Nghe Lam Linh vừa nói như vậy, Lam Xảo Phượng lúc này đã hoàn toàn hiểu, nha đầu kia vốn cũng không muốn gả cho Yến Kinh Hàn! Trước nghe nàng nói là một phen đường hoàng bảo vệ tôn nghiêm gia tộc kia, trên thực tế chính là nàng cố ý tìm lấy cớ, mục đích cuối cùng chính là nàng không cùng Yến Kinh Hàn bái đường thành hôn!
Lam Xảo Phượng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nàng thiên tính vạn tính, thế nhưng không tính đến nàng(LL) lại không muốn gả cho Yến Kinh Hàn, chẳng lẽ nàng(LL) trước kia ở trước mặt nàng(LXP) biểu hiện đều là ngụy trang? Nghĩ tới đây, trong nội tâm Lam Xảo Phượng lập tức sinh ra cảm giác mất mát nhè nhẹ.
Nhưng giương cung mũi tên không thể quay đầu, hỉ đường này nàng bái cũng phải bái, không muốn bái cũng phải bái! Lam Xảo Phượng trong nội tâm oán hận nghĩ.
"Linh nhi, ai gia đã nói qua, quy củ là chết, người là sống, chư vị đại nhân ở trong lúc cấp bách ở chỗ này chờ thời gian dài như vậy, chính là muốn xem hôn lễ ngươi cùng Hàn vương thành hôn lễ, mặc dù đã qua giờ lành, ai gia cho rằng, Hàn vương cũng sẽ không phải để ý." Lam Xảo Phượng nói xong nhìn về phía Yến Kinh Hàn.
Lam Xảo Phượng mặc dù không phải là mẹ đẻ của Yến Minh Hiên cùng Yến Kinh Hàn, nhưng dù nói thế nào, nàng cũng là thái hậu một quốc gia, nàng ở trước mặt văn võ đại thần nói như vậy, nàng tin tưởng Yến Kinh Hàn dù cho mọi cách không muốn, cũng không thể công khai xem nhẹ qua thể diện của nàng.
Mộ Dung Tiếu Trần nhìn Yến Kinh Hàn một cái liền buông xuống mi mắt, Lam Xảo Phượng không thể nghi ngờ là nhất định phải làm cho Yến Kinh Hàn cùng Lam Linh bái đường thành hôn, mà thái độ của Yến Kinh Hàn tựa hồ liền trở thành mấu chốt của chuyện này.
Mặc dù bên trong hỉ đường có rất nhiều người đoán Yến Kinh Hàn không muốn cưới Lam Linh, nhưng nhìn Yến Kinh Hàn trước mắt cũng không lập tức tỏ thái độ, trong nội tâm những người này lại bắt đầu có chút không xác định, này tâm tư Hàn vương gia từ trước đến nay sâu không lường được.
Yến Minh Hiên không lên tiếng, lúc này, vị trí xem cuộc vui tựa hồ thích hợp hơn với hắn.
Yến Kinh Hàn cũng không có nhận lời Lam Xảo Phượng nói, mà chậm rãi xoay người nhìn về phía Lam Linh, một đôi ngươi đen sâu như không thấy chiều rộng của đáy biển, nhìn không ra một tia hỉ nộ, càng làm cho người không cảm giác được một tia nhiệt độ.
Yến Kinh Hàn từ trước đến nay làm cho người ta cảm giác chính là một tòa băng sơn, cực kỳ lạnh như băng lại hấp dẫn làm cho người ta muốn nhìn nhưng e sợ uy áp, có rất ít người dám cùng hắn đối mặt, nhưng khi mắt hắn nhìn về phía Lam Linh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ lại không hề có một tia sợ hãi, càng không có vẻ thẹn thùng e lệ của tiểu nữ nhi gia, làm cho mọi người ở đây lại một lần thấy được sự can đảm của Lam Linh, Lam nhị tiểu thư này thật là không đơn giản nha.
Bên trong hỉ đường hoàn toàn yên tĩnh, hai người cứ như vậy nhìn nhau, trên mặt hai người cũng không có một tia cảm xúc, điều này làm cho bầu không khí bên trong hỉ đường càng thêm quỷ dị.
Nhìn xem Yến Kinh Hàn, Lam Linh không thể không thừa nhận Yến Kinh Hàn có một bộ túi da hảo, nhưng bộ dạng xinh xắn có ích lợi gì? Lại không thể làm cơm ăn, còn đồng dạng lạnh như khối băng, làm nữ nhân hắn, trong thời gian dài, vẫn không thể bị hắn làm chết rét? Đương nhiên, Lam Linh cũng không nhận nàng là nữ nhân của hắn, nàng mới không cần cùng hắn thành hôn đâu.
"Vương phi để ý quy củ như vậy?"
Yến Kinh Hàn cuối cùng mở miệng, nhưng hỏi vấn đề lại làm cho Lam Linh trong nội tâm lộp bộp một tiếng, trong nội tâm âm thầm suy nghĩ, người này là có ý gì? Hắn chẳng lẽ không để ý qua giờ lành mà cùng nàng bái đường?
"Vương gia chẳng lẽ không để ý?" Lam Linh không đáp hỏi ngược lại, thanh âm vẫn cực kỳ dễ nghe như cũ.
"Vương phi nếu đã để ý quy củ như vậy, khăn voan đỏ kia phải chờ vào động phòng mới có thể vạch trần, vương phi chẳng lẽ chưa từng nghe qua quy củ này?"
Những lời này của Yến Kinh Hàn giống như một cái bạt tai vang dội hung hăng đánh trên mặt Lam Xảo Phượng!