Kim Gia Hiên 2-Áng Thơ Thầm Lặng

chương 63

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Buổi chiều, Thượng Dương mới vừa làm điểm việc vặt vãnh, lãnh đạo viện gọi anh qua một chuyến, sắp xếp nhiệm vụ quan trọng cho anh, ngày mai mở hội nghị, các lãnh đạo đã chọn anh làm người phát ngôn của đơn vị. Chủ đề quan trọng của cuộc họp lần này liên quan đến việc xây dựng lực lượng cảnh sát cơ sở, tài liệu tham dự hội nghị cũng là Thượng Dương chuẩn bị, bảo anh làm thì quá phù hợp.

Vì thế chủ nhiệm Thượng cũng không sờ cá nữa, trở về bắt đầu chuẩn bị bài phát biểu, công việc này với anh mà nói quá đơn giản dễ như ăn cháo.

Chớp mắt trời đã tối xuống, các đồng nghiệp đã tan làm gần hết, Thượng Dương nhắn tin cho Kim Húc hỏi: Chỗ anh tiến triển thế nào rồi?

Anh nghĩ có lẽ mình phải tự mình về nhà, đơn vị điều tra tội phạm bận rộn ngày đêm, Kim Húc được cho phép tham gia cuộc họp thảo luận vụ án do phó cục trưởng chủ trì, gần như là đội viên nửa chính thức rồi, trước khi kết án muốn làm việc và nghỉ ngơi như bình thường thì e là không có cửa đâu.

Bởi vậy anh gửi tin nhắn rồi, thấy Kim Húc chưa trả lời liền dọn dẹp bàn làm việc, chuẩn bị tan làm về nhà.

Lúc anh cầm áo khoác đi ra văn phòng khóa cửa, lại nhận được tin nhắn của Kim Húc: Muốn biết tiến triển thì đến đây đi.

Thượng Dương không thể tưởng tượng nghĩ, không phải đang họp hay sao? Anh cuồng gì mà cuồng? Lại thiếu đánh rồi phải không.

Sau đó Kim Húc nói tiếp: Cũng đến thăm anh luôn.

Còn kèm theo một biểu tượng u buồn.

Văn phòng của Cục điều tra hình sự.

Thương Dương đã làm việc ở tòa nhà này được chín năm, trong chín năm qua, số lần anh đến văn phòng này cộng lại tất cả cũng không nhiều bằng hai ngày vừa qua.

Vẫn là những cảnh sát hình sự phụ trách vụ án người giao hàng, mọi người túm tụm tại chỗ xem hồ sơ tài liệu, hơn nữa hình như còn đang chờ tin tức gì đó.

Vừa đến cửa, Thượng Dương phát hiện một chuyện, trước đó mấy lần đến đây, mỗi lần đều thấy Kim Húc ngồi ở ngồi ở rìa, lần này hắn đang ngồi giữa mọi người, chắc chắn không phải vị trí trung tâm, nhưng rất rõ ràng là hắn đã hòa nhập được vào đó rồi.

Thượng Dương mở cửa rộng ra gõ nhẹ lên cửa, mọi người bên trong nhìn ra, sôi nổi chào hỏi anh:

– Chủ nhiệm Thượng tới rồi à, vào đây ngồi đi.

– Không quấy rầy các anh chứ? – Thượng Dương nói.

– Không hề, nếu là vụ án cần giữ bí mật thì chúng tôi đã đến phòng tối để họp rồi, nào có ở đây để cửa mở nói chuyện ồn ào chứ.

Thượng Dương đi vào, một cảnh sát hình sự ngồi cạnh Kim Húc nhường chỗ cho anh, lúc đứng lên còn nói:

– Bọn tôi vừa gọi cơm hộp, đủ hết, lát nữa chủ nhiệm Thượng cũng ăn cùng luôn đi.

Thượng Dương: – …

Anh nhận thấy những thay đổi tinh tế trong cách mọi người đối xử với anh. Buổi sáng, anh mua cà phê và giúp liên lạc với đàn em, các cảnh sát hình sự chỉ lịch sự cảm ơn, còn xa mới tỏ vẻ thân thiết như hiện tại, như là cũng coi anh như người một nhà. Cảm giác này rất quen thuộc, trước kia đi Tây Bắc, khi gặp mặt với các đồng nghiệp của Kim Húc thường thường sẽ như thế.

Anh ngồi xuống chỗ đó, Kim Húc vẫn luôn không nói gì lúc này mới quay sang nhìn anh, dáng vẻ nghiêm túc đứng đắn, nhưng ánh mắt hai người vừa chạm nhau, khóe môi Kim Húc không kìm chế được mà hơi nhướng lên rồi lại bị ép xuống, dõng dạc báo cáo với cấp trên trực tiếp của mình:

– Báo cáo chủ nhiệm, ngày hôm nay anh chăm chỉ học tập, biểu hiện cũng rất tốt, không tin em hỏi mọi người đi.

Mọi người đều cười rộ lên, Thượng Dương tất nhiên sẽ không đi hỏi mọi người, nhìn bốn phía, phát hiện còn thiếu hai người, hỏi:

– Cảnh sát Hà và cảnh sát Chu đi đâu rồi phải không? Hai người họ không theo vụ án này nữa à?

– Tiểu Chu mang đội đi Quảng Châu rồi, lão Hà thì đi Hoa Đô, chắc là đang trên đường đi. – Cảnh sát nhường chỗ cho anh nói.

Thượng Dương gật đầu, còn phái đội nhỏ đi, vậy thì những người còn lại trong căn phòng này có lẽ là người trực tiếp chỉ huy vụ án nối tiếp này… Anh chợt hiểu ra, thảo nào Kim Húc đột nhiên trở nên kiêu ngạo như vậy.

Nếu đổi lại là anh, anh cũng mừng đến cuồng như vậy. Năm đó lúc anh mới tham gia công tác, cũng từng tới cục điều tra hình sự thực tập, nhưng khi đó anh chỉ là một nhân viên nhỏ, là chân chạy việc giao đồ, vẫy cờ, chạy việc vặt, đừng nói là tiến vào chỉ huy vụ án lớn, dù là văn phòng cấp bậc trước mặt này, năm đó anh cũng chưa từng được vào. Điều tra hình sự chính là bộ phận thiên về hiệu quả thành tích nhất trong hệ thống công an.

Thượng Dương vừa hâm mộ vừa tự hào nghĩ, người yêu mình giỏi quá nha.

Lúc này, một cảnh sát hình sự tìm được thứ gì đó từ tài liệu mà anh ta đang xem, nói:

– Điều kiện của người phụ nữ đã chết này tốt thật, có tận mười mấy căn liền.

Một cảnh sát hình sự khác nói:

– Phú nhị đại đấy, hâm mộ cũng thế thôi.

Thế nào mà lại nhảy ra một “người phụ nữ đã chết” rồi? Thượng Dương lộ vẻ không hiểu.

– Có liên quan đến vụ án mới kia, – Kim Húc giải thích nhỏ với anh, – Người chết là người Thâm Quyến, nữ, chết đột ngột, người nhà gọi 120, nguyên nhân cái chết được xác định là do hạ đường huyết, bởi vì người này chuyên giảm béo không ăn cơm…

Thượng Dương giật mình nói:

– Đây có phải là cô gái lên hot search hôm nay không?

Một cảnh sát hình sự nói:

– Chính là cô gái đó. Lúc đó cảnh sát chưa can thiệp, tự các phương tiện truyền thông ngửi thấy mùi đã đăng ảnh của người chết lên khắp nơi trên Internet, là bởi vì người chết khá xinh đẹp, chủ yếu để tạo sự chú ý.

Một người khác nói:

– Weibo của người chết còn bị đào bới ra, cô gái này trước kia thường tham gia vào các chủ đề nữ quyền, có một số đồng tính nam không biết người này đã chết, bây giờ bọn họ đang nói nhảm, gì mà tiểu tiên nữ vì giảm béo đã chết, vậy có thể gọi là chết không, mà phải gọi là xếp hạng trong số những người bất tử …Tôi không biết mọi người đang nói gì về điều này.

– … – Thượng Dương cạn lời, lại hỏi, – Thế kết quả cảnh sát can thiệp là gì? Người chết có phải là chết bất thường không?

Kim Húc đáp:

– Pháp y cho rằng, người chết khả năng đã uống quá nhiều thuốc hạ đường huyết, gia đình đã đồng ý khám nghiệm tử thi.

Theo người nhà và bạn trai nói, người chết bình thường vẫn khá chú trọng đến sức khỏe, hằng năm đều định kỳ đi khám sức khỏe hai lần, lần gần đây nhất cách đây không lâu, lượng đường trong máu cũng không cao nên không tồn tại khả năng cô ta uống thuốc để hạ đường huyết.

Người chết năm nay 31 tuổi, có trình độ học vấn cao, thu nhập cao, nhìn ảnh có thể thấy cô là một mỹ nhân thành thị thời thượng, mọi người xung quanh đều nói cô có tính cách sôi nổi, vui vẻ, thích đi du lịch, còn là thợ làm bánh giỏi. Cô và người yêu đang trong thời kỳ yêu cuồng nhiệt, cuộc sống rất hạnh phúc, không có dấu hiệu trầm cảm hay coi thường mạng sống của mình, cũng không tồn tại khả năng cô ấy cố ý uống một lượng lớn thuốc hạ đường huyết để kết liễu tính mạng.

Thượng Dương giờ mới hiểu ra lúc vừa đi vào đã cảm thấy mọi người như đang đợi gì đó, thì ra là đang đợi kết quả khám nghiệm tử thi của cảnh sát Thâm Quyến, trước mắt đang hoài nghi người chết cũng bị người khác “đầu độc” mà chết.

Cô ấy là phụ nữ, là giới tính nữ, cũng không giống 3 vụ án đồng tính nam dính líu trước đó, mà chỉ có điểm giống nhau là cùng tỉnh và “trúng độc” mà thôi. Liệu có liên kết gì ở đây không?

Nhưng điều mà nhóm cảnh sát hinh sự đang chờ đợi không chỉ là kết quả khám nghiệm tử thi, một cảnh sát hình sự đang xem tin tức mới nhất vừa nhận được, nói:

– Cảnh sát Đông Hoàn có hồi âm rồi.

Có một nữ công nhân dây chuyền lắp ráp và vợ của người giao hàng hai năm trước cùng làm việc trong nhà máy điện tử Quảng Châu, về sau lại cùng nhau rời đi, đàn em khu Hoa Đô điều tra được chị ta đi Đông Hoàn làm việc, cảnh sát Đông Hoàn tìm được người này rồi, cũng đã hỏi tình huống hai năm trước.

Cảnh sát hình sự xem hồi âm của bên kia xong, nói:

– Nữ công nhân này thừa nhận, nói hai năm trước chị ta cùng với chị em gái cùng nhau rời khỏi nhà máy, nói là đi nơi khác làm việc. Thực tế là để kiếm tiền, họ đã đến một cơ sở không hợp pháp làm người đẻ thuê.

Các cảnh sát đều không bất ngờ đối với kết quả này, nhưng người nào ở đây cũng đều lộ biểu cảm khác nhau, có tức giận, có bất đắc dĩ.

Thượng Dương vốn dĩ không biết Đông Hoàn xảy ra vụ việc gì, nghe xong trong lòng cũng hiểu, người khác không hỏi, anh lại không nhịn được hỏi:

– Là bị người ta ép? Ví dụ như….chồng của họ chẳng hạn?

Anh thậm chí còn nghĩ đến có phải người giao hàng kia cũng ép vợ mình đi làm chuyện này, vợ anh ta căm hận anh ta, mới tìm người giết anh ta không? Trước ngày giết người một ngày thì ôm con bỏ trốn, tạo nên chứng cứ không ở hiện trường…Nhưng mà, một phụ nữ nông thôn, vì sao lại giá họa cho Tỉnh Hiên? Làm thế nào lấy được vân tay của Tỉnh Hiên?

Cảnh sát hình sự nói:

– Không phải, hai người họ đều tự nguyện.

Hoàn cảnh của hai người phụ nữ nông thôn sinh sau 1985 này cũng không hoàn toàn giống nhau:

Vợ của người giao hàng khi đó cùng anh ta đều làm việc ở Quảng Châu, anh ta khi đó là nhân viên chuyển phát nhanh, không đồng ý để vợ đi làm việc này, cho rằng sinh con cho người khác rất không sạch sẽ, nhưng vợ anh ta kiên quyết muốn đi, nếu may mắn, mười tháng kiếm sẽ được số tiền mười năm nai lưng làm việc trong dây chuyền sản xuất tại nhà máy.

Mà nữ công nhân ở Đông Hoàn, chồng chị ta cùng với người trong thôn lỡ tay đánh chết người, bị bắt vào tù, chị ta lấy số tiền tích cóp ít ỏi dùng cho “khơi thông quan hệ” muốn giúp chồng giảm hình phạt, cuối cùng phát hiện “quan hệ” loại này đều là tiền mất trắng, mà trong nhà nghèo đến mức ngay cả không có cơm để ăn, hai đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn, đều phải đi học, chị ta rất muốn kiếm được số tiền này.

Viên cảnh sát hình sự phụ trách kết nối với bên Đông Hoàn phát một đoạn tin nhắn âm thanh mà bên kia gửi cho mình, bên trong đó nữ công nhân nói:

– Tôi không cần phải ngủ với đàn ông, tôi chỉ cho người khác mượn bụng mình mười tháng mà thôi. Sau này các con tôi sẽ có đủ tiền đi học đại học.

– Sau khi có thai, tôi ở trong một căn đơn nguyên sáng sủa rộng rãi, có khí thiên nhiên, có bồn tắm, trong viện còn có hoa viên, cơ sở còn phân công một người bảo mẫu chuyên cơm nước. Ngoài việc dưỡng thai thì tôi không phải làm gì cả, điều kiện ăn ở tốt hơn rất nhiều so với ở nhà máy.

– Có nguy hiểm không à? Không phải tôi chưa từng sinh con, tôi đã sinh hai đứa con, còn cô ấy sinh ba đứa con. Hơn nữa chúng tôi vốn dĩ cũng không dự tính sinh tiếp, bụng cũng rảnh rỗi.

Kết thúc tin nhắn ghi âm, cảnh sát hình sự nói:

– Chị ta nói phôi thai được đặt trong bụng đã chết, không thể cấy ghép suôn sẻ, chị ta cảm thấy đây là vấn đề của cơ sở. Cơ sở thì nói cơ thể chị ta không phù hợp với yêu cầu, cuối cùng chỉ cho chị ta hai vạn chi phí bồi dưỡng. Chị ta còn muốn mang thai thử lần nữa, cơ sở bảo chị ta về chờ thông báo. Chị ta rất hâm mộ người chị em của mình thuận lợi mang thai, được ở lại cơ sở, có bảo mẫu hầu hạ. Sau khi chị ta rời khỏi cơ sở, hai người chưa hề liên lạc lại, chị ta cũng không biết tình hình sau đó của vợ người giao hàng như thế nào.

Đồng nghiệp hỏi:

– Sinh một đứa trẻ thì được trả bao nhiêu tiền?

Vị cảnh sát tiếp nhận tin tức từ Đông Hoàn nói:

– Bảo toàn giới tính thì trả tầm từ 25 đến 30, nếu khách hàng muốn con trai, phát hiện phôi thai trưởng thành là nữ thì sẽ phá đi. Không bảo toàn giới tính thì trả tầm từ 15 đến 20.

Một cảnh sát hình sự khác nói:

– Cơ sở cũng hiểm độc đi, năm ngoái tôi đã gặp phải trường hợp này, phí thuê người mang thai hộ tối thiểu là bốn năm chục vạn, những người mang thai hộ đặt nửa cái mạng vào đó, thậm chí một nửa số tiền cũng chưa chắc lấy được.

Kim Húc nói:

– Đừng nói một nửa, dù là chỉ trả năm vạn khối thì cũng có người chịu làm. Nông thôn ở những vùng kém phát triển rất khó khăn, có đôi khi…mấy ngàn khối có thể cứu mạng đấy. Mười mấy vạn, hai ba mươi vạn, rất nhiều nông dân cả đời cũng chưa từng thấy số tiền nhiều như vậy.

Mọi người nhất thời không nói gì, cũng rất khó đánh giá đối với hành vi mang thai hộ vượt ra ngoài quy tắc pháp luật như này, sẽ là không công bằng đối với họ nếu chỉ định nghĩa đúng và sai.

Họ nói mình tự nguyện, nhưng họ thậm chí còn không hiểu mình đang làm gì.

Thậm chí có thể họ không hiểu “tự nguyện” nghĩa là gì.

Cả đời này, họ chưa bao giờ có cơ hội trở thành “chính mình”.

Khi một vài người đang nói còn cần phải tìm ra cơ sở này để tiến hành điều tra sâu hơn, cảnh sát Thâm Quyến đã gửi kết quả khám nghiệm tử thi của người phụ nữ bị hạ đường huyết và điều tra thêm vụ án đến đây.

Bác sĩ pháp y đã phát hiện một thành phần nhất định của chất kích thích insulin trong cơ thể người chết, cảnh sát cũng tìm thấy dư lượng của loại thuốc tương tự trong máy pha cà phê của cô ta và trong một lượng nhỏ bột cà phê xay nhưng chưa pha bên cạnh. Có thể kết luận, người chết là bị người ta hạ thuốc hạ đường huyết vào trong bột cà phê, cuối cùng dẫn tới người chết vốn có lượng đường trong máu bình thường đã rơi vào tình trạng hôn mê, sốc và thậm chí tử vong sau khi lượng đường trong máu giảm đột ngột.

Cảnh sát điều tra vụ án này hiện đã xác định được hai người có thể tự do ra vào nhà người chết và chạm vào máy pha cà phê mà không khiến người chết nghi ngờ, một người là bạn trai, người còn lại là bạn thân của người chết.

Nhưng bạn thân và người chết không có xung đột gì, cảnh sát đã xem lịch sử trò chuyện trên WeChat của hai người, trước khi người chết tử vong nửa giờ, hai người còn hăng say thảo luận đủ chuyện giải trí, thoạt nhìn quan hệ bạn bè không có vấn đề gì.

Cảnh sát phụ trách kết nối với bên Thâm Quyến nói:

– Bạn trai với người chết cũng không có mâu thuẫn gì, hai người đang yêu đương, không lý nào đột nhiên giết bạn gái…

– Trong sọt rác ở đầu giường còn phát hiện ba áo mưa tối hôm trước đã dùng. – Vị cảnh sát trung niên này thuật lại lời cảnh sát Thâm Quyến nói, đánh giá quan hệ của hai người, – Điều này khẳng định là vừa ở bên nhau được mấy tháng, nếu yêu nhau hơn một năm thì chắc hẳn không còn năng lượng để làm chuyện này rồi.

Ý của họ là mối quan hệ giữa nam và nữ là chân thật, bạn trai dường như không có hiềm nghi.

Nhưng có hai người ở đây, đã ở bên nhau hơn một năm nhưng năng lượng vẫn rất đầy đủ, tức khắc bị những lời này bắn phá tới, theo bản năng nhìn đối phương, lại nghĩ đến dùng ánh mắt mày đưa mày lại như này ở trước mặt nhóm cảnh sát hình sự, chẳng phải tự nổ hay sao, thế là vội chuyển ánh mắt đi.

Những người xung quanh nhạy bén dữ dội, trong im lặng ngắn ngủi ba giây đồng hồ, một vị cảnh sát hính sự gượng gạo vội nhanh chóng kéo đề tài quay lại vụ án:

– Ấy, thế người chết kia có mua bảo hiểm không? Người thụ hưởng có ghi tên bạn trai không?

– Không có. – Câu trả lời là không, giữa hai người này không có xung đột lợi ích, bạn trai cũng không thèm muốn sự giàu có của bạn gái, bởi vì anh ta cũng là một phú nhị đại ưu tú.

Mọi người nghe vậy đều cảm thấy chán nản, đều nói:

– Đừng nói nữa, nói nữa là chẳng muốn điều tra nữa đâu.

Nói đùa như thế, vẫn còn phải đợi cảnh sát Thâm Quyến tiến thêm một bước kết luận, hơn nữa người mà cục phái đi hiện tại cũng sắp đến Quảng Đông rồi.

Vụ án này dường như không kéo theo vào một đồng tính nam nào nữa, trước mắt cũng xác nhận có vẻ như không có liên quan đến mấy vụ án trước.

Sau đó, một số cảnh sát bắt đầu bàn bạc thảo luận về việc sắp xếp đi theo dõi một người nào đó.

Bọn họ đang nói về một cái tên xa lạ, Thương Dương chưa từng nghe đến cái tên này, không biết là muốn theo dõi ai, đang muốn hỏi, vị cảnh sát ngồi bên cạnh anh phụ trách kết nối với bên Thâm Quyến nhận được tin tức phản hồi ở bên đó, máy tính trước mặt nhảy ra tin nhắn.

– Tập trung nghe tôi nói, – Vị cảnh sát này ra hiệu cho mọi người yên lặng, – Bác sĩ pháp y vừa phát hiện, người chết đã trải qua phẫu thuật lấy trứng.

Hết chương 63

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio