Kỷ Nguyên Ánh Trăng Mờ

chương 141: thi vương cấp sáu (màu xanh của hải dương)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Waveliterature Vietnam

"Bất quá, ta không phô diễn sức mạnh, huống chi giờ gặp phải tiểu đội ở đỉnh núi. Ta càng mạnh, những ngày tồi tệ đã qua, trước đây tôi cũng đã từng xúc phạm một người cố vấn.." Đường Lăng hút một hơi thuốc, nhìn xuống mọi người, nhưng có vẻ mơ hồ, nhưng ý nói lại rất rõ ràng.

"Đưa ta một điếu, xem nào." Áo Tử chộp lấy điếu thuốc từ tay Đường Lăng, rồi nói một cách thờ ơ:

"Ai quan tâm đến việc bán đứng ngươi cơ chứ?"

Mọi người có vẻ nhất trí với nhau.

Đường Lăng trong lòng cảm thấy ấm áp, nhưng mặt không tỏ ra vẻ cảm động, thay vào đó anh ta ném chiếc túi tinh thể cho Vi An: "Ngươi kiểm xem còn bao nhiêu tinh thể, rồi hẵng nghỉ ngơi. Ta nghĩ chúng ta nên hành động."

"Hành động như thế nào?" Áo Tư ngay lập tức hỏi, nhưng Đường Lăng không trả lời.

Tinh thể rất nhanh đã được lấy hết ra, hơn 900 thi thể đã gop góp cho tiểu đội Mãnh Long 80 tinh thể.

Nhưng hầu hết tinh thể này đều lấy từ thi thể biến dạng nhất, chất lượng cũng tốt hơn tinh thể cấp ba của Đường Lăng.

Phần lớn chúng đều có màu đục, thậm chí còn có sợi màu tím ngưng tụ.

Tinh thể tự nhiên cũng chia thành nhiều cấp độ, chất lượng, tinh thể thấp kém, tinh thể bình thường, tinh thể tốt, tinh thể tuyệt vời, tinh thể hoàn hảo.

Những xác chết này tạo ra tinh thể kém nhất, mà tinh thể cấp 3 Đường Lăng thu thập lại vượt qua tinh thể bình thường về màu sắc, độ kết tinh.

Cho nên sau khi chuyển đổi, 80 tinh thể này kết tinh, có giá trị như biến thể cấp 3 của Đường Lăng, nhưng nói chung không ai muốn sử dụng tinh thể bình thường này thay cho tinh thể loại thấp kém.

Như vậy, chúng có giá trị tầm khoảng 400 điểm hy vọng.

Đây chắc chắn là một khoản tiền cực lớn cho tiểu đội Mãnh Long, khi Vi An báo cáo số lượng tinh thể, mọi người tỏ ra vẻ rất mừng rỡ.

Chỉ có Đường Lăng là tỏ vẻ không hài lòng, hắn tính xuống dưới thu thập, nhưng có một phần nào đã mất đi.

Hơn nữa, 400 điểm hy vọng, là do hắn lấy từ hơn 100 cái, còn 300 cái là của mọi người, đó có phải quá nhiều?

Tuy nhiên, Đường Lăng biết phân chia thế này thì sẽ được chấp nhận, nhưng lòng tự trọng của Đường Lăng đang khiến hắn suy nghĩ có nên kiếm thêm điểm hy vọng nữa không?

Câu trả lời là không thể!

Dọn dẹp xác chết trong kho là đã hết toàn bộ, ngay cả Đường Lăng ngày thường nhìn không thấy chút mệt mỏi, nhưng cũng đã cảm thấy đói.

Phần còn lại thể chất quý giá ít ỏi sẽ sử dụng để chạy trốn.

"Trước khi thu thập kết tinh. Ta muốn có 100 điểm hy vọng cho lần thu thập này. Ta sẽ bù đắp xứng đáng." Đường Lăng nói trực tiếp, hiển nhiên hắn cũng không giỏi về giải thích cho mọi người.

"Không có vấn đề gì. Hơn nữa bồi thường nhiệm vụ, tiểu đội Mãnh Long có thể nhận được 450 điểm hy vong." Dục tỏ vẻ đồng ý, dù sao hắn ta chỉ biết Đường Lăng sẽ làm tất cả những việc này.

"Ngươi làm nhiều thất, điều này thật công bằng." Áo Tư rõ ràng không phải người keo kiệt

Andy luôn ủng hộ Đường Lăng, Vi An cũng vậy, Christina tin tưởng Đường Lăng, cảm thấy Đường Lăng sẽ bù đắp đầy đủ cho mọi người.

Về phần Amir, chỉ nói một câu, ta theo ý kiến của mọi người.

Điều khó nói ra nhất, là Đường Lăng không có gánh nặng, hỏi Vi An miếng thịt cuối cùng, uống thêm ngụm nước, hắn ta nhanh chóng dùng một cái giá đỡ đỡ lấy cái thang.

Lúc này, những gì Đường Lăng muốn, mọi người cũng đã hiểu, Đường Lăng điên rồi sao? Ý hắn muốn đột nhập từ mái nhà?!

"Đường Lăng, đó là điều không thể! Chúng ta lên nóc nhà, cũng không thể trốn thoát. Xung quanh rậm rạp đều là dị nhân, chúng ta cơ bản không thể đi xuống."

"Hơn nữa, lên mái nhà sẽ rất dễ bị lộ, nó sẽ thu hút nhiều dị nhân. Chúng nó đứng chồng lên nhau, chúng ta muốn quay lại lại càng không thể." Lần này, Amir là người luôn im lặng cũng đã lên tiếng.

Thật khó có thể chấp nhận rằng Đường Lăng nói rằng hắn có thể trốn thoát, ngay cả theo cách này?

Phá nóc nhà?

"Yên tâm, ta chỉ đi kiểm tra tình hình một chút. Chúng ta vẫn phải ở đây mà đúng không? Ít nhất chúng ta phải biết là không thể chờ đợi cứu viện. Sau đó lên lại kế hoạch." Đường Lăng trấn an mọi người vài câu.

Mọi người im lặng.

Đúng vậy, ở trong kho dù sao cũng không thể quan sát ra bên ngoài, nếu tiếp tục chờ có khi dị nhân sẽ tập hợp đông đúc hơn.

"Này, ngươi nhất định phải cẩn thận." Vi An bất an dặn dò Đường Lăng.

Không còn cách nào tốt hơn, cũng không có ứng viên nào tốt hơn, ở đây không ai mạnh bằng Đường Lăng cả, chỉ anh ta mới có thể nhận trọng trách này.

Đường Lặng không đáp trả Vi An, chỉ là nhìn mặt mọi người mỉm cười, liền nhẹ nhàng nhảy lên cầu thang, nhanh như một con khỉ, nhanh chóng dễ dàng trèo lên cửa sổ của kho.

Cửa sổ ở trong kho cũng rất cao, phủ dày bụi bặm, chỉ rộng khoảng 30 cm.

Đường Lăng miễn cưỡng ngồi xuống một bên cửa sổ, vừa nhìn thăm dò, nhìn thấy phía bụi rậm rạm có bóng đầu dị nhân lộ ra.

Mấy dị nhân lại rất nhạy cảm, đã nhìn thấy đầu của Đường Lăng, chúng đã phát hiện ra hắn, liên tục hô lên, đám đông dị nhân dường như bắt đầu di chuyển về phía của Đường Lăng, tụ tập lại một chỗ.

Sự thay đổi này, làm các bức tường xung quanh nhà kho rung chuyển.

Đứng ở trong kho tiểu đội Mạnh Long sắc mặt trở nên tái nhợt, không cần biết bên ngoài tụ tập bao nhiêu dị nhân, chỉ sợ nó nhiều hơn lần trước.

Vẻ mặt Đường Lăng không có một chút thay đổi, ít nhất dị nhân hiện tại không tấn công hắn ta, ngay cả khi nhiều hơn cũng không thành vấn đề. Nhưng không nên ở trên cửa sổ quá lâu, nếu thu hút dị nhân cấp hai lại gần, ở độ cao này thì không thể ngăn cản nó.

"Hy vọng là không xui xẻo như vậy." Với cấu trúc của nhà kho, mái hiên mở rộng đã chắn tầm nhìn của Đường Lăng, ngồi xổm ở cửa sổ chỉ có thể nhìn thấy bóng dị nhân ở phía khu rừng rậm rạp, nhưng có thể nhìn thấy những chuyện xảy ra ở nơi xa hơn?

Vì vậy, Đường Lăng hít một hơn sâu, nhẹ nhàng trèo ra ngoài, vươn cánh tay ra mái hiên, cả người nhảy mạnh một cú làm lăng như mái nhà, đứng ngay trên thanh xà lan của mái.

Leo lên như vậy thì dễ quan sát hơn, đối với Đường Lăng thì không gì khó khăn, nhưng Đường Lăng lo lắng Áo Tư cùng hai cô gái không thể lên tới mái nhà, nếu họ rơi vào trong đám dị nhân, hậu quả thật khôn lường.

Cho nên, vừa lên mái nhà Đường Lăng liền tính tìm một cây gậy chống, buộc một sợi dây thẳng ở trong ba lô.

Nhưng khi anh đang quỳ xuống và chuẩn bị tháo ba lô xuống, một tiếng hô kinh ngạc đến từ phía đông nam.

Đây là? Đường Lăng biến sắc, cả người vô thức ngồi xổm rồi nhìn về phía đông nam.

Nó là phần sâu nhất của toàn bộ khu vực nhà kho, một cái bóng to lớn, mơ hồ đứng trên rìa của một nhà kho.

Lúc này, những gì hắn có thể thấy là nó đang nhảy với những cánh tay điên cuồng, có thể bắt lấy cánh tay của một hai chiến sĩ, sau đó nhai nhét vào trong miệng....

Chỉ trong nháy mắt, nhịp tim của Đường Lăng đập nhanh liên hồi – Thi vương! Thi vương ở trong nhà kho, tại sao dị nhân lục cấp lại ở đó?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio