Kiều Kiều Sư Nương

chương 271: đồng sàng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một trận cuồng phong bạo vũ qua đi, Đường Tư Tư thỏa mãn gắt gao ôm lấy Lăng Phong, hôn qua hôn lại, đây là đỉnh phong của tình yêu, cả tinh thần và thể xác.

Sau nửa ngày nghỉ ngơi, Lăng Phong cười hỏi: "Tư Tư, nàng còn muốn hay không?"

Đường Tư Tư lắc đầu nói: "Vừa rồi ta thiếu chút nữa mất mạng, chàng đi bồi tiếp Thanh Thanh cùng Ngọc Chân đi. Nói xong nàng quay đầu nhìn thấy Mộ Dung Thanh Thanh cùng Công Tôn Ngọc Chân đang mắc cỡ đỏ mặt ngồi ở một bên.

Đường Tư Tư gắt giọng: "Các ngươi rất không trượng nghĩa , ta đều mệt như vậy, các ngươi lại ngồi xem kịch, cởi đồ nhanh lên!"

Mộ Dung Thanh Thanh cùng Công Tôn Ngọc Chân vừa nghe mặt càng đỏ hơn, cuối cùng vẫn là Mộ Dung Thanh Thanh dũng cảm cởi quần áo ra, Công Tôn Ngọc Chân lại có chút ngượng ngùng, Mộ Dung Thanh Thanh hướng nàng một ánh mắt cổ vũ. Công Tôn Ngọc Chân do dự một chút, nhẹ nhàng lấy tay đem nút thắt trước ngực cởi bỏ, chỉ thấy một cái yếm đào màu tươi đỏ che lấy hai quả đào tiên thành thục ngọt ngào như một cây đào mật. Song phong ngạo nhân đứng thẳng trong không khí, song nhũ trắng như tuyết ,xinh đẹp mà kiêu ngạo, ngự tại đỉnh núi là một viên anh đào đỏ tươi. Công Tôn Ngọc Chân nhìn thoáng qua Mộ Dung Thanh Thanh đang thoát y, mình cũng làm theo cởi bỏ đai lưng, kéo quần dài bằng lụa xuống, một cái tiết khố mỏng màu hồng nhạt hiện ra, mặt trên thêu một con Phượng Hoàng nhỏ xinh. Công Tôn Ngọc Chân bỗng nhiên dừng lại, đem tiết khố cởi ra, ngọc đồn thanh xuân, kiện mỹ, trắng như tuyết lộ ra.

Mộ Dung Thanh Thanh hành động rất dứt khoát, sau đó nàng cởi quần áo ra, nhẹ nhàng nằm xuống tấm nệm thêu hoa, toàn thân lõa lồ, làn da nàng trắng như tuyết mơn mởn. Tại nơi ánh sáng mơ mộng của chiếc đèn chiếu xuống, thân thể nàng càng thêm rực rỡ, toàn thân hiện lên rõ ràng, không ngừng tản ra mùi thơm thiếu nữ. Thật là khiến người ta mất hồn, hồn phi phách tán. Cũng tại lúc này, Mộ Dung Thanh Thanh đã bị lửa tình làm cho nhộn nhạo, làm cho khuông mặt phơn phớt hồng, mắt hạnh đưa lên như làn thu thủy, nhiếp tâm thật là câu hồn đoạt phách. Nàng thở nhẹ, làn môi hơi khép lại như khẽ động đậy, hai làn môi đỏ thắm như cây vải chín, thất là khiến người ta muốn cắn một cái. Miệng nhỏ khẽ nhếch, hai hàng răng nhỏ trắng bóng, hệt như những mảnh sò bên bờ biển, hai núm đồng tiền nho nhỏ như hồ nước, sóng sánh ánh lên thật mê người, làn hương phấn thoang thoảng như có như không lọt vào cánh mũi Lăng Phong, khuáy động cõi lòng hồi hộp mà khao khát của hắn.

"A, thật đẹp .". Lăng Phong nói xong, liền kéo Mộ Dung Thanh Thanh đã khỏa thân vào lòng, cuối đầu hôn mãnh liệt trên mặt nàng, hai tay vuốt ve song phong nàng, Mộ Dung Thanh Thanh ngửa người ra, cố gắng nói :" Tướng công, ngươi hãy nhẹ nhàng một chút"

"Thanh Thanh, nàng cũng không phải lần đầu tiên, còn ngượng ngùng như vậy, nhìn xem Tư Tư thoải mái hơn nhiều, nàng phải học tập nàng ấy a.". Nói xong, Lăng Phong ôm Mộ Dung Thanh Thanh lên trên giường, lộ ra trường thương thẳng đứng, Công Tôn Ngọc Chân nhìn thấy toàn thân giống như điện giật, trong lòng kinh hãi không ngớt

Lăng Phong lúc này một tay vuốt ve song nhũ của Mộ Dung Thanh Thanh, một tay vuốt ve nàng lần lần từ trái đào tiên xuống dưới. Lăng Phong dùng bàn tay to lớn thưởng thức thân thể của nàng, theo khe núi trượt xuống phía dưới là cái bụng bóng loáng nhẵn nhụi, cặp ngọc thố co dãn mười phần

Lăng Phong đưa tay dừng lại trên ngọc đồn Mộ Dung Thanh Thanh đích, dùng ngón trỏ ấn trên xương sụn ngọc đồn, chậm rãi nhào nặn. Mộ Dung Thanh Thanh theo hắn nhào nặn, cũng vặn vẹo rên rỉ. Nàng một bên rên rỉ , một tay cầm lấy đại thủ của Lăng Phong đặt lên phía trên âm động mà xoa bóp

Đường Tư Tư lúc này cũng đã nghỉ ngơi đủ. Nàng nằm trên chăn,xoa nhẹ nơi âm vực bị Lăng Phong làm cho có chút điểm sưng , thấy Công Tôn Ngọc Chân ở một bên không biết nên làm gì, nàng không nhịn được ngồi vào bên cạnh Ngọc Chân, duỗi tay trêu ghẹo nhụy hoa của Công Tôn Ngọc Chân, liền dính một tay d*m thủy. Nàng cười nói: "Ngọc Chân, d*m thủy của ngươi cũng chảy ra rồi, còn không mau tiến lên đi. Không phải sợ, ta giúp ngươi, đến đây.

Đường Tư Tư trước bảo Công Tôn Ngọc Chân giúp Lăng Phong thỏa mãn dương căn , sau đó bảo Công Tôn Ngọc Chân ngồi xổm trên người Lăng Phong, lấy tay giúp nàng tách hai chân, nhắm dương căn mà chậm rãi ngồi xuống, làm cho thanh trường thương đặt vào hoa tâm của Công Tôn Ngọc Chân.

Công Tôn Ngọc Chân còn là có chút bất an, không dám ngồi xuống. Đường Tư Tư đứng dậy, ấn vai Công Tôn Ngọc Chân xuống dùng sức một cái."A". Theo trường thương to lớn nhập động là một trận đau nhức đánh úp Công Tôn Ngọc Chân, nàng không nhịn được kêu lên.

Máu xử nữ đỏ thẫm theo hoa tâm chảy ra, vô cùng bắt mắt.

"Đừng sợ, lần đầu tiên là như thế này, trong chốc lát ngươi sẽ dục tiên dục tử, khoái hoạt giống như thần tiên, nhịn xuống, không thể bỏ qua!"

Đường Tư Tư một bên an ủi Công Tôn Ngọc Chân, một bên vội vàng ôm nàng, đem song phong của Ngọc Chân xoa bóp nhẹ, tay kia cũng tự vuốt ve phong của mình, an ủi nói: "Không có việc gì, nhịn xuống, không phải sợ, lần đầu tiên là như vậy, rất nhanh sẽ sung sướng."

Công Tôn Ngọc Chân dưới sự vuốt ve của Đường Tư Tư, đau đớn chậm rãi giảm bớt, nàng nhẹ nhàng vặn vẹo ngọc đồn,phối hợp với Lăng Phong khiến cho trường thương đâm sâu vào âm động, cảm giác thoải mái càng ngày càng mạnh, nàng cũng vặn vẹo nhiều hơn nhằm giảm bớt sự ngứa ngáy nơi âm động

Đường Tư Tư một bên chỉ dẫn Công Tôn Ngọc Chân, giúp nằng vặn vẹo ngọc đồn, một bên dùng tay mình tại đôi ngọc nhũ của Ngọc Chân mà xoa nắn, rất nhanh, Công Tôn Ngọc Chân đã cảm thấy được sự sung sướng, bắt đầu lớn tiếng rên rỉ.

Công Tôn Ngọc Chân ngọc đồn vặn vẹo càng lúc càng nhanh, theo ngọc đồn vặn vẹo, song nhũ bắt đầu lay động theo. Khuông mặt nhỏ nhắn dần ửng đỏ, một đôi mắt hạnh dụ nhân khẽ mấp máy, một loại biểu tình hưng phấn hiện lên khuôn mặt nàng. Công Tôn Ngọc Chân mỗi lần ngồi xuống là mỗi lần âm động đem trường thương của Lăng Phong toàn bộ nuốt vào, miệng cũng rên rĩ theo nhịp.

Trên dưới của Công Tôn Ngọc Chân đồng thời lên xuống, mà Lăng Phong cũng làm cho Mộ Dung Thanh Thanh cảm giác được sung sướng. Hai tay nàng tách ngọc đồn tròn trịa, giữa nơi đó hiện ra âm động tuyệt đẹp, cùng đại thủ của Lăng Phong chơi đùa

"A, a, tướng công". Mộ Dung Thanh Thanh cả người giống như điện giật, mở cặp mị nhãn nhìn hắn, trong lòng phập phồng,rên rỉ thở gấp, toàn thân run rẩy không ngừng: " Tướng công, ngươi làm cho Thanh Thanh khó chịu chết mất, ngươi thật là xấu"

"Thanh Thanh, sớm vậy đã chịu không nổi rồi, màn hay còn ở phía sau a "

Lăng Phong nói xong liền vùi đầu vào âm động của nàng, đem miệng hôn lên nhị hoa, đầu luỡi không ngừng liềm láp, hôn hít, cắn nhẹ nơi ấy của nàng

"A,. Tướng công, thật là sung sướng". Mộ Dung Thanh Thanh bị khiêu khích đến không chịu nổi, liều mạng hướng lên phía trên vặn vẹo, nàng toàn thân mười phần phóng túng, trong miệng kiều mỵ rên rĩ.

Lăng Phong miệng đặt tại nhụy hoa mỏng manh hết hít lại thổi, biến Mộ Dung Thanh Thanh thành dâm phụ. Hắn lại đem nhụy hoa kia hôn tới, dùng đầu lỡi liếm láp, dùng răng cắn nhẹ, thỉnh thoảng lại đem lưỡi duỗi vào bên trong mật động của nàng, liếm lấy d*m thủy của nàng, làm cho hoa động của nàng đỏ ửng.

Hắn một bên hí lộng, một bên hàm hồ hỏi :" Thanh Thanh. Thoải mái không?"

"A, tướng công, ngươi đừng như vậy, ta thật chịu không nổi nữa. Ai nha, cắn nhẹ một chút. Tướng công, ta sẽ bị ngươi hành hạ đến chết mất". Mộ Dung Thanh Thanh bị Lăng Phong liếm láp nơi âm động, hồn phi phách tán, eo nhỏ không ngừng vặn vẹo, thân thể mềm mại cũng run rẩy không ngừng, miệng rên rỉ thành tiếng.

Lăng Phong lại vươn lưỡi liếm đến nhị hoa của nàng, Mộ Dung Thanh Thanh tê dạ từng đợt, nàng thoải mái ấn mạnh đầu của hắn, nhất thời thân thể run mạnh một đợt. Nhị hoa tràn trề dục thủy, giống như Trường Giang và Hoàng Hà thiếu đê, nước không ngừng chảy ra ngoài.

"Tướng công, Thanh Thanh sắp chết rồi"

Lăng Phong tiến thêm một bước làm cho đầu lưỡi luồn thẳng vào nhụy hoa của Mộ Dung Thanh Thanh, tại hai bên cửa động sờ nắn, cái mũi hắn hướng hạt đào nhỏ mà cọ xát

Mộ Dung Thanh Thanh cho tới bây giờ chưa trải qua loại sung sướng này này, rên rỉ nói: "Tướng công, chàng quá lợi hại, thiếp muốn chết" .Lúc này, Mộ Dung Thanh Thanh không ngờ đồng thời cùng vúi Công Tôn Ngọc Chân, xụi lơ tại trên giường.

Công Tôn Ngọc Chân là lần đầu tiên, Đường Tư Tư vừa rồi cũng trải qua đại chiến, hai người mệt mỏi đành phải nằm ở phía trong giường mà nghỉ ngơi

Lăng Phong một tay đẩy Mộ Dung Thanh Thanh ngã xuống, Mộ Dung Thanh Thanh đột nhiên bị hắn lôi kéo, giật mình, vội vàng nằm yên, tách hai chân ra, nói: "Tướng công".

Lăng Phong không đợi nàng nói xong, liền làm cho cái động của nàng bị lấp kín, hai tay đặt trên hai ngọn song phong mà tận tình xoa bóp, thân thể cứ thế mà di động. Âm động ẩm ướt của nàng kẹp chắt lấy trường thương như muốn ăn nó.

"Tướng công, chàng thật ác". Mộ Dung Thanh Thanh có điểm cảm thán nói. Lăng Phong bị nàng nói như vậy, ngược lại càng giống một đầu mãnh sư, hắn một bên rít gào, một bên dùng sức tiến công .

Dục vọng của Mộ Dung Thanh Thanh bị hắn đưa tới đỉnh, mặt đỏ tai hồng, đổ mồ hôi đầm đìa, từng đợt dục thủy chảy ra như sóng.

Dục thủy của Mộ Dung Thanh Thanh thật mãnh liệt. Lăng Phong thấy nàng ra không ngừng, cảm thấy rất kích thích, lại dùng lực nhanh và mạnh hơn so với lúc đầu.

"A" Mộ Dung Thanh Thanh ngày càng thở gấp.

Lúc này, Lăng Phong đang tới thời điểm sung sướng, há có thể buông tha nàng.

"A, ân" Mộ Dung Thanh Thanh nhất thời đầu óc trống rỗng, ân hừ rên rỉ .

Lăng Phong gọi Công Tôn Ngọc Chân sang, bảo nàng nằm xuống bên cạnh.Mộ Dung Thanh Thanh bị hắn biến thành không có ý thức, cũng không để ý tới, vẫn không ngừng rên rỉ. Lăng Phong đem hai chân Thanh Thanh mở ra, sau đó đặt lên hai vai, thân thể áp xuống.Mộ Dung Thanh Thanh đang phóng túng liền nhẹ nhàng trở lại, hắn đang cảm thụ vẻ đẹp ở đôi ngọc thố của nàng

"A, tướng công, a! Lại nữa rồi" Mộ Dung Thanh Thanh kêu lên,nàng chu môi lên nói, thần khí Lăng Phong lại như vào chỗ không người. Đường Tư Tư lúc này đã tỉnh lại, nàng bò dậy, quỳ gối sau lưng Lăng Phong, dùng sức vuốt ve lưng của hắn.

Lúc này Mộ Dung Thanh Thanh quả thực là hư thoát , chẳng biết cao trào mấy lần, hơn nữa dục thủy cũng chảy rất nhiều, hiện tại chỉ còn khí lực để thở gấp.

Đường Tư Tư vừa thấy vội vàng bò đến bên người Lăng Phong nói: " Tướng công, mệt mỏi lắm không?"

Lăng Phong quay đầu nói: "Ta không mệt" quay đầu sang bên nói với Công Tôn Ngọc Chân : "Ngọc Chân, nàng nhất định chưa có lên đến đỉnh, chúng ta lại tiếp..."

Công Tôn Ngọc Chân nghe vậy bò đến bên giường nằm xuống, Lăng Phong cầm hai chân của nàng đặt ở trên hai vai mình, làm cho ngọc đồn mêm mại của Công Tôn Ngọc Chân nhếch lên.

Một lần nữa thần thương nhập động, Công Tôn Ngọc Chân không kiềm chế được kêu lên.

Lăng Phong ôm lấy chân Công Tôn Ngọc Chân, không lưu tình chút nào, Công Tôn Ngọc Chân miệng hơi nhếch lên, chiếc lưỡi đinh hương khẽ duỗi ra, một chút dịch vị từ đó chảy xuống, nhìn thật là dâm đãng

Nghe thấy tiếng rên rỉ thoải mái của Công Tôn Ngọc Chân, Lăng Phong càng thúc đẩy, Hắn đưa cao trường thương, lên lên xuống xuống. Bản thân hắn cũng không nhịn được điên cuồng kêu lên:" Cảm giác thật sung sướng".

Liền sau đó đẩy nhanh tốc độ mà phóng. Công Tôn Ngọc Chân mồ hôi đầm đìa, rên rỉ liên tục, tựa hồ như mất đi ý thức, hai tay nàng ôm lấy hai chân của mình mà mở rộng ra

"Tốt không? Ngọc Chân"

"A…" Công Tôn Ngọc Chân một trận kêu loạn, Lăng Phong thấy Công Tôn Ngọc Chân chết đi sống lại, dục vọng liền dâng cao. Vì trêu đùa nàng, có khi hắn cố ý đem động tác làm chậm lại

Nhất rồng chiến tam phượng, ba nàng phải thay nhau chiến đấu kịch liệt,cuối cùng còn lại chỉ là tiếng thở dốc thỏa mãn của bốn người, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này, mọi người ai cũng cảm thấy có chút mỏi mệt, Lăng Phong ôm Đường Tư Tư ngủ ở bên trong, Công Tôn Ngọc Chân, Mộ Dung Thanh Thanh ngủ bên ngoài, rất nhanh phát ra tiếng ngáy rất nhỏ, rất nhanh nhập mộng Chu Công

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio