Kiều Kiều Sư Nương

chương 254

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời gian như vô tận, Từ Diễm Quân trong lòng không yên, liền ra khỏi phòng đến chòi nghỉ mát ngoại tản bộ, vì tâm tình khó chịu, bất giác đi tới giữa hoa viên, đột nhiên, trong bụi hoa bay ra một thân ảnh!

"Ai?"

Từ Diễm Quân cả kinh!

Không ngờ hắc y nhân che mặt hừ một tiếng, "Hừ, không thể tưởng được Nam Cung thế gia thật sự là mỹ nữ như mây, hôm nay nhặt được bảo bối a!"

Nói xong lập tức giơ hai tay lên chụp vào Từ Diễm Quân.

Vẻ mặt hắc y nhân cho thấy xuất thủ tùy tiện, khinh thường cực điểm. Từ Diễm Quân là tiểu thư khuê các, xuất thân quý tộc tự nhiên không thể chấp nhận loại đùa giỡn này. Trong cơn giận dữ giẫm chân một cái, tay trái che tay phải đập thằng vào mặt hắc y nhân

Hắc y nhân thân hình vừa chuyển, đã lướt đến bên thân Từ Diễm Quân, đưa tay chụp lấy hạ thân nàng.

Từ Diễm Quân thấy đối phương không dám chống lại, vốn là hữu chưởng, hắc y nhân cước bộ thay đổi thân hình chuyển qua bên phải từ diễm quân, tiện tay huy chưởng vỗ ra dĩ nhiên chỉ là công phu của gian hồ mãi nghệ mà thôi. Từ Diễm Quân giận dữ, từng quyền dốc toàn lực công tới, phát ra tiếng gió "vù vù", hắc y nhân mỗi khi tránh né chân di chuyển có hình bát quái, thân hình ngày càng nhanh không lâu sau trong mắt Từ Diễm Quân chỉ thấy bóng đen mà thôi

Từ Diễm Quân tuy không phải nhất lưu cao thủ nhưng tốt xấu gì cũng xuất thân từ võ lâm thế gia, hơn nữa đi theo Nam Cung Hiên hai mươi năm, một thân võ nghệ dù cho giết địch không thành cũng đủ bảo vệ mình. Nhưng đêm nay gặp địch nhân cũng không phải người thường, Từ Diễm Quân biết gặp phải cao thủ thân hình trẩm ổn xuất thủ cũng dần ngưng trọng

Hai người một động một tĩnh, nháy mắt đã qua trăm chiêu. Đột nhiên "Bát" một tiếng hắc y nhân nhảy lên cao tựa hồ bị chấn bay lên, trước mắt Từ Diễm Quân một màn khói mê.

Hắc y nhân trong lòng đắc ý "mỹ nhân ta đánh chán rồi, không bằng chúng ta đổi phương thức chiến đấu khác đi?"

"Ngươi dùng độc!"

Từ Diễm Quân kinh hãi

Hắc y nhân cười: mỹ nhân, đây không phải độc, là thứ mạnh nhất trên đời: Hợp Hoan tán, ngoại trừ cùng nam nhân giao hoan thì không có giải dược.."

"Tên trộm, ngươi…đê tiện

Sắc mặt Từ Diễm Quân đại biến, trong lòng kinh hãi ngưng thở nhưng quá muộn, nàng đã hít vào Hợp Hoan tán

"Bên này hình như có đánh nhau…"

Lúc này bên ngoài hoa viên truyền đến tiếng quát to

Từ Diễm Quân nghĩ thầm phải tìm giải dược gấp liền hô "Người đâu, có địch nhân, mau mau bắt hắn"

"Ta sao để ngươi bắt được"

Hắc y nhân nói xong đánh về phía Từ Diễm Quân.

Hắc y nhân cười haha, đang muốn tiến thêm.

Lúc này phía sau Từ Diễm Quân có người tung đến, một kiếm chém vào vai phải hắc y nhân, quát lớn: "Lớn mật, tên kia, chớ có càn rỡ!"

Người tới không ai khác chính là Lăng Phong.

"Mỹ nhân, chúng ta sau này còn gặp lại a"

Hắc y nhân thấy cứu binh của Từ Diễm Quân tới liền xoay người bay đi

Từ Diễm Quânkinh hãi "Vũ nhi mau đuổi theo tìm giải dược"

"Đại nương, người trúng độc?"

Lăng Phong thất thanh

Từ Diễm Quân không trả lời gật gật đầu, Lăng Phong không nói hai lời lập tức phi thân hướng hắc y nhân đuổi theo

Từ Diễm Quân thấy Lăng Phong truy theo hắc y nhân tảng đá trong lòng nhất thời rơi xuống đất, lập tức trở về phòng riêng mặc kệ mọi thứ. Nhưng Hợp Hoan tán này căn bản không phải độc dược, mà là một loại xuân dược, mặc cho nàng dùng biện pháp gì cũng không hiệu quả mà còn làm cho Hợp Hoan tán phát tác thêm.

Qua nửa canh giờ Lăng Phong vẫn không trở về, Từ Diễm Quân cảm giác thân thể như hỏa thiêu khó chịu, nàng cởi quần áo tay không ngừng tự vuốt ve cơ thể, trên mặt có một tầng ửng đỏ. Hô hấp của nàng dồn dập, khóe miệng còn vương một tia cười mà trong họng phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.

Xưa đến nay vốn là một đại nương cao quý đoan trang, Từ Diễm Quân cảm thấy thẹn cho mình, không hay biết lúc này Lăng Phong đang đứng ngoài phòng.

Lăng Phong không có lấy giải dược, mà có hắn cũng sẽ không đem đến bởi vì đại cục là do hắn bày ra, hắc y nhân là Bạch Lộ, Hợp Hoan tán là xuân dược mạnh nhất của Ngũ Tiên giáo. Lăng Phong nhờ Bạch Lộ hóa trang thành kẻ trộm đánh lén Từ Diễm Quân chính là vì chuẩn bị cho mình làm tốt việc sau. Chỉ cần mình và Từ Diễm Quân làm chuyện ấy xong nàng tự nhiên thành nữ nhân của hắn. Điểm nay hắn vô cùng tự tin

Lăng Phong sở dĩ trì hoãn tới nửa canh giờ mới quay lại, chính là chờ đợi xuân dược phát tác, muốn nàng chủ động yêu cầu mình

Lúc này Từ Diễm Quân tựa hồ đạt lên tới cao trào, phát ra từng trận rên rỉ liên tục, cái miệng anh đào xinh đẹp khẽ chúm chím, mật dịch ướt đãm, cả giường tựa như cùng hòa vào trong thứ mật dịch ấy của nàng.

Lăng Phong nghĩ thầm "Đến lúc rồi", đang định gõ cửa đi vào không nghĩ tới lúc này đại nương Từ Diễm Quân miệng thét lớn "Ta muốn! Ta muốn nam nhân! Trời ơi, làm sao có nam nhân cho ta! Cho…ta…cho…ta!"

Không nghĩ tới từ miệng của Từ Diễm Quân vốn cao quý lại có thể nói ra như vậy, Lăng Phong rốt cục không nhịn được trực tiếp đẩy cửa đi vào, dù cho phía trước là núi đao biển lửa hắn cũng muốn xông vào một lần

Nhất thời Từ Diễm Quân thấy hắn xâm nhập cả kinh, nàng đình chỉ động tác, cả người nhũn ra "Vũ …Vũ nhi! Ngươi đem giải dược đến sao?"

"Đại nương..ta..ta..không có"

Lăng Phong liền nắm lấy cơ hội, ôm lấy Từ Diễm Quân , vùi đầu vào giữa hai núi đôi cao vút của nàng, miệng nỉ non « Đại nương ! Hài nhi vô dụng, làm người chịu khổ ! Hài nhi biết trong người đại nương là Hợp Hoan tán, không bằng để Vũ nhi giải độc cho người nhé ! »

"Cái gì…không cần!"

Từ Diễm Quân tuy dục hỏa công tâm nhưng nháy mắt nàng thanh tỉnh lại, nàng vội vàng đẩy Lăng Phong ra nhưng lại bị hắn ôm chặt lấy không thể cử động

"Đại nương, ta yêu người, từ khi gặp người ta biết trong đời này ta không thể thiếu người…đại nương hôm nay trong người của người là Hợp Hoan tán, nếu như không giải được sẽ chết a. Thiên ý, nhất định là ông trời sắp đặt để ta giải độc cho người, được không?"

Từ Diễm Quân tựa hồ không còn tỉnh táo, mình nghe Nam Cung Vũ nói yêu mình? Hơn nữa lúc này mình đang khỏa thân lại bị hắn ôm lấy.

Lăng phong biết rõ mấu chốt thắng bại là đây, miệng tiếp tục nói lời ngon tiếng ngọt đồng thời tay đưa ra sau đem đai lưng của mình cởi bỏ

Từ Diễm Quân lúc này như tỉnh mộng kêu lên "Vũ nhi! Không ….không! Ta là đại nương ngươi a!"

Hai tay dự định đẩy Lăng Phong ra nhưng nàng phát hiện lúc này một chút khí lực cũng không có, nàng chỉ có thể tùy ý để Lăng Phong lướt trên thân thể mình

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio