Với tư cách là tổ trưởng Ngô Mi đầu tiêngiới thiệu tình huống của những người chủ yếu liên quan đến vụ án.
Hình chiếu xuất hiện một tấm ảnh chụp, ngườitrên ảnh chụp chính là vị lão tiên sinh nhận nhầm Thượng Dương ở trên thuyền, gọianh là “Ngài” kia.
“Người này tên là Hoàng Lợi Quốc, năm nay tuổi, người của tỉnh này, là cánbộ về hưu của một đơn vị nào đó trong tỉnh lị, sau khi về hưu, ông ta lợi dụng cácmối quan hệ nhân tình đã được tích lũy trong quá trình khi còn công tác ở đơn vịnhà nước mà lôi kéo những người khác tham gia ‘’Ái Lữ Hối’’ của tập đoàn ThiênLý, nhân danh phát triển du lịch và phát huy mạnh mẽ cờ hiệu văn hóa để pháttriển hội viên, sử dụng chiết khấu cao làm mồi nhử, tham gia vào hoạt động tàichính bất hợp pháp.” Ngô Mi mở một trang PPT tiếp theo, là về kết cấu tổ chức‘’ÁiLữ Hối’’.
Rõ ràng, kết cấu nhân viên ‘’ Ái Lữ Hối ’’là một mô hình tổ chức bán hàng đa cấp hình kim tự tháp, đang không ngừng pháttriển lên.
Ngô Mi nói: “Chúng tôi đã tiến hành theodõi Hoàng Lợi Quốc trong một khoảng thời gian, xác định ông ta là một thànhviên thuộc đỉnh tháp trong toàn bộ kim tự tháp Ái Lữ Hối này.
Trên danh nghĩaông ta và vợ con của ông ta còn có những khoản tiền cùng bất động sản ra khôngrõ nguồn gốc, cộng lại con số có thể tăng đến hàng trăm triệu nhân dân tệ.
Cácbuổi offline ‘Ái Lữ Hối’ do ông ta trực tiếp phát triển có chừng hơn trăm người,mà hơn trăm người này chính là hội viên đầu tiên của Ái Lữ Hối, thuộc tầng thứhai kim tự tháp.”
Hội viên trong tầng thứ hai có nhân viêncông vụ, có giáo sư đại học, có doanh nhân xí nghiệp, còn có một số làm côngtác văn học nghệ thuật…… Có thể nói trải rộng cácngành nghề trên địa bàn tỉnh, trong đó rất nhiều người vốn nên là trụ cột đẩy mạnhphát triển trong các ngành sản xuất, lại bị các khoản chiết khấu cao dụ dỗ, đểrồi trở thành các tổ chức bất hợppháp để tranh giành lấy lợi ích, phá hư xúc tua phát triển mạnh của xã hội.
Bọn họ tiếp tục phát triển các buổi offline,mọi người trong offline của bọn họ lại phát triển các buổi offline khác, vôcùng vô tận, tầng tầng bóc lột, đóng các lệ phí gia nhập hội rồi chờ mong khoảnhồi báo kếch xù.
Đáng tiếc trời không rơi bánh xuống, rất nhiều người bị kẹt trongtổ chức hút máu từ trên xuống này,kết quả chỉ là một trong hàng nghìn túi máu cho số ít người trên đỉnh tháp màthôi.
Thậm chí, giống như mấy người thân bạn bè côngnông dân đến nay chưa được cứu ra của nhóm người về đến Tây Bắc thì mới dám báocông an kia, bọn họ không có tin tức, mất đi tự do cá nhân, sống hay chết cũng đềukhông thể xác định được.
Mà với sự dẫn đầu của Hoàng Lợi Quốc thànhviên đỉnh tháp có thể thành công phát triển vô cùng vô tận các buổi offline,ngoại trừ bản thân bọnhọ có địa vị xã hội nhấtđịnh, càng quan trọng hơn chính là hạng mục tên là “Ái Lữ Hối” dựa lưng cây đạithụ “tập đoàn Thiên Lý” này.
Tập đoàn Thiên Lý là xí nghiệp du lịch tư nhân lớn nhất của tỉnh, doanhthu thuế năm ngoái đứng trong top doanh nghiệp hàng đầu trong toàn tỉnh, sảnphẩm du lịch được đẩy ra đều có sức ảnh hưởng rất lớn trong phạm vi toàn tỉnh, pháttriển các tuyến du lịch tại các khu vực có tài nguyên du lịch nhưng kinh tế kémphát triển trên địa bàn tỉnh, tập đoàn Thiên Lý đã từng ra tiền lại ra sức,tích cực hưởng ứng giúp đỡ chính sách người nghèo, giải quyết việc làm ở các khu vực nghèo khó ……Giốngnhư phim tuyên truyền Thượng Dương từng xem ở trên thuyền, tập đoàn Thiên Lý cũngđã thật sự làm được một số chuyện trong việc bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể.
Điều này khiến cho các phần tử ngoài vòngpháp luật trở nên ngông cuồng, đồng thời cũng gia tăng không ít lực cản trongviệc điều tra và giải quyết vụ án này.
Trên màn hình chiếu xuất hiện ảnh chụp của Khổng Dược.
Ngô Mi nói: “Đây là Khổng Dược, tuổi, chủtịch hiện tại của tập đoàn Thiên Lý.”
Lúc này Thượng Dương nghe chị đọc “Khổng Diệu” thành “Khổng Dược”,mới biết được phát âm “Dược” dựa theo tiếng phổ thông Tây Nam, là anh vẫn luôngọi sai tên của Khổng Dược.
Ngô Mi nói: “Ái Lữ Hối là sản phẩm do mộttay Khổng Dược tạo thành, trước khi sản phẩm này ra đời vào năm trước, gã vẫnchỉ giữ chức tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Lý, phía trên còn có sự quản lý củacha vợ và vợ của gã, gã tương đương với ở rể trong tập đoàn Thiên Lý, lúc đó ngườithật sự cầm lái công ty vẫn là cha vợ của gã.
Khi Ái Lữ Hối đẩy ra năm thứ hai,vợ của Khổng Dược đi cùng với cha vợ gã ra ngoài khảo sát công ty con, lúc dichuyển trên đường núi đã xảy ra tai nạn giao thông, cha vợ của Khổng Dược qua đờingay tại chỗ, còn người vợ bị thương nặng được đưa đến cấp cứu, không lâu cũngtuyên bố tử vong.
Tập đoàn Thiên Lý thay đổi địa vị, trở thành không bán hai giá của Khổng Dược.”
Kim Húc ở bên cạnh lặng yên cười lạnh, vôcùng chướng mắt loại người sống dựa hơi phụ nữ như Khổng Dược.
Thượng Dương cũng thầm nghĩ, vụ tai nạngiao thông kia xảy ra đúng thật là trùng hợp…… Khổng Dược còn mang bản thânđóng gói thành ngườisáng lập tập đoàn Thiên Lý, sao lạikhông biết xấu hổ đến như thế chứ?
Trên PPT xuất hiện “Lệ Cảnh Hào”.
Ngô Mi nói: “Con thuyền này là một trongnhững hang ổ quan trọng nhất của Ái Lữ Hối, mỗi tháng Ái Lữ Hối sẽ tổ chức mấybuổi họp mặt ở trên Lệ Cảnh Hào này, mục đích chủ yếu là tiếp nhận với các thànhviên mới, hơn nữa chỉ tiếp nhận những người đã vượt qua bài kiểm tra trực tuyến,những người có đủ điều kiện trở thành hội viên cao cấp sẽ được mời lên tàu bằngcách gửi trực tiếp mã QR để lên tàu, chúng tôi đã thử qua vài lần, nhưng chưacó thể thành công lên được.
Lần này cần cảm ơn Tiểu Khương, cậu ta đánh bậyđánh bạ lại được một thành viên trực tuyến hội này muốn phát triển nhìn trúng, cótrợ giúp rất lớn đối với tình hình thực tế mà chúng tôi muốn nắm được ở trên LệCảnh Hào.”
Trải qua kiểm tra trực tuyến, có đủ tư chấttrở thành hội viên cao cấp …… Chính là ý thu nhập ổn, ham chơi háo sắc nữa sao?
Thượng Dương liếc mắt nhìn Khương Vân Khởi,Khương Vân Khởi nhìn anh lộ ra một nụ cười ngượng ngùng.
Anh thầm nghĩ, cũng may Khương Vân Khởi kịpthời ý thức được có thể là bán hàng đa cấp, nếu không một vị công an mà thật sựnộp phí gia nhập hội cho tổ chức phi pháp thì còn phải làm trò cười cho thiên hạhơn.
Chính là Khương Vân Khởi dẫn anh lên thuyềnlàm cái gì? Một mình đi không phải càng thuận tiện hơn sau?
Không đợi anh suy nghĩ lại, Ngô Mi lạinói: “Chúng tôi đến bên này kiểm soát triển khai trước là bởi vì có được một tintức, lần này Hoàng Lợi Quốc cũng sẽ đến Lệ Cảnh Hào, nghe nói Ái Lữ Hối sắp tổchức một hoạt động đặc biệt, chúng tôi cho rằng địa điểm tổ chức có khả năng nhấtchính là khách sạn nghỉ dưỡngdo tậpđoàn Thiên Lý mở.
Lúc trước có đồng nghiệp muốn trà trộn lên thuyền nhưng thấtbại, chúng tôi còn lo lắng hoạt động này có thể sẽ tổchức ở trên Lệ Cảnh Hào hay không, hiện tại xem ra, Lệ Cảnh Hào cũng không phảiđịa điểm hoạt động, sau khi Hoàng Lợi Quốc rời thuyền thì đã đến khách sạn nghỉ dưỡng, địa điểm tổ chức hoạt động đặc biệt này rất có thể sẽ là khách sạn này.”
Thượng Dương không quá hiểu rõ, nhìn dángvẻ người khác đều rất hiểu rõ, đạikhái là biết Kim Húc xuất phát từ nguyên tắc bảo mật, có một số việc còn chưanói rõ với anh, hiện tại nếu đã dẫn anh tham gia cuộc họp này, vậy cũng là lúccó thể cho anh biết toàn bộ rồi.
Vì thế anh nhấc tay hỏi: “Đội trưởng Ngô, hoạt động đặc biệt rốt cuộc là cái gìạ?”
Ngô Mi chuyển sang một tờ PPT mới, trên ảnhchụp là một cái đồ đằng màuđen với ngôi sao bảy cánh làm đế, các góc nhọn của mỗi hình tròn được điểm xuyếtbởi các mặt trăng có hình dạng khác nhau, quay ngược chiều kim đồng hồ, chuyểndần từ trăng khuyết biến thành trăng tròn.
Thượng Dương trong phút chốc hiểu rõ.
Ngô Mi cũng nghiêm túc vạch trần cốt lõitrung tâm của vụ án lần này: “Ái Lữ Hối không chỉ là một tổ chức gom tiền bánhàng đa cấp, hoặc là nói, Ái Lữ Hối chỉ là công cụ để tổ chức gom tiền, Hoàng LợiQuốc ở trước sân khấu làm bán hàng đa cấp, hắc thủ phía sau màn lợi dụng kết cấutổ chức bán hàng đa cấp khổng lồ, mà bí mật truyền bá tà giáo.”
Thượng Dương đoán được, vẫn là khó nén khiếpsợ mà nhìn về phía Kim Húc.
Kim Húc vẻ mặt bất đắc dĩ.
Ngô Mi nói: “Tình báo hiện tại mà chúngtôi đang nắm giữ vô cùng có hạn, chỉ biết bọn họ đặt tên cho chính mình là ‘Chân Nguyệt Giáo ’, ngoại trừ Khổng Dược và Hoàng Lợi Quốc điên cuồng gom tiền ởtrước sân khấu, những cao tầng khác đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, đạiđa số đều không hề lộ diện, cũng không thể nào tra đượcthân phận thật sự.
Vụ án mấy công nhân từ khu vực TâyBắc tới bên này đều mất liên lạc, chúng tôi đã nắm giữ được một ít manh mối, bọnhọ cũng không phải rơi vào bán hàng đa cấp đơn giản như vậy, mà từng có anh em công nông dân Tây Bắc bị lừa tớilàm bán hàng đa cấp đã gọi điện thoại tố cáo Ái Lữ Hối của tập đoàn Thiên Lý với đơn vị liên quan, nói trên thựctế đó là đang tuyên truyền tà giáo.”
Thượng Dương nói: “Không tra được nữa sao?”
Ngô Mi nói: “Trong một đêm, tất cả nhữngcông nhân Tây Bắc có liên quan đến vụ bán hàng đa cấp đó đều đã bị mất liên lạc.”
Thượng Dương: “……”
Ý của lời này…… Một cái xẻng đào đi xuống,chỉ sợ sẽ moi ra một chuỗi quan hệ.
Thượng Dương cảm thấy không rét mà run.
“Gọi điện thoại báo công an, chính là mấyvị đồng hương chạy thoát trở về Tây Bắc rồi mới báo công an, sau khi bọn họ chạythoát ra khỏi hàng ổ thì liền lập tức gọi điện thoại báo công an, sau đó tìm chỗtrốn đi, muốn chờ bạn bè thân thích được cứu ra thì sẽ cùng nhau về quê, kết quảphát hiện tất cả nhân viên trong hang ổ đó đều đã rời đi ngay tức khắc, cho nênbọn họ đã bị dọa sợ hãi ngay tại chỗ,” Kim Húc nói, “Bọn họ không dám tin tưởngcông an địa phương nữa, vì thế đã vội vàng tìm đường trở về Tây Bắc rồi dám mớibáo công an.”
Ngô Mi ní bổ sung nói: “Cũng may chúng tôilập tức tiến hành kiểm soát nội bộ công an, không có đồng nghiệp có liên quan vớitổ chức này, đội ngũ chúng tôi vẫn là thuần khiết.”
Thượng Dương: “……”
“Cậu nghĩ như thế nào?” Ngô Mi nhìn ThượngDương, như là cũng cho Thượng Dương thời gian để anh đưa ra quyết định.
Tiếp xúc với trùm bán hàng đa cấp và trùm tàgiáo, tính chất của hai việc là hoàn toàn khác nhau.
Thượng Dương nói: “Có phải những thànhviên chủ yếu của tổ chức này đều rất khó tiếp xúc hay không?”
Kim Húc nói: “Đúng vậy.
Đồng nghiệp được sắpxếp đi theo làm bán hàng đa cấp, phát hiện gia nhập hội phải ít nhất ba năm trởlên thì mới có thể có cơ hội tiếp xúc được cao tầng.
Bước đầu suy đoán vụ ánnày, số tiền phạm tội khả năng hơn trăm tỷ, có mấy trăm vạn người bị cuốn vào trong đó, còn liên quan đến tàgiáo…… Bị bắt được sẽ rơi đầu, cho nên sự đề phòng của bọn họ rất mạnh.”
“Ngoại trừ nhân viên Cục an ninh quốc nộicủa tỉnh chúng tôi, còn có đồng nghiệp các khác cũng hợp tác điều tra, mấy nămnay giáo phái này đã lục tục truyền bá ở xung quanh tỉnh,” Ngô Mi nói, “Ngoàira còn có mấy công an thuộc bộ phận khác của tỉnh chúng tôi, chúng tôi chỉ là mộtđội nhỏ trong đó, tuyến phụ tráchchính là Hoàng Lợi Quốc và khách sạn nghỉ dưỡng bên này, Khổng Dược xuất hiện làngoài ý muốn, nhưng có thể cũng sẽ biến thành một cái đột phá ngoài ý muốn, trong một năm gần đây KhổngDược đã rất ít trực tiếp tham dự vào bán hàng đa cấp ÁiLữ Hối.”
Thượng Dương đã hiểu, nói: “Gã đã đến, chứngminh lần này hoạt động đặc biệt kia sẽ tổ chức ở khách sạn nghỉ dưỡng kia, vô cùngcó khả năng có liên quan đến tà giáo.”
Ngô Mi nói: “Nghe nói người đến hoạt động lần này đều là ‘’nhânvật lớn ‘’, Hoàng Lợi Quốc so vói bọn họ đều chỉ là tép riu, cấp bậc của KhổngDược và Hoàng Lợi Quốc thực chất cũng không khác nhau lắm.”
Thượng Dương gật gật đầu, Khổng Dược cũngthật sự cũng không giống dáng vẻ đại boss gì cả.
“Chúng tôi đã sắp xếp đồng nghiệp đi vàokhách sạn nghỉ dưỡng này, đại khái biết hoạt động sẽ tổ chức trong mấy ngày gần đây.”Kim Húc nói, “Cụ thể ngày nào đó, thời gian địa điểm, nhânviên tham dự hội nghị đều không rõ ràng lắm, cũng không có cơ hội biết rõ, mánhkhoé của nhóm người này phi thường, rất có biện pháp che giấu tung tích và hànhtung của mình.”
Thượng Dương nghĩ nghĩ, nói: “Nếu tôi luitới với Khổng Dược mà nói, có lẽ gã sẽ nhịn không được mà nói khoác gã quen biếtnhững ai, gã còn rất thích nổ.”
Kim Húc: “……”
Thượng Dương: “?”
Ngô Mi cười rộ lên, nói: “Không cần hysinh lớn như vậy…… Cậu nghĩ như thế nào vậy? Cục an ninh quốc nội của chúng tôicũng là đơn vị công an đứngđắn đấy nhé.”
Kim Húc nói: “Xin lỗi mọi người, chủ yếulà do tôi không đứng đắn, cậu ấy cho rằng Cục an ninh quốc nội đều giống nhưtôi vậy.”
Chung quanh các đồng sự đều cười rộ lên.
Thượng Dương có hơi ngượng ngùng, ngoại trừcảm giác được mọi người đều biết anh và Kim Húc đang yêu đương, về phương diệnkhác, anh nghiêm túc nghĩ là muốn sẽ để cho anh đi bán nhan sắc thật.
Thật raKim Húc cũng chưa nói như vậy, chỉ là lo lắng anh sẽ gặp phải nguy hiểm thôi.
“Có cơ hội có thể tiếp cận Khổng Dược thìtốt.” Ngô Mi nói, “Bất quá chủ nhiệm Thượng,cậu vẫn nên nhất định phải suy xét rõ ràng, vẫn phải cótính nguy hiểm đấy.”
Thượng Dương cùng Kim Húc trao đổi ánh mắt,hai người bọn họ đều đã chuẩn bị xong.
Khương Vân Khởi lên tiếng thay: “Chủ nhiệmThượng đã suy xét rõ ràng, tôi cũng suy xét rõ ràng rồi.”
Thượng Dương đã quyết định, lúc này tronglòng cũng khẩn trương, lại nỗ lực thả lỏng, khi nghe bạn nối khố nói như vậythì buồn cười nói: “Cậu biết luôn à?”
“Tôi cũng muốn cùng đi mà.” Khương Vân Khởicười nói, “Chuyện tốt vìnước vì dân, đạo nghĩa không thể chối từ.”
Anh ta cách Thượng Dương, chú ý tới mắt sáng như đuốc đầu của Kim Húc đangnhìn anh ta, trong lòng giật mình, híp mắt lại.
“Ngoại hình của Thượng Dương có vài phầntương tự với em họ của Khổng Dược.” Ngô Mi nói.
Trên tờ PPT xuất hiện chính là tấm ảnh chụpThượng Dương xem qua, tấm ảnh chụp lén “em họ ” mới vừa xuống xe kia, bảo an bêncạnh còn chưa kịp mở dù đen nên mới khiến cho “em họ” bị chụp ngay mặt.
Mấy vị đồng nghiệp xung quanh đều nhìn vềphía Thượng Dương, ngoại hình của anh và Ngu Chân đúng là có hơi giống nhau, đặcbiệt dưới tình huống tấm ảnh chụp Ngu Chân không rõ này, kiên quyết nói ảnh chụpchính là Thượng Dương, đối với người không quen biết bọn họ, đại khái cũng sẽtin tưởng.
“Tên của cậu ta là Ngu Chân, tuổi, cũnglà người của tỉnh.” Ngô Mi giới thiệu nói, “Mẹ của Khổng Dược cô bà con xa củaNgu Chân, trên thực tế không có quanhệ huyết thống.
Hai nhà họ hàng ở gần nhau, quan hệ vẫn luôn rất tốt.
Sau khi NguChân thi rớt đại học, thì đến cơ quan du lịch của anh họ Khổng Dược mở giúp đỡlàm công, sau đó Khổng Dược đưa Ngu Chân xuất ngoại học đại học.”
Kim Húc bổ sung một câu: “Một thời gian saukhi Khổng Dược kết hôn, gã đã đưa Ngu Chân đi đến một trường đại học giả.”
Ngô Mi gật đầu, nói: “Lúc ấy khi cha vợ vàvợ của Khổng Dược bị tai nan giao thông, công an từng nghi ngờ Khổng Dược, nhưngkhông điều tra ra được cái gì, cuối cùng vẫn kếtán xem như sự cố giao thông ngoài ý muốn.
Chúng tôi đã xem tài liệu điều trakhi đó, hồ sơ vụ án có lưu trữ, khi ấy công an từng đi dò hỏi không ít người,theo khuê mật của vợ Khổng Dược nói, cô ấy rất không thích Ngu Chân, cho rằngNgu Chân là đồng tính luyến ái, còn từng nói với khuê mật mấy lời như Ngu Chânmuốn câu dẫn Khổng Dược.
Khổng Dược vì không muốn vợ đa nghi nữa nên đã tiêuchút tiền đưa Ngu Chân ra nước ngoài du học.”
Ở rễ nhà phú hào là không dễ dàng như vậy,chuyện quan trọng sau khi vào cửa chính là cụp đuôi làm người, phải quỳ lim vợmình độ thì mới có thể an ổn ăn bát cơm mềm.
Là vì để vợ không đa nghi nữa, hay là sợcô ấy phát hiện ra chân tướng? Việc này khó nói lắm.
Thượng Dương từng tiếp xúc Khổng Dược, quanhệ giữa Khổng Dược và Ngu Chân nhất định không phải anh em bà con đơn giản nhưvậy, dựa theo biểu hiện “Vừa gặp đã thương” của gã đối với Thượng Dương, cũng nhất định không phải mũitên duy nhất về Ngu Chân mà vợ gã đã nghĩ.
Khổng Dược được thiên kim đại tiểuthư coi trọng, vì cầu vinh hoa phú quý mà từ bỏ tình yêu với “em họ”, chỉ sợđây mới là sự thật.
Ngu Chân này có hơi thảm, gặp gỡ một tên “anhhọ” tra nam như vậy.
Ngô Mi lại nói: “Sau khi Ngu Chân du học vềđã sáng lập ra một tổ chức ‘ Hội học thuật Chân Nguyệt ’, sau đó với sự hỗ trợ tàichính của Khổng Dược, không ngừng thu hút tín đồ, cuối cùng phát triển trởthành Chân Nguyệt Giáo của ngày hôm nay.”
Thượng Dương: “……”.