Quyển : Lôi Hoan Tinh!
Sau một hồi suy nghĩ, hắn biết cách lại không biết làm thế nào để thực hiện điều đó. Mở một cánh cửa cho chúng tiến vào, mà làm thế nào để mở lại là một vấn đề vô cùng nhức não.
- Cánh cửa?!
Nghĩ ra điều này, hắn đem ý thức tập trung vào thần thức, nhìn lên không gian đen kịt trên đầu, lấm tấm vài điểm sáng rồi chỉ tay về phía đó, cánh cửa vàng kim hiện ra để dễ phân giữa không gian đen kịt. Nó lớn tới mức, Kỷ Linh đứng trước nó chỉ bằng một phần ngàn của nó. Giống như một giọt nước nhỏ trên tờ giấy A.
Cánh cửa đó mở rộng, hắn lại đẩy nó lên cao vô cùng cao, tới giới hạn của toàn bộ không gian thức hải, như kết nối đến thế giới khác. Thực tế là nó kết nối đến thế giới bên ngoài, hấp thu thiên địa linh khí hay tinh lực bên ngoài vào để cung cấp cho vũ trụ thức hải của hắn.
Cái gì cũng phải cần năng lượng để vận động mà. Nếu không có thiên địa linh khí hay tinh lực được cung cấp sung túc thì những chòm sao đó sẽ chẳng hoạt động dù có thể tự mình sản sinh.
Tốc độ lại quá thấp, một khi xuất hiện sinh linh, lực lượng đó sẽ tiêu hao vô cùng nhiều, chưa kể tới việc chúng đem lực lượng đó hấp thu vào thân thể để tu luyện.
Lực lượng bên ngoài ồ ạt thông qua cánh cửa tiến vào bên trong. Xung quanh thân Kỷ Linh cũng xuất hiện lốc xoáy hút những lực lượng vào trong cơ thể, nhưng không phải tu luyện, đều là cấp cho thức hải.
Kỷ Linh cũng không biết mình làm gì sai để lốc xoáy linh khí xuất hiện quanh hắn thế này.
Hắn mau chóng làm ra phương pháp ứng đối lại để tránh bị nhiều người chú ý tới chỗ hắn. Đóng lại đại môn, hắn chỉ để hé mở, tốc độ vừa đủ như lúc tu luyện để bọn họ tưởng lầm, bên trong không gian thức hải có thể dần dần đem linh khí cùng tinh lực lấp đầy cũng được.
Mà Kỷ Linh hắn cũng phải tìm ra cách để bản thân mình có thể mở toang cửa, hấp thu linh khí một cách nhanh chóng, thực lực đám Tà thú cùng tinh cầu sẽ cao tốc phát triển.
Thanh Hoa đi được một đoạn xa, cảm nhận được bên phía địa vực Ma Đao Lang xuất hiện vòng xoáy, trong mắt lóe lên dị quang nhìn đồng đội.
- Đội trưởng, hẳn là vị tiền bối đó làm ra. Chúng ta đừng quay lại thì hơn.
Thanh Hoa nghe thấy vậy, cũng gật đầu đồng ý. Ngay cả Trường Sơn, đối thủ ngang tay, có thể gọi là kỳ phùng địch thủ của nàng đều phải chết, lại có cả Song Đầu Khuyển có sức chiến đấu hơn xa đội Thanh Hoa.
Quay đầu lại thì chẳng khác nào đi chịu chết.
Kỷ Linh sau khi tạo ra cánh cổng đó, hắn ra ngoài lại tạo thêm một cánh cổng khác ý chang, đám Ma Đao Lang đó theo lệnh đầu lĩnh tiến vào bên trong. Hắn chỉ lưu lại đầu lĩnh Ma Đao Lang cấp Tà Tướng, Ám Minh Viên Hầu cùng với một con Thị Huyết Ma Đao Lang tinh anh mạnh nhất.
Theo hắn thấy thì đám người Huyền Ma Tông đó đi vào săn hắn, khả năng bảy phần là vì thân thể tinh khiết của hắn có thể cung cấp cho tu sĩ lực lượng tăng cường tu vi, hẳn cũng có thể tăng cường cho Tà thú.
Hắn lấy ra ba giọt máu, phân biệt đưa cho ba con Tà thú. Tại thời điểm chúng thấy Kỷ Linh trích máu, ánh mắt bọn chúng sáng lên như thấy bảo chăm chăm vào tay Kỷ Linh. Máu tươi đến trước mắt chúng, bọn nó không hề do dự nuốt xuống.
Vẻ mặt mỗi con đều tràn đầy thỏa mãn. Tiểu Khá thì có chút đặc thù nên hắn âm thầm cho một giọt, mặt ngoài cũng cho như đang biểu lộ tất cả đều công bằng.
Cả đám sung sướng gào lên, Ma Đao Lang có lớp giáp xác trở nên cứng rắn, đao cũng dài ra cùng cánh cứng cáp, thân thể lớn thêm một phần, tu vi đạt Tà Tướng cửu trọng.
Ám Minh Viên đồng dạng, tiến hóa từ trong ra ngoài, bộ răng nanh nhọn hoắt, thân cao hơn bảy mét, cánh tay to gấp hai rưỡi Kỷ Linh, Tà Tướng đỉnh phong.
Tiểu Khá vẫn như vậy, nhưng năng lực khác khẳng định tăng cường, Tà Tướng nhị trọng.
Thị Huyết cũng không khác Ma Đao Lang, Tà Tướng lục trọng.
Bốn đầu lĩnh dẫn đội đều đạt Tà Tướng, mà dưới sự thống trị của Kỷ Linh, hắn lập tức giải trừ khế ước đối với mấy đám tiểu tốt. Chỉ cần có thể khống chế đầu lĩnh là có thể thống trị cả đội quân. Còn có khả năng tiến hành giao lưu tâm thức lẫn nhau, giúp bọn chúng hiểu thêm tâm ý chiến thuật của hắn hơn.
Hoặc cũng có thể thông qua đầu lĩnh ra lệnh điều chỉnh đội hình.
- Đội trưởng, không bằng chúng ta về báo cho trưởng lão, biết đâu người đó luyện ra chí bảo thì sao? Chúng ta không lấy được thì trưởng lão trong trông nhất định lấy được.
Thanh Hoa nghe vậy, trong lòng có cảm thấy nó rất hợp lý, từ trong người lôi ra một tấm lệnh bài truyền tin vào bên trong thì hơi dừng lại.
- Biết đâu là đang luyện hóa tên kia thì sao? – Thanh Hoa trong lòng có chút nghi ngờ, vì người đó chết trong tay vị tiền bối khống chế Tà thú là điều chắc chắn.
Nhưng nàng vẫn không nghĩ nó sẽ tạo ra động tĩnh lớn như vậy, vì để chắc ăn thì nàng đành bỏ qua. Ranh giới giữa thiên đường và địa ngục rất nhỏ bé, vì trưởng lão kia cũng không phải người thường có thể trêu chọc, nhất là lừa gạt lão.
Kỷ Linh sau khi hoàn thành hết mọi chuyện, hắn để ba con thú kia vào trong, Tiểu Khá giữ lại bên mình trong một khoảng, mặc nó vui chơi thỏa thích. Hắn lấy Tà công trên tay rồi bắt đầu tu luyện, phương thức cũng không đơn giản, để linh khí chạy quanh não bộ, đem những cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng đến não rồi chạy quanh cơ thể, điểm kết tại đan điền.
Tại ngay thời điểm đó, Kỷ Linh tạo ra một cái phân hồn để những trạng thái tiêu cực tiến vào trong đó, khi nào cần thì lại để nó phụ thể như hiện tại cần tu luyện chẳng hạn. Bản tôn hắn luôn chiếm chủ động, những phân hồn đó chỉ là bình chứa cho hắn, một công cụ trợ giúp không có gì khác.
Kỷ Linh tu luyện một hồi, toàn thân hắn lượn lờ khói đen, móng tay cũng dài thêm ba phần tư đốt, tóc đen dài rối tung phất phới sau lưng, da dẻ trắng vài phần. Quanh mắt xuất hiện vầng đen như đánh phấn, răng nanh dài ra, môi cũng trở nên thâm đen.
Hắn tu luyện Tà công hệ thống đưa cho có tên là Đại Ma Dạ Thiên công. Thời điểm ban đêm là lúc tu luyện nhanh nhất, vì nó hấp thu thêm cả âm khí, còn ban ngày thì tốc độ chỉ bằng một nửa so với người thường.
Mà cấp bậc của nó cũng rất cao, cao ngang với Tà công Thiên Ma Đế từng tu luyện, sơ yếu lý lịch của nó cũng chẳng rõ ràng, khả năng hấp thu linh khí tu luyện cũng rất nhiều. Ít nhất cũng có thể bù lại tốc độ tu luyện giảm một nửa của Tà công này.
Nội thị trong cơ thể hắn xuất hiện một sợi hắc tuyến, tản ra hắc vụ đầy khí tức tà ác. Sau đó là sợi thứ hai, thứ ba cùng thứ tư,… Đến sợi thứ một trăm, cơ thể hắn bỗng như muốn nổ tung, toàn thân trầm trọng thêm một tầng.
Tu vi hắn đã đột phá lên Tà Lực nhất trọng, trực tiếp nhảy qua Tà Khí cảnh. Cái này cũng không thể nào đoán được, vì hiện tượng đột phá của Tà Khí cảnh rất mơ hồ. Sau đó thì lại chẳng còn tu luyện được nữa, làm bất cứ chuyện gì đều không thể tu luyện tiếp khiến hắn lấy làm lạ.
Hắn mở Tà công đó ra thì thấy nó ghi một dòng chữ.
- Lực đạt kinh mạch khai? Vậy phải giải khai kinh mạch?
Có hệ thống vô tận ở đây, kinh mạch giải khai cũng không khó, chẳng qua là nó có tận mười bốn đường theo hiểu biết của hắn. Chính kinh có sáu, kỳ kinh cũng sáu, còn thêm vào đốc mạch cùng nhâm mạch.
Hắn lập tức tìm kiếm trong hệ thống chợ phiên, cách thức khai thông thì chắc hẳn là cũng dễ dàng thôi. Số lượng chiến công của hắn qua lúc mua ba cuốn công pháp cùng một lần tìm kiếm chỉ còn lại bốn ngàn.
Quà tân thủ thì chả cho hắn, quả thực làm khó hắn, nhưng hắn là một tên nghiện hành xác, nếu không thì hắn cũng chẳng chịu nổi khi đột phá đến Khai Khiếu đỉnh phong. Ăn hành càng nhiều thì hắn sẽ càng có thêm nhiều động lực để bản thân mạnh mẽ hơn.
Hắn tìm kiếm trong chợ phiên ra được một kết quả, một cuốn sách ghi Khai Thông Kinh Huyệt, giá cả khá chát, ba ngàn chiến công.
Không hề do dự mua xuống, hắn lập tức mở ra học tập. Trang đầu tiên của nó giới thiệu sơ về kinh mạch, một sơ đồ kinh mạch toàn thân, kinh mạch tuần hoàn, hai loại ý nghĩa cùng chủ trị của chúng.
Theo sơ đồ thì kinh mạch bắt đầu từ thủ thái âm phế kinh tại tay, chỉ có giờ Dần mới có thể thành công mở ra, tức từ ba giờ sáng tới năm giờ sáng. Hiện tại mới chỉ có giữa trưa, còn hơn nửa ngày mới tới giờ Dần.
Mà cũng không thể tùy tiện khai mở kinh mạch, vì phải tuần tự tiến hành, nếu không thì rất dễ khiến bản thân tẩu hỏa nhập ma, kinh lạc toàn thân rối loạn trở thành phế nhân. Kỷ Linh nhìn lấy chúng, biết bản thân chưa thể mở được kinh mạch nên cũng không nản vì còn huyệt vị.
Tổng cộng có tận huyệt bổ trợ cho việc trị liệu bệnh, đồng thời cũng hỗ trợ việc mở kinh mạch. Việc mở huyệt vị cũng dễ, chỉ cần dùng châm và đem linh khí tràn vào trong và liên kết chúng lại là được.
Kỷ Linh thấy vậy, trước khai mở ba huyệt ở lòng bàn tay, nối chúng lại thành một điểm, sau lại theo sơ đồ, vừa đi vừa mở. Linh khí của hắn sử dụng cũng không phải tà khí, mà là linh khí thuần túy chưa hề chuyển hóa.
Khi chạy hết được một cánh tay, hắn đang định mở ra đường kinh mạch đầu tiên thì bỗng nhận ra vẫn chưa đến giờ Dần, nếu mở bây giờ thì không thể nào có được hiệu quả bằng lúc đó.
Cuối cùng thì hắn chỉ có thể bỏ qua, xem như thử nghiệm trước, cũng không như hệ thống dung hợp, công sức đổ sông đổ biển hết. Nghĩ kỹ lại thì hắn cũng cảm thấy cũng không có gì đáng phải luyến tiếc.
Hiện tại xem như chính thức bắt đầu lại từ đầu.
Kỷ Linh tách phân hồn ra khỏi ý thức, chỉ còn bản tôn, xem phân hồn chứa những ác niệm đó là một bộ da của hắn. Mà ngoại hình hắn cũng không hề thay đổi làm hắn suy ngẫm…