Kinh Phá Thiên Không

chương 128: chiến bạch lạc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kinh Thiên nhìn vào tên thanh niên đó thì hỏi.

"Ngươi là…"

Tên đó nghe vậy thì liền bước lên giới thiệu.

"Ta là Bạch Lạc đệ tử hạch tâm bài danh thứ bảy của Kiếm Tông, ta muốn khiêu chiến với ngươi"

Kiếm Khả Tình thấy tên này đứng ra gây rối thì khuôn mặt giận dữ, người ta dù sao cũng là khách của Kiếm Tông, còn có ân cứu mạng với nàng, vậy mà tên này lại không nể mặt bước ra khiêu chiến, chẳng khác nào không để nàng trong mắt.

"Thất sư đệ, ngươi không được bất kính như vậy"

Tên Bạch Lạc này nghe Kiếm Khả Tình nói thế thì sắc mặt chỉ thoáng do dự, nhưng hắn lại kiên quyết không buông.

"Lục sư tỷ, lần này đệ không thể nghe theo lời tỷ được, để rất muốn biết vì cớ gì mà tất cả những thanh tuyệt kiếm kia đều chọn hắn"

Kiếm Khả Tình đang muốn phát cơ giận thì Kiếm Si đã cản nàng lại, hắn lắc đầu ra hiệu cứ đứng xem, dù sao ông ta cũng muốn dò xét thử kiếm đạo của tên Kinh Thiên này ra sao.

Mặc dù Bạch Lạc là đệ tử nhỏ nhất của ông nhưng thiên phú rất không tồi, có thể tính vào top ba người đứng đầu, chỉ do là hắn tuổi còn nhỏ, tu luyện không lâu nên yếu nhất trong bảy người đệ tử của ông mà thôi.

Với lại không lâu trước đây hắn đã lấy được một thanh Bạch Lãng Kiếm từ trong Kiếm Đài nên ông muốn nhờ cơ hội này mà cho hắn thí luyện tăng thêm kinh nghiệm.

Đám người Nhu Thủy nhìn sang tên Bạch Lạc này thì thấy hắn tu vi không tồi tí nào, mặc dù mới mười lăm tuổi mà đã tu luyện tới tam phẩm sơ kỳ đỉnh phong rồi, trong khi đó thì Kinh Thiên chỉ mới bước vào tam phẩm cấp mà thôi.

Ảnh Tử thấy thế thì đứng ra chỉ vào tên Bạch Lạc rồi nói.

"Ngươi hơn tam đệ ta tới hai cấp mà còn mặt dày bước ra tỉ thí, có giỏi thì chơi với ta đây này"

Ảnh Tử vừa nói xong thì có hai ngươi đi tới từ đằng sau của Bạch Lạc, hai người này lúc trước cũng đứng kế bên hắn quan sát Kinh Thiên.

"Vậy cũng được, hay là để ta chơi với ngươi nhé, ta tên Hàn Xuyên"

Kiếm Khả Tình thấy tên này bước ra thì sắc mặt cũng khó coi, dù sao tên Hàn Xuyên này tu vi cũng đạt tới tam phẩm đỉnh phong rồi, chỉ còn kém nửa bước là tiến vào tứ phẩm, tên Ảnh Tử kia làm sao đánh lại, nếu làm họ mất mặt ở đây thì thiên hạ sẽ coi Kiếm Tông ỷ thế hiếp người.

"Tứ sư huynh, ngay cả huynh của cũng vậy nữa"

Hàn Xuyên nhìn Kiếm Khả Tình cười rồi trả lời.

"Lục sư muội yên tâm, chỉ là luận bàn mà thôi, không nguy hiểm tới tính mạng họ đâu"

Ảnh Tử nghe Hàn Xuyên nói thế thì gân xanh nổi đầy trán, khuôn mặt tức giận. Hắn ta nói như thế chẳng khác nào là xem thường Ảnh Tử, ý của ngươi là ta chưa đánh đã nắm chắc thất bại, Ảnh Tử đang muốn bạo phát thì Kinh Thiên đưa tay ngăn cản.

"Nếu Bạch Lạc ngươi muốn luận bàn với ta cũng được, ta chỉ ra ba chiêu nếu ngươi đỡ được thì coi như ta thua, đồng ý không"

Bạch Lạc nghe Kinh Thiên nói thế thì mắt liền trở nên lạnh lẽo.

"Ngông cuồng, để ta xem ngươi dựa vào đâu mà tự tin như thế"

Kinh Thiên thấy vậy thì nói tiếp.

"Được, vậy ta đánh cuộc đi, nếu ta thắng thì ngươi phải quỳ xuống và hét lên ta là con rùa đen còn nếu ta thua thì ta sẽ tặng thanh Ma Ngục Kiếm này cho ngươi"

Bạch Lạc vừa nghe xong thì đã nổi lên sát khí, tên này chả khác nào đang tìm cách sỉ nhục mình.

"Được, đến lúc đó thì ngươi đừng hối hận"

Bạch Lạc cùng Hàn Xuyên liền dẫn đám người Kinh Thiên đi tới Tỉ Thí Tràng của Kiếm Tông.

Đám trưởng lão và Kiếm Si cùng với những đệ tử Kiếm Tông kia đều lục đục đi theo để xem náo nhiệt.

Ở giữa Tỉ Thí Tràng này thì Kinh Thiên và Bạch Lạc đứng đối diện nhau, Kinh Thiên cầm Ma Ngục Kiếm trên tay còn Bạch Lạc thì cầm Bạch Lãng Kiếm trên tay.

Kinh Thiên nhìn Bạch Lạc rồi nói.

"Tiếp thử một kiếm của ta a"

Kinh Thiên cầm Ma Ngục Kiếm chém ra một đường kiếm khí, Bạch Lạc thấy thế thì cười lạnh hắn cũng đồng dạng chém ra một đường kiếm khí về phía Kinh Thiên.

Cả đám trưởng lão ngồi trên khán đài đều nghị luận với nhau.

"Tên tiểu bối Kinh Thiên này quá kiêu ngạo, Bạch Lạc dù sao cũng là một trong thất kiếm của Kiếm Tông, tu vi lại hơn tên kia tới hai cấp, nói sao thì phần thắng của hắn cũng lớn hơn"

"Ta muốn xem cái tên Kinh Thiên này xấu mặt ra sao"

Kiếm Si ngồi ở vị trí thượng tọa, ánh mắt vẫn thâm trầm nhìn về hướng của Kinh Thiên, ông biết được hắn đạt tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất đại viên mãn, nhưng dù sao Bạch Lạc cũng không yếu, cảnh giới nhân kiếm hợp nhân của hắn cũng đạt được gần bốn thành rồi, với lại tu vi của Bạch Lạc cũng hơn Kinh Thiên, nên phần thắng của Kinh Thiên thật không cao cho lắm.

Mọi người đang nghị luận phía trên thì ở dưới Tỉ Thí Tràng thì hai tia kiếm khí đã bay tới oanh kích lẫn nhau.

Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra, kiếm khí của Kinh Thiên lại phá nát kiếm khí của Bạch Lạc rồi tiếp tục bay về phía của hắn.

Bạch Lạc thấy vậy thì cũng thoáng ngạc nhiên, nhưng hắn liền tỉnh táo trở lại mà đưa kiếm lên đỡ.

Khi tia kiếm khí của Kinh Thiên chạm tới kiếm của Bạch Lạc thì lại đánh hắn văng ra xa hơn chục mét mới dừng lại. Hai tay của Bạch Lạc của thoáng run rẩy, hắn nhìn Kinh Thiên với ánh mắt khó tin.

"Sao kiếm khí của hắn lại mạnh như vậy được"

Bạch Lạc không ngờ kiếm khí của Kinh Thiên lại cường hãn tới nổi đánh bật hắn ra xa, dư chấn còn lại cũng làm cho tay hắn tê rần.

Kinh Thiên cười lạnh rồi nhìn Bạch Lạc.

"Coi như không tệ a, tiếp kiếm thứ hai của ta"

Kinh Thiên thu tay về phía sau rồi bất chợt hướng Bạch Lạc mà đâm tới, một tia kiếm khí nhỏ bằng ngón trỏ đã phóng tới ngực của Bạch Lạc.

Hắn thấy tốc độ của tia kiếm khí kia quá nhanh thì liền thất sắc, nhưng vẫn đưa thanh kiếm lên đỡ ngay trước ngực.

Keng!

Tia kiếm khí của Kinh Thiên vừa chạm vào kiếm của Bạch Lạc thì làm thanh kiếm của hắn cong lại đập thẳng vào ngực, Bạch Lạc cảm thấy ngực mình đau nói thì thổ ra một ngụm máu.

Mấy vị trưởng lão và Kiếm Si ngồi trên đài đều không dám tin vào mắt mình.

Hình Phong nhìn thấy vậy thì cười lạnh.

"Tên này mà cũng đòi chơi kiếm với tam đệ, múa rìu qua mắt thợ"

Hình Phong là người đã từng luận bàn với Kinh Thiên nên hắn hiểu rõ kiếm pháp của Kinh Thiên kinh khủng cỡ nào. Khi luận bàn với Kinh Thiên hắn chưa lần nào hắn dám trực tiếp đỡ lại kiếm khí của Kinh Thiên cả.

Sắc mặt của Bạch Lạc dần trở nên khó coi, chỉ mới qua hai chiêu thôi nhưng hắn đã cảm thấy chịu không thấu. Hắn thập phần tin tưởng vào tu vi của bản thân và Bạch Lãng Kiếm nên sẽ không thể nào thua, nhưng sự thật lại làm hắn khó chấp nhận.

Hai đường kiếm kia Kinh Thiên phát ra rất nhẹ nhàng dường như đó chưa phải là toàn bộ sức mạnh của hắn, nếu như hắn phát ra một kích toàn lực thì thế nào.

Kinh Thiên thấy Bạch Lạc đỡ được hai đường kiếm của mình thì sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh, hắn biết được hai đường kiếm đó không thể nào đánh bại Bạch Lạc được, hắn chỉ muốn chơi đùa cùng tên này mà thôi.

"Ngươi đã đỡ được hai kiếm rồi, nếu lần này ngươi còn chống lại được thì coi như ta thua, Ma Ngục kiếm sẽ là của ngươi"

Kinh Thiên dùng hai tay nắm chặt cán của Ma Ngục Kiếm rồi đưa lên cao, hắn bắt đầu phóng thích lam lôi cùng với thiên lực hệ kim dung nhập vào Ma Ngục Kiếm.

Kinh Thiên muốn dùng tới Diệt Kim Kiếm Khí để cho tên Bạch Lạc này ăn quả đắng. Kiếm Tông đã muốn dò xét hắn thì cứ để họ nhìn cho đã a, các ngươi đã không nể mặt thì ta cũng không cần nương tay làm gì.

Nhu Thủy thấy Kinh Thiên chuẩn bị ra đòn thì thoáng nhíu mày.

"Kinh Thiên muốn làm lớn chuyện rồi, đây là chiêu kiếm mà hắn đã chém đứt một cánh tay của tên Tung Cuồng Đồ"

Ảnh Tử và Hình Phong nghe xong thì giật mình nhìn qua Nhu Thủy hỏi.

"Có vụ này à, sao chúng ta lại không biết"

Nhu Thủy trả lời.

"Lúc đó hai ngươi bất tỉnh rồi còn biết gì nữa, nếu lúc đó tên Tung Cuồng Đồ không có Hắc Thần Khải Giáp thì không chỉ mất một cánh tay đâu"

Kiếm Si mặc dù đang tập trung theo dõi trận đấu nhưng ông vẫn nghe được lời Nhu Thủy nói. Lúc đầu ông còn có phần không tin, nhưng khi nghe Nhu Thủy nói tới Hắc Thần Khải Giáp thì ông không còn nghi ngờ gì nữa. Phải nói tới tên Tung Cuồng Đồ kia chiêu đắc ý nhất của hắn chính là Hắc Thần Khải Giáp. Ngay cả tên đó còn mất một tay thì Bạch Lạc…

"Tình hình không ổn rồi"

Ngay lúc Kiếm Si đang suy nghĩ thì Kinh Thiên đã tụ lực xong, thiên lực ba động xung quanh thanh kiếm của Kinh Thiên dần trở nên cuồng bạo, hắn không sử dụng toàn bộ sức mạnh nên cũng không hiển hóa ra hư ảnh một thanh kiếm bằng kiếm khí như lúc hắn đánh với Tung Cuồng Đồ nhưng uy lực thì lại không yếu tí nào.

Bạch Lạc nhìn thấy vậy thì thoáng thất sắc, hắn cảm nhận được chiêu thức này của Kinh Thiên không bình thường.

Bạch Lạc cắn răng một cái rồi phóng xuất ra toàn bộ thiên lực trong người, hắn nhận thấy được nếu như không hoàn toàn chống đỡ thì bản thân coi như khó qua khỏi một kiếm này.

Kinh Thiên hét lên rồi chém ra một kiếm, một đường kiếm khí dài bắt đầu chém từ trên không trung chém xuống.

Bạch Lạc cũng quét ngang thanh kiếm chém lên không trung, khi hai đường kiếm khí chạm nhau thì một tiếng nổ lớn vang lên.

Hai đường kiếm khí liên tục giằng co được một hồi thì Bạch Lạc cảm nhận được uy áp từ kiếm khí của Kinh Thiên. Phần đất trống sau lưng Bạch Lạc không ngờ bị chém ra một đường rãnh rất sâu và dài. Nó kéo dài tới phía khán đài đằng sau, phần đông đệ tử Kiếm Tông đang ngồi đó quan sát thì liền bỏ chạy tứ tán.

Dù sao Kiếm Si không nghĩ tới là Kinh Thiên mạnh mẽ như thế, nên ông cũng chả thèm đặt hộ tráo làm gì.

Kiếm Si nhìn chiêu kiếm này của Kinh Thiên cũng cảm thấy lạnh người, hắn tu vi mới tam phẩm sơ kỳ đã phát ra được kiếm khí mạnh mẽ như thế.

Cùng lúc đó thì Bạch Lạc đã chống đỡ không nổi, kiếm khí của hắn đã bị chém cho tan biến, đường kiếm khí của Kinh Thiên đang từ từ hạ xuống người hắn.

Bạch Lạc đang muốn chạy trốn bỗng nhưng tốc độ của hắn lại không kịp, ngay lúc đó mấy vị trưởng lão trên khán đài cũng thoáng kinh ngạc, bọn họ thấy được nếu một kiếm này hoàn toàn hạ xuống thì Bạch Lạc sẽ bị chém thành hai mảnh.

Kiếm Si vội động thân đứng dậy rồi phóng ra.

"Kiếm hạ lưu nhân"

Vừa nói xong thì ông đã phóng tới chắn trước người Bạch Lạc, ông giơ kiếm của mình lên để chống đỡ lại. Ngay lúc kiếm khí của Kinh Thiên chuẩn bị chém trúng thì nó ngừng hẳn lại.

Kinh Thiên phất tay lên ra hiệu cho đường kiếm khí kia tiêu tán mất rồi nhìn lại Kiếm Si.

"Tông chủ đã nói vậy thì vãn bối liền tuân theo, nhưng còn về kết quả trận tỉ thí này thì…"

Kiếm Si nhìn Bạch Lạc ở phía sau thì thấy khuôn mặt hắn đã trắng dã không còn một chút máu. Kiếm Si thấy vậy thì đành thở dài lắc đầu.

"Trận tỉ thí này coi như ngươi thắng"

Kinh Thiên nghe thế thì nở nụ cười rồi nói.

"Còn về đổ ước trước kia coi như không có đi, vãn bối cũng không chấp nhất làm gì"

Hắn đã chính tay đã bại Bạch Lạc nên cũng không muồn hoàn toàn trở mặt làm Kiếm Tông khó coi.

Kiếm Si gật đầu rồi ra lệnh cho Bạch Lạc trở về rồi nhìn Kinh Thiên nói.

"Nếu ngươi đã không rãnh nán lại đây nữa thì ta liền cho người dẫn ngươi ly khai Kiếm Tông"

Kiếm Si liền kêu một vị trưởng lão lại dần đám người Kinh Thiên tới truyền tống môn. Sự việc Kinh Thiên tới Kiếm Tông bây giờ cũng đã chấm dứt, mọi thứ hắn cần đều đã có nên cung không muốn ở lại đây nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio