Scandal tình ái của bọn người Tiềm Phong đi đến hồi kết với việc Băng Tuyết bị đá khỏi bang. So với lần trước đá một đống người thì lần này tốt hơn nhiều lắm, dù sao cũng chỉ là việc tình cảm cá nhân.
Nghe đâu vụ “ngoại tình” này chỉ là tán tỉnh nhau qua lại chứ chưa thật sự phát sinh quan hệ thật, nên rất nhanh đã chìm vào dĩ vãng. Dân chúng “Thần Võ” hóng chuyện rất hăng nhưng quên đi cũng rất mau, qua một hai ngày cuộc sống đã trở về quỹ đạo bình thường.
Lê Tư Thanh rảnh rỗi ra tay chỉ bảo cho mấy đứa chơi Ngũ Tiên trong bang. Đừng nhìn mấy dòng chat thước đo độ nghe cực kì phi lí kia, thế mà qua mấy ngày, trình độ một đám thế mà thực sự tinh tiến!
Không chỉ kèm cặp mấy đứa Ngũ Tiên Giáo, Nhìn Thấy Mỹ Nhân còn rất chuyên nghiệp, đăng nhập hai chiếc tài khoản phụ Thanh Sơn và Điệp Hoa của mình để làm ví dụ cho mọi người.
Đám trong bang vốn biết cái vị bang chủ nhà mình thao tac rất tốt, nhưng không ngờ còn có thể chơi Điệp Hoa Thanh Sơn ảo diệu như vậy! Được chứ, thì ra Điệp Hoa thả bươm bướm cũng có thể bay vòng một góc độ trở về vị trí như vậy! Thanh Sơn triệu hồi sấm sét như thế nào lại có thể tách ra tạo sát thương cho cả hai khu vực chứ?
Lê Tư Thanh từ khi bắt đầu chơi “Thần Võ” đã lần lượt thử qua một vài môn phái, phân tích điểm mạnh điểm yếu, thử qua một đống tổ hợp chiêu thức, rồi mới đi đến quyết định cuối cùng là cho acc chính Nhìn Thấy Mỹ Nhân của mình gia nhập Ngũ Tiên Giáo. Chính vì vậy cho dù cậu không hiểu quá sâu các môn phái khác, nhưng khi dùng cũng không thua kém quá nhiều.
Đang vui vẻ minh họa cho sấp nhỏ, Lê Tư Thanh nhận được tin nhắn riêng từ Đại Gia.
Đại Gia: Đi đánh thiên thạch không?
Nhìn Thấy Mỹ Nhân: Đánh thiên thạch? Đi cái đó làm gì chứ?
Đại Gia: Phá kỉ luật của Cam Thảo chọc tức cậu ta.
Nhìn Thấy Mỹ Nhân: …
Nhìn Thấy Mỹ Nhân: Đi
Chấp nhận lời mời tổ đội, Nhìn Thấy Mỹ Nhân được truyền tống đến trước cửa một hang động, Đại Gia đã đứng chờ từ trước. Hai cái kẻ trên người đồ xin lấp la lấp lánh tất nhiên thu hút không ít người nhìn qua. Cũng may Đại Gia nhanh tay truyền tống vào bên trong phó bản, không để người ta có cơ hội đàm tiếu… trước mặt mình.
Đi đánh thiên thạch là hoạt động gì? Theo Lê Tư Thanh, đây là hoạt động dành cho những kẻ rảnh rỗi thích chứng tỏ năng lực bản thân.
Đầu tiên, đi chỗ này không có cái gì cả. Truyền tống vào trong hang động, chỉ có một tảng thiên thạch khổng lồ.
Sau đó phải làm gì?
Trong vòng mười phút, tổ đội hai người phải ra sức tấn công thiên thạch, gây ra càng nhiều sát thương càng tốt. Hệ thống sẽ ghi lại con số sát thương, rồi tiến hành xếp hạng. Cứ mỗi cuối tuần, top người chơi gây nhiều sát thương nhất sẽ nhận được một phần quà nho nhỏ.
Nhưng mà khổ nỗi, hai mươi phần quà này giống hết nhau! Nên cho dù ngươi có hạng hay hạng cũng như vậy thôi!
Cái hoạt động nhàm chán này bị người chơi phàn nàn không ít… Vừa buồn chán vừa thưởng ít. Ngoài cái việc được lên bảng xếp hạng ra thì quả thực không có lợi ích gì cả.
Ngôi vương bảng xếp hạng từ đầu đến hiện tại là tổ đội của Cam Thảo Không Ngọt – cái vị đệ nhất phái Thanh Sơn, cùng một người chơi phái Bạch Quỷ khác. Kỷ luật bọn họ lập ra cho đến giờ vẫn chưa có ai vượt qua nổi.
Nhìn Thấy Mỹ Nhân từng thử đi một lần, do không tìm được đồng đội có khả năng gây sát thương tương đương, nên chỉ đành xếp vị trí thứ sáu. Sau đó cậu cảm thấy đi cái hoạt động rác này cũng chẳng được tích sự gì, thì quyết định bơ nó luôn.
Hôm nay Đại Gia nhắc đến đánh thiên thạch, Lê Tư Thanh mới nhớ ra.
Cái tên Cam Thảo Không Ngọt kia lúc nào cũng ỉ vào mình gây ra sát thương bự, chọc tức không ít người khác! Lê Tư Thanh đã sớm muốn báo thù rồi!
Hiện tại cả Nhìn Thấy Mỹ Nhân và Đại Gia đều có đồ truyền thuyết trên người, chính là thời điểm thích hợp nhất để đá cậu ta xuống!
Vừa vào phó bản, cả hai người không nói không rằng, xông tới đánh cái viên thiên thạch xấu chết kia. Đao kiếm cùng roi không ngừng chém, đập ầm ầm, con số sát thương tăng lên nhanh chóng.
Đại Gia liên tục dùng đao chém liên tiếp, tạo thành combo dài đến đáng sợ. Cấm Vệ Quân có một đặc điểm rất biến thái, đó chính là nếu bọn họ combo càng nhiều sát thương gây ra càng lớn.
Trong chiến đấu đối thủ có thể chạy qua chạy lại, dễ mất liên kích, chứ trong chỗ này cục thiên thạch chỉ đứng yên một chỗ, sát thương của Đại Gia dần dần tăng lên, vượt qua cả Nhìn Thấy Mỹ Nhân!
Lê Tư Thanh thấy tên mình tụt xuống dưới Đại Gia liền cực kì khó chịu! Cậu một là thắng hai là hòa, chứ tuyệt đối không thể thua cái tên Đại Gia đáng ghét này được!
Ý chí chiến đấu bốc lên ngùn ngụt, Nhìn Thấy Mỹ Nhân xoay tròn thân thể, như một cơn lốc tím không ngừng cứa vào thiên thạch. Cây roi truyền thuyết khảm đủ ngọc cấp lập tức thể hiện giá trị khủng bố của nó – một chuỗi dài sát thương bạo kích đỏ rực nhảy lên, che lấp cả một khoảng trên màn hình!
Hai người trên danh nghĩa là hợp tác hạ bệ Cam Thảo Không Ngọt, nhưng thực tế là ngấm ngầm tranh đua với nhau. Sau mười phút, cả hai bị truyền tống ra bên ngoài phó bản.
Hệ thống một lần nữa vang lên, rần rần rộ rộ tuyên bố ngôi vương bảng sát thương Động Thiên Thạch đã đổi chủ rồi!
Vừa hay Cam Thảo Không Ngọt cũng đang online, liền phải lên kênh thế giới khóc lóc một chút.
Cam Thảo Không Ngọt: Hu hu hu hu hu hu! Thật là không công bằng mà! Bọn họ có đồ truyền thuyết tui chỉ có đồ tím bình thường hu hu hu! 。゚(゚´Д`゚)゚。
Tam Vĩ Miêu Tử: Ha ha ha cuối cùng cũng có một ngày này! Tên Cam Thảo rốt cuộc bị hạ bệ rồi ha ha ha còn dám đi khè sát thương không!
Cừu Trụi Lông: Đáng lắm! Cam Thảo bị vặt xuống rồi!
Cam Thảo Không Ngọt: Không công bằnggggg!!! Mấy người chỉ biết ức hiếp tui thôi! (-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩___-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩)
Nhìn Thấy Mỹ Nhân: Xùy xùy, cái đồ Thanh Sơn sát thương thấp nhà cậu đi ra chỗ khác chơi đi~( ͡° ͜ʖ ͡°)
Đại Gia: Lần sau gặp trẫm nhớ cúi đầu xuống.
Cam Thảo Không Ngọt: … Hai người được lắm! Dám thông đồng với nhau hạ bệ tui! 凸ಠ益ಠ)凸
Cam Thảo Không Ngọt: Tui sẽ báo thù!!!!! Cứ chờ đó oa oa oa!!! 。・゚’(/益\) ‘゚・。
Một đám người tấu hài với nhau trên kênh thế giới, Lê Tư Thanh cười đến muốn mỏi miệng luôn rồi.
Hi hi ha ha một buổi chiều, Lê Tư Thanh mới hài lòng tắt trò chơi. Cậu chuẩn bị một chút, chốc nữa sẽ có người đưa đi ra ngoài chơi!
Còn ai khác sau, đương nhiên là Cố Bằng rồi!
Tối ngày hôm nay chính là lễ hội mùa hè đang rầm rộ tin tức trên báo đài. Cố Bằng cảm thấy Lê Tư Thanh ở nhà mãi như vậy không tốt chút nào, vì vậy liền rủ cậu đi chung.
Kì thực Lê Tư Thanh cảm thấy đi mấy chỗ đông đúc như vậy không vui lắm, nhưng trải qua công tác tư tưởng của Cố Bằng, cuối cùng cùng chịu đi theo.
Chờ khi cậu tắm rửa xong, Cố Bằng đã bấm chuông cửa. Lê Tư Thanh vội vàng ra đón, trên người vẫn mặt áo choàng tắm, đầu tóc mới gội ướt nhẹp.
“Anh mang qua trả mấy cái hộp thức ăn nè.”
“Anh cứ để đâu cũng được, chờ một chút em còn phải chuẩn bị.”
“Vậy anh cất trong nhà bếp.”
“Được rồi, tùy anh.”
Cố Bằng cất đồ gọn gàng, đi ra phòng khách lại thấy Lê Tư Thanh đang sấy tóc. Nào bỏ qua cơ hội tốt như vậy, anh vội ngồi xuống bên cạnh cậu, tay đoạt lấy máy sấy, chính mình đảm nhận nhiệm vụ hong khô tóc cho Lê Tư Thanh.
“Này, cẩn thận kẻo cháy tóc đấy! Tóc này không phải tóc bình thường đâu, tiền của cả đấy!”
Lê Tư Thanh xoay người mặc kệ Cố Bằng, lại xem xét mặt mày bản thân một chút. Cầm gương soi mói một hồi, cậu phát hiện ở trên trán lệch về bên phải thế mà mọc một cục mụn!
“Ầy, đáng ghét thật đó! Mỗi ngày nấu ăn cho anh mà tui mọc luôn một cục mụn này!”
“Ha ha ha, thế nào lại lỗi của anh chứ?”
“Còn không phải sau?” Lê Tư Thanh bĩu môi bực mình. “Làm cơm cho anh còn dư thì ăn bữa trưa, đồ chiên đồ xào gì đó quả nhiên hại thân!”
Nói rồi, Lê Tư Thanh quay sang than thở:
“Bán mỹ phẩm mà lại mọc mụn! Người ta sẽ nói như thế nào chứ?”
Cố Bằng dở khóc dở cười, luôn miệng nhận là do mình sai rồi. Thế nhưng trong đầu anh lại suy nghĩ đến chuyện khác… Lê Tư Thanh thực sự bán mỹ phẩm sao?
Trước đó nghe cậu kể về nghề nghiệp của mình, có liên quan tới mỹ phẩm, nên Cố Bằng mạnh dạn đoán Lê Tư Thanh bán mỹ phẩm. Giờ ngẫm lại mới thấy, có vẻ công việc của Lê Tư Thanh không đơn thuần như vậy.
Có ai bán mỹ phẩm bình thường sẽ mua được chung cư hạng sang, mặc trên người đồ hiệu, khoác áo lông hàng thật, mua sắm quẹt thẻ không thèm nhìn số dư sao?
Cố Bằng trực tiếp hỏi thẳng:
“Tiểu Thanh, em thực sự bán mỹ phẩm sao?”
“Hửm? Thế nào? Bắt đầu cảm thấy sai sai rồi sao?”
“Hì hì, em có vẻ rất giàu có, chắc sẽ không bán mỹ phẩm đâu nhỉ?”
Nói rồi, Cố Bằng vuốt tóc Lê Tư Thanh, ánh mắt toàn là sủng nịch. Đáng tiếc cậu ngồi quay lưng với anh, bằng không đã có thể nhìn thấy cái cảnh gọi là “si hán nhìn mỹ nhân” rồi.
“Nếu em làm công việc bất hợp pháp gì thì nói với anh trước. Để xem có thể chạy án cho em không…”
Lê Tư Thanh bật cười, không thể tin được cái anh cảnh sát lại có thể nói như vậy với mình. Cậu xoay lại nhéo mặt Cố Bằng, giả vờ giận dữ:
“Anh nói lung tung cái gì đấy? Ai làm ăn bất hợp pháp chứ?”
Hai người đùa giỡn đến lăn lộn, Cố Bằng luôn miệng xin tha. Lê Tư Thanh ống chết nhéo hai má anh, thật là, nhìn xem cái gã cảnh sát thân cao mét chín lại bị cậu hàng xóm thấp bé nhẹ cân cho ăn đòn này… đúng là lâu rồi mới thấy!
Giỡn đủ rồi, Lê Tư Thanh mới liếc xéo Cố Bằng, đi thay đồ của mình, để lại anh bị nóng trong người.
Chờ hai người chạy xuống chung cư, leo lên xe rồi đến khu phố cổ, sắc trời đã tối.
Khu phố cổ bình thường nhộn nhịp nay còn đông đúc hơn, dòng người qua lại như kiến. Phía trên cao treo đèn lồng rực rỡ đủ màu, đúng là vô cùng đẹp.
Lê Tư Thanh còn đang ngẩn người ngắm lồng đèn, tay đã bị Cố Bằng nắm lấy.
“Đông như vậy rất dễ đi lạc, anh dẫn em đi.”
Cậu nghiêng đầu nhìn anh, khẽ mỉm cười.