 tỷ muội thì Quý Nhược Lan đẹp nhất, Đỗ Chỉ Lan thứ hai, thậm chí có thể so ngang bằng với Quý Nhược Lan không thua kém, Trầm Nghi Quân đứng thứ ba, mà Bạch Lộ chỉ không thua kém so với Hà Nguyệt Mai mà thôi. Mà Hà Nguyệt Mai mới chỉ 20 mươi đang còn thanh xuân, nghĩ tới đây, Bạch Lộ cảm thấy mình có chút thua kém,.Nhưng Ngũ Tiên giáo có thuật dưỡng nhan nên trông nàng cũng chỉ như mới hai lăm hai sáu thôi. Nhưng kỳ thật, nàng cũng chỉ là thiếu tự tin mà thôi, nàng có dung mạo động nhân, phọng vận từ nương bán lão thành thục, cực kỳ vũ mị mê người. Đôi mị nhãn ngập nước, đôi môi đỏ mọng, bộ ngực cao vút như muốn phá quần áo mà ra, bất luận nam nhân nào nhìn vào cũng không thể không nảy sinh dục vọng, ham muốn vuốt ve đôi gò bồng đảo này.

Khi Bạch Lộ tắm rửa xong trở về phòng, vừa lúc đón nhận ánh mắt của Lăng Phong, trong mắt hắn tràn ngập lửa dục, hắn dùng cặp mắt dâm dục nhìn Bạch lộ chằm chằm như muốn phá tan cái váy xanh để chiêm ngưỡng kiều đồn thon thả đầy đặn kia, kiều đồn cong vểnh kết hợp với chiếc váy kia lại càng thêm khêu gợi. Đôi chân ngọc nõn nà, do chiếc váy quấn lên đến bắp đùi, nên nhìn thấy lồ lộ tiết khố màu đỏ nhạt, cặp song nhũ bị đè nén vây hãm, trong nội y thật vô cùng dụ hoặc. Bạch Lộ chú ý tới nhãn thần của Lăng Phong nàng cố ý mặc trang phục như vậy để quyến rũ, kích thích Lăng Phong, bời vì nàng lo tuổi tác mình đã lớn, không thể khiến Lăng Phong thích, nhưng kỳ thực nàng lo lắng thừa rồi!!!(Oh My God )

Lăng Phong thấy toàn thân phát nhiệt, kìm lòng không được dục hỏa thiêu đốt tiến bước về phía trước nói:" A... Nuơng tử, người nàng thật thơm quá đi mất..."

Lăng Phong đi bộ tới gần sau lưng Bạch Lộ, kề sát mũi vào cổ ngọc của nàng hít hà khẽ nói:" Thơm thật a..."

Thằng nhỏ của Lăng Phong cũng nhân cơ hội mà cương lên kề sát gần vào cặp kiều đồn đầy đặn của Bạch Lộ, mặc dù còn cách 1 lớp váy nhưng mùi phấn son thơm phức nhẹ nhàng xông vào mũi thật là cực phẩm...a

"Thiếp già rồi không thể so với Tố Hoa, Hà Nguyêt Mai các nàng chỉ sợ..."

"Không, Bạch tỷ người thực sự là đệ nhất ... a"

Nói xong Lăng Phong bắt đầu giở trò, vì nàng đã cởi chiếc áo trắng ở ngoài, nên dĩ nhiên chỉ còn lại cái yếm gợi dục màu đỏ rực, cặp song phong cao ngất như muốn nhảy ra ngoài. Lăng Phong nhìn như ngây dại hai con thỏ ngọc non mềm, trắng như tuyết đâng phập phồng theo nhịp thở của nàng, mỹ lệ tản mát cùng hương thơm son phấn thật là tuyệt diệu.

Đôi môi Bạch Lộ khẽ nhếch cái miệng anh đào nhỏ nhắn ngát hương thơm, trông thật yêu kiều, ướt át.

Lăng Phong hiểu được thì thập phần khoái hoạt, hắn hôn lên những giọt mồ hôi trên khuôn mặt hồng nhuận của nàng, lộ ra đôi tay trắng như tuyết quả thực là 1 tuyệt tác mà ông trời ban tặng. Hắn cảm nhận được tâm ý của Bạch Lộ, biết nàng chưa có tiếp xúc qua cảm giác nam nữ này bao giờ, tâm trạng không khỏi nổi lên 1 trận thương tiếc, cố tình làm cho Bạch Lộ được 1 lần thật mãn nguyện.

Lăng Phong hài lòng xoay người dựng lên, Bạch Lộ nằm ngửa trên hồng sàng... tay chân nàng bị Lăng Phong bài trí thành hình chữ "đại" ( đây nè 大)

Hắn giờ phút thực sự vui vẻ, trong đầu hiện lên dáng vẻ vừa rồi của Bạch Lộ, hắn muốn hoàn toàn chinh phục thân thể đẫy đà đầy mê hoặc này của nàng.

"A...thật thoải mái, ta chưa từng trải qua sự sung sướng như thế a, thật dễ chịu...a... ưm...ta sướng chết mất..."

Màn tình cảm mãnh liệt qua đi, hiệp thứ hai lại đến, Bạch Lộ chìm đắm trong khoái lạc, đôi tay khẽ vuốt ve Lăng Phong.

"Tướng công, đừng kéo thiếp nữa, tuy rằng thiếp rất thích nhưng Chỉ Lan vẫn còn đang chờ kìa, nếu như chàng không đi an ủi nàng ấy thì nàng ấy sẽ không bỏ qua cho thiếp...a, nàng ấy đố kỵ đến đỏ cả mắt, chàng phải bỏ chút khí lực trên người nàng ấy a..."

Bạch Lộ dù không muốn Lăng Phong rời ra khỏi thân thể mình đi, nhưng nàng không thể không nghĩ tới các tỷ muội khác của mình. Sở dĩ, nàng để Lăng Phong nghỉ ngơi trên cơ thể mình, là để nhắc hắn đừng quên đang có người khác chờ hắn sủng hạnh.

Lăng Phong cũng bừng tỉnh nhớ lại, lưu luyến hôn Bạch Lộ một cái nồng nàn sau đó mới rời xuống giường. Bạch lộ cười nói:" Tướng công, người hãy yên tâm, ngày mai, tỷ muội bọn thiếp đều theo chàng về Nam Cung thế gia, trên đường đi chỉ cần chàng muốn, bất kì lúc nào tất cả những gì bọn thiếp có đều cho chàng mà."

Lăng Phong cười nói: "Các vị tỷ tỷ, ta vĩnh viễn sẽ không rời bỏ các người, ta còn muốn cùng mọi người ngày ngày hưởng lạc thú hoan hảo kia."

Vừa nói xong, liền thấy Đỗ Chỉ Lan đi vào.

Vị Hoa tiên tử Đỗ Chỉ Lan này là người mà Lăng Phong vô cùng thèm muốn. Đỗ Chỉ Lan vừa mới 25, da dẻ mịn màng, vóc người cân xứng, cả người toát ra mủi hương mê mẩn thành thục cao quý, mái tóc được búi cao tỏa hương, thơm ngát mê người.

Lăng Phong ngạc nhiên trước vẻ đẹp của Đỗ Chỉ Lan, cặp tuyết lê trắng ngần mê người, động đào nguyên chật hẹp ngập nước ướt át, Hai gò má nàng ửng hồng, miệng nàng nhỏ nhắn ướt át thật động lòng ngừơi. Từng tấc cơ thể mịn màng, lồi lõm đúng trình tự càng tôn lên vóc dáng hoàn mỹ của nàng. chiếc eo thon thả không chut mỡ thừa, cùng cặp đùi thon thả trắng như tuyết từng tấc da thịt trắng bóc giờ ửng hồng lên vì cọ sát nhìn trông tràn ngập ý tứ của vị thành thục mỹ phụ. Phong vận thật vũ mị hơn người, thực là cực phẩm a. Một nữ nhân như vậy, mùi son phân tỏa ra trên da thịt càng làm cho người ta có cảm giác muốn lao tới ăn tươi nuốt sống.

Đỗ Chỉ Lan trên mặt hiện lên một tia xấu hổ, Lăng Phong biết trong lòng nàng ta nghĩ gì, lúc này không cần lên tiếng. Hắn nhẹ nhàng đến bên Đỗ Chỉ Lan, ôn nhu rút đi y phục của nàng, suốt thời gian này Đỗ Chỉ Lan nhắm chặt mắt, cả người không ngớt run rẩy, nội tâm bất an.

Thân thể Đỗ Chỉ Lan mềm mại, quyến rũ, khuôn mặt nàng đỏ bừng lên, cặp môi mềm muợt thơm mát, cặp tuyết lê trắng ngần. Đỗ Chỉ Lan băng cơ ngọc khiết làm Lăng Phong rúng động không thôi. Đôi con mắt y dâm đãng nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống, thân thể nõn nà trước mắt .Cả người Đỗ Chỉ Lan run rẩy trước mắt Lăng Phong, nàng nguyện dâng hiến vô điều kiện thân thể của mình cho Lăng Phong.

"Tướng công, người thật tốt."

Mặt Đỗ Chỉ Lan đỏ bừng bừng, hai mắt nhắm chặt không dám nhìn Lăng Phong, đôi tay nàng vít chặt lấy cổ hắn mà nhiệt tình hôn.

Cả tinh thần và thể xác của Đỗ Chỉ Lan giờ bị Lăng Phong chinh phục, thân thể như căng tràn nhựa xuân, chìm đắm trong khoái cảm mà Lăng Phong mang tới. Lần đầu tiên, nàng cảm nhận được tư vị ai ân nam nữ ngọt ngào như thế, trong lòng thầm mê luyến hắn .Hai nguời nhanh chóng đạt tới đỉnh cao, rất nhanh chìm vào giấc ngủ... Bạch Lộ cùng Trầm Nghi Quân cũng vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio