Hà Vĩ Thu thấy Tử Lăng cùng Lăng Phong có chuyện muốn nói, liền chỉ huy chúng đệ tử tiếp tục lên đường, mọi người lại khoác thùng nước lên vai, theo sau nhị sư huynh lên núi. Những nam đệ tử thấy một mỹ nữ như thế lại chủ động bắt chuyện với Lăng Phong, trong lòng rất là hâm mộ, không rõ Lăng Phong thế nào lại quen được một cô nương xinh đẹp đến vậy. Còn các nữ đệ tử cũng cũng hướng về Lăng Phong với ánh mắt tò mò, thầm nghĩ, hắn nhất định có chỗ hơn người, bằng không cũng sẽ không được một mỹ cô nương như vậy tìm tới. Lăng Phong trong lòng vô cùng đắc ý, tưởng như mình lúc này đã trở thành một đại tông sư vậy.
Đợi mọi người đi xa, Tử Lăng mới liếc nhìn theo sau bọn họ một cái, hỏi:
- Thiếu gia, bọn họ đều là đồng môn của người sao?"
Lăng Phong đáp:
- Đúng vậy, nhưng ta là đệ tử đích truyền của sư phụ, địa vị so với bọn họ thì cao hơn."
- Mau, mau bỏ thùng nước xuống…" Tử Lăng nhìn thùng nước to đùng trên lưng Lăng Phong, cảm thấy vô cùng thương tâm, nhìn bộ dáng bên ngoài của hắn, trên trán đầy những mồ hôi, cả cái áo cũng bị ướt sũng, trong lòng lại càng thấy thương, lập tức đến gần lau mồ hôi cho hắn, nói:
- Thiếu gia, người ngày đầu tiên lên núi, đã làm việc khổ lực như vậy, định hủy hoại mình sao?"
- Tử Lăng, ta không việc gì." Lăng Phong thấy mỹ tỳ Tử Lăng quan tâm tới mình như vậy, trong lòng rất thoải mái, hào khí trẻ con lại nổi lên, nói:
- Thế này có là cái gì, nam tử hán đại trượng phu, nhất định phải vận động gân cốt, rèn luyện thân thể, chịu đựng cơ cực, nếu không làm sao có thể gánh vác được đại sự?"
Tử Lăng nghe xong, trong lòng vui lên không ít, mỉm cười nói:
- Thiếu gia, người đã lớn rồi."
Lăng Phong a a nói:
- Tử Lăng, cô nói như vậy, chẳng lẽ trước kia ta còn chưa đủ lớn hay sao?" Nói rồi, lại cố ý nháy nháy mắt mỉm cười.
Tử Lăng thấy Lăng Phong không có hảo ý, ngượng ngùng mắng khẽ một tiếng, lại nhìn ra bên ngoài nói:
- Thiếu gia, có lẽ chúng ta nên rời khỏi chỗ này, người trước tiên theo ta về nhà, chúng ta đã chuẩn bị tốt rồi…"
- Nhà? Chỗ này làm gì có nhà?" Lăng Phong kinh ngạc hỏi.
Tử Lăng mỉm cười nói:
- Lão gia sai ta cùng với tam quản gia ở tại tiểu trấn này hầu hạ người, sau này nếu công tử ở trên núi mệt nhọc, thì cứ xuống núi ăn đồ ăn ta làm, nghỉ ngơi một chút. Chúng ta ở chỗ này đã mua một đại trang viện, còn sắp xếp cho người căn phòng tốt nhất, bố trí giống hệt ở Hàng Châu."
- Lão ba suy nghĩ chu đáo như vậy, thực là tốt quá." Lăng Phong nghĩ đến ở tại Hoa Sơn tu luyện còn có mỹ nữ phụng bồi, thực là quá tuyệt, cao hứng nói:
- Tử Lăng…vậy chúng ta sau này có thể cùng nhau…"
- Mắc cỡ chết!" Tử Lăng đương nhiên biết hắn nói cái gì, lúc này xấu hổ đỏ mặt, giậm giậm chân, trong lòng lại vô cùng vui vẻ."
- Tử Lăng, mau dẫn ta đi xem nhà mới!" khi cùng Tử Lăng rời đi, Lăng Phong còn không quên khoác thùng nước lên lưng.
Tử Lăng cười nói:
- Thiếu gia, người cứ để thùng nước lại đây, không sợ mất đâu, để ta dặn tiểu nhị ở đây xem chừng cho. Nếu có mất, ta sẽ đền cho cái mới, hơn nữa, đợi mọi người đi xa, ta còn giúp thiếu gia đem tận lên trên núi."
Lăng Phong ha ha cười nói:
- Cô đem được sao?" Nói xong lập tức nhớ ra, Tử Lăng khổ cực còn nhiều hơn mình, võ công cơ hồ cũng cao hơn, vì thế cõng một thùng nước đối với nàng đương nhiên là rất dễ dàng.
Tử Lăng mỉm cười nói:
- Thiếu gia, lát nữa ta sẽ cõng cho người xem!" Nói rồi trên mặt còn lộ ra vẻ kiêu hãnh.
- Không cần!" Lăng Phong vội vàng nói:
- Ta tin, ta tin, có gì mà không tin? Tử Lăng cô chính là không có nói giỡn. Nhưng mà để cô thay ta cõng nước lên núi, nếu để sư huynh nhìn thấy, thì ta thực là phiền phức."
Tử Lăng ừm một tiếng, nói:
- Chúng ta đi thôi!"
Sau đó, liền dẫn Lăng Phong tới trang viện duy nhất trrong tiểu trấn.
Đại trang viện này nếu so với Lăng gia ở Hàng Châu thì vẫn còn nhỏ hơn vài chục lần, bất quá ở tại tiểu trấn này đã là siêu cấp hào trạch. Nhất là căn phòng của Lăng Phong, bố trí đặc biệt hào hoa khí phái, hơn nữa còn rất giống căn phòng của hắn ở Hàng Châu. Có tiền thực là sướng, muốn cái gì lập tức được cái đó."
Tử Lăng tựa hồ xem thấu tâm sự Lăng Phong, cao hứng nói:
- Thiếu gia, người thích không?"
Lăng Phong nhìn qua một lượt, hết lời khen ngợi:
- Thích, ta sau này rảnh rỗi sẽ tranh thủ xuống đây ở tạm vài ngày."
Tử Lăng cười, khẽ ừm một tiếng.
Lăng Phong ngồi xuống một chiếc ghế tựa, lại còn nghịch gợm đung đưa lên xuống, ra vẻ vô cùng thích thú.
Tử Lăng cũng rất biết điều, liền tiến đến xoa bóp vai cho hắn, dịu dàng ôn nhu, an ủi nói:
- Thiếu gia, người ở trên núi nhất định phải chú ý thân thể, không nên cưỡng cầu, luyện võ vốn là coi trọng tích lũy, vội vàng cũng không được.".
Lăng Phong chớp chớp mắt, chăm chú nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng, đây tuyệt đối là khuôn mặt có thể khiến cho người ta tâm tình vui vẻ.
- Tử Lăng, cô giống như là kế mẫu của ta vậy"
- Huyên thuyên…." Tử Lăng nhìn Lăng Phong , ánh mắt nàng rất sáng, rất ấm áp, khiến cho Lăng Phong cảm giác như đang ngồi dưới ánh mặt trời vậy.
Lăng Phong ngẩng đầu nhìn thân hình mềm mại yểu kiều của Tử Lăng, dưới lớp y phục còn ẩn hiện những đường cong hấp dẫn vô cùng, khiến cho người ta nhìn thấy không khỏi mơ tưởng.
Tử Lăng mỉm cười hỏi:
- Thiếu gia, ta nghe nói Hoa Sơn nữ đệ tử đều là mỹ nữ nhất đẳng, chưởng môn phu nhân lại càng là võ lâm đệ nhất mỹ nhân, có thật như vậy chăng?"
Lăng Phong gật đầu, nói:
- Ừm, sư nương thật là xinh đẹp, so với kế mẫu còn có phần đẹp hơn."
- A!" Tử Lăng nghe xong có chút kinh ngạc.
Lăng Phong mỉm cười nói:
- Bất quá, các nữ đệ tử so ra vẫn còn kém Tử Lăng của ta."
- Người chỉ là gạt cho Tử Lăng vui mà thôi!" Tử Lăng nghe xong, trong lòng hoan hỉ hờn trách một câu.
Lăng Phong nhân cơ hội tiến gần mặt nàng một chút, nói:
- Ta nói chính là sự thật!" Nói đến đây, trên mặt đã nổi lên sắc ý.
Tử Lăng hờn trách:
- Ta đã nhìn thấy rồi, Đàm Uyển Phượng cùng Tạ Lâm Lan kia thật là xinh đẹp, các nàng còn được xếp trong giang hồ thập đại mỹ nhân." Nói rồi trên mặt còn hiện ra vẻ hâm mộ.
Lăng Phong lúc này tay trái đã đặt lên ngực nàng, cảm giác vô cùng êm ái mềm mại, ngoài miệng nói:
- Thế cũng không mê người cùng làm thiếu gia vui vẻ như Tử Lăng nhà chúng ta…"
Tử Lăng bị ma thủ của Lăng Phong lần mò khiến cho nàng hô hấp có phần gấp gáp , liền đưa tay giữ lại tay hắn, nói:
- Thiếu gia, người xấu…"
Lăng Phong lúc này lại cảm thấy vô cùng hứng thú, sắc tâm cũng đã nổi lên.
Hắn vừa xoa bóp ngực nàng , vừa nói:
- Tử Lăng, chúng ta từ Hàng Châu một mạch tới đây, đến cả nửa tháng chưa có làm chuyện đó, ta bây giờ muốn cùng cô khoái hoạt một chút."
Tử Lăng bị Lăng Phong sờ đến eo thon văn vẹo, hừ nhẹ nói:
- Nhưng mà lát nữa công tử còn phải cõng thùng nước lên núi, ta, ta sợ người sẽ mệt nhọc."
Lăng Phong hôn lên mặt nàng, nói:
- Tử Lăng, đừng sợ, thiếu gia ta càng làm càng có tinh thần, khí lực cũng càng mạnh mẽ." Nói rồi hướng về đôi môi đỏ mọng của nàng hôn tới, hai tay cũng không ngừng làm việc.
Tử Lăng bị hôn khe khẽ rên rỉ, mặc dù trên người vô cùng dễ chịu, nhưng cũng không dám lớn tiếng kêu la. Loại mùi vị hoan ái vụng trộm thế này, vừa sung sướng lại vừa hồi hộp, càng khiến cho người ta thèm nhớ vô cùng.
Lăng Phong sờ đến cao hứng, từ từ cởi y phục trên người Tử Lăng, một tay lách vào bên trong, tìm đến những nơi trọng địa, say sưa vuốt ve nhào nặn.
Tử Lăng theo bản năng chống cự, khẽ trách:
- Thiếu gia, người mỗi lần đều dùng sức mà bóp, làm cho ngực ta đau muốn chết, ta còn chưa có tìm người tính sổ,"
Lăng Phong hắc hắc cười nói:
- Còn tính với toán cái gì, ta xem cô sung sướng còn không kip, chúng ta đều là lão phu lão thê, cô còn thẹn thùng gì nữa." Nói rồi lại dán chặt lấy hai cánh môi nàng.
Tử Lăng nghe được Lăng Phong nói lão phu lão thê, trong lòng một trận ngọt ngào, đồng thời lại có chút ngượng ngùng, chỉ đành để mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Lăng Phong tại đôi môi đỏ mọng của nàng điên cuồng liếm láp, mút nút, hồi lâu lại đem lưỡi mình lách vào trong miệng nàng, cùng chiếc lưỡi thơm tho của Tử Lăng triền miên quấn chặt lấy nhau. Hai bàn tay cũng không có nhàn rỗi, mặc dù còn cách một lớp y phục, nhưng vẫn làm cho Tử Lăng ngứa ngáy không thôi. Thực ra, nửa tháng nay không có kiền qua, Tử Lăng tiểu ny tử này cũng đã rất khao khát rồi.