Leonard nói được thì làm được, khi thi cử gần tới hắn quả nhiên mang Lạc Vân Thanh đi tới đại trạch Horae gia tham quan "phòng cất giữ mô hình" của hắn.
Đủ loại kiểu dáng mô hình tinh hạm và mô hình phi thuyền vũ trụ được người cẩn thận đặt trưng bày ở quầy thủy tinh, chỉnh chỉnh mấy mặt tường đều có tủ trưng bày khiến gian phòng vốn không nhỏ này lập tức trở thành thiên đường mơ ước trong lòng của nhóm trạch nam và người yêu thích mô hình.
Giới hạn, không xuất bản nữa, giới hạn, không xuất bản nữa....
Có được một căn phòng toàn mô hình phiên bản giới hạn, không xuất bản nữa là cái thể nghiệm như thế nào?
Lạc Vân Thanh hiện tại có thể thực chịu trách nhiệm nói cho ngươi, đó chính là cảm giác giống như mình đang nằm mơ!
Sờ sờ cái mô hình này lại sờ sờ cái mô hình kia, tuy vừa mới bắt đầu tiếp xúc với động không đáy mô hình này không bao lâu, nhưng có đi tìm đọc tư liệu khiến Lạc Vân Thanh thực dễ dàng phát hiện mấy mô hình mà Leonard cất chứa này tất cả đều là trân phẩm bị đưa giá lên trời ở trên mạng.
Một mô hình một căn hộ cũng không phải nói đùa! Bảo thủ mà nói có lẽ căn phòng mô hình này của Leonard có giá trị bằng cả một khu biệt thự ấy chứ!
May mà đây là nam nhân của mình!
Nhìn Leonard đứng dựa vào cửa phòng mỉm cười nhìn mình, Lạc Vân Thanh lòng vui như nở hoa, hiện tại những mô hình giá trị liên thành này cũng có thể tùy tiện để mình chơi!
......
"Leonard anh nói thật?"
"Đương nhiên."
"Em....vẫn là thôi, anh cũng không đem toàn bộ mô hình đưa cho em, anh nguyện ý chia sẻ cho em chơi là được rồi."
Tuy Leonard muốn đem 1 phòng mô hình không xuất bản nữa đưa cho cậu, nhưng Lạc Vân Thanh nghiêm túc nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là từ chối.
Có lẽ mọi người đều từng có thể nghiệm như vậy: Khi thích một đồ vật gì đó đúng là phi thường thích, đối với nó ngươi thậm chí còn mất ăn mất ngủ, nhưng độ tích cực như vậy thường không được liên tục bao lâu!
Cho nên hiện tại đúng là cậu rất thích mô hình, nhưng ai có thể bảo đảm bản thân có phải chỉ là ham thích nhất thời hay không?
Mà nơi này của Leonard có nhiều phiên bản không xuất bản nữa như vậy đủ để chứng minh sự nhiệt tình yêu thương của hắn với mô hình, bằng không cũng không sưu tập được nhiều như vậy.
Dù sao người có thể mua mô hình giá cao thì không thiếu tiền, nếu không phải xảy ra chuyện gì cấp bách cần dùng tiền, ai mà muốn bán đi đồ trong lòng mình dược đây.
Cho nên cho dù là người có tiền có thế, muốn trong thời gian ngắn sưu tập những thứ không xuất bản này cũng rất khó, dù sao có những thứ không phải có tiền là có thể mua được, đặc biệt là những phiên bản mười mấy năm không xuất bản nữa, hoặc là những phiên bản giới hạn.
"Tặng cho em." Leonard không cho từ chối, cố chấp muốn đem tất cả mô hình đều cho Lạc Vân Thanh.
Lạc Vân Thanh do dự: "Anh không cần miễn cưỡng, đây cũng là đồ vật mà anh thích."
Leonard: "Anh không miễn cưỡng, em so chúng nó quan trọng hơn nhiều."
Lạc Vân Thanh: o(*▽*)q
Đáng xấu hổ tâm động rồi!
Cậu cũng biết đại đa số những người chơi mô hình là dùng thái độ gì để đối đãi với những trân phẩm đó của mình, Leonard đem những thứ này cho cậu nói lên điều gì?
Nói lên ở trong lòng hắn mình quả nhiên là quan trọng nhất!
Nghĩ đến đây trong lòng Lạc Vân Thanh tựa như được quét mật.
Leonard: "Nếu em thích, về sau anh cho ngươi mua càng nhiều."
Lạc Vân Thanh hai mắt tỏa sáng, rụt rè một hồi nói: "Được."
Sợ Lạc Vân Thanh ngượng ngùng muốn những mô hình này, Leonard không ngừng đem mô hình trưng bày trong quầy ra đặt vào trong lòng ngực cậu, hơn nữa mỗi khi lấy một cái mô hình đều giải thích về xuất xứ của những mô hình đó với cậu, hoàn toàn nhìn không ra tư thái nước tới chân mới nhảy.
Mà Lạc Vân Thanh sẽ thật cảm thấy ngượng ngùng? Xin lỗi! Thật đúng là sẽ không!
Cậu và Leonard về sau chắc chắn là sẽ kết hôn, những thứ này là tài sản chung của cậu và Leonard! Cho nên nói cách khác những mô hình hiện tại không phải của cậu về sau cũng sẽ là của cậu! Cho nên còn không phải là cậu muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó sao~~
Thẹn thùng? Không tồn tại.
Nghĩ tới đây, thái độ của Lạc Vân Thanh với Leonard cứ gọi là tốt không chỗ chê, giống như hầu hạ đại gia mà phục vụ hắn một ngày, bưng đồ ăn đưa nước, lời ngon tiếng ngọt không cần tiền hướng về phía hắn, khiến Leonard âm thầm hạ một cái quyết định trong lòng về sau phải thường xuyên mua mô hình!
......
Nếu hỏi Lạc Vân Thanh hôm nay việc cậu làm nhiều nhất là gì, không cần cậu trả lời Leonard sẽ tới trả lời cho ngươi: Chụp ảnh!
Làm người mẫu mấy tiếng liền, chụp vô số ảnh, cuối cùng Lạc Vân Thanh cảm thấy mỹ mãn chọn mấy tấm mình thích đăng lên Thiên Bác, để lại đầy đất thán phục kinh ngạc sau đó vô cùng cao hứng đi làm bữa tối.....
"Mịa nó, thằng nhóc này CMN trong nhà có mỏ quặng sao? Ai có thể nói cho ta những thứ này là gì? Ảnh photoshop sao?""
"Lạc Vân Thanh còn phải dùng ảnh photoshop? Tiểu ca ca vẫn là tiếp thu hiện thực đi, tuy hiện thực này rất là khiến người khó có thể tiếp thu, cũng khiến người rất khó chịu, trong tủ kính kia là mô hình sao? Ta có thể thực khẳng định nói cho ngươi là không phải! Đó là một cái loạt căn hộ, một khu biệt thự!"
"Ta đã từng cảm thấy có 2 cái ba năm trước không xuất bản nữa, 1 cái mười năm trước là bản giới hạn mô hình tinh hạm đã là người trâu bò nhất trên thế giới, hiện tại ta chỉ muốn nói, cáo từ, là tại hạ thua."
"Xác nhận đã xem kỹ, là người trong nhà có mỏ quặng! Mấy mặt tường đều là tủ kính trưng bày [ dở khóc dở cười ], phòng sưu tập của người có tiền đều khiến cho chúng ta cảm thấy giống như cửa hàng bách hóa sao?"
""Lầu trên đừng nói đùa, cửa hàng bách hóa nhà ai trâu bò như vậy! Trong này bao gồm mô hình bản giới hạn, bản không xuất bản nữa, bản cao cấp, bản kỷ niệm..., ngay cả bình thường nhất cũng là bản sưu tập bìa cứng, tuổi tác đại khái là 20 năm trước đến bây giờ, bấm ngón tay tính toán, đây là đồ chơi bắt đầu mua từ lúc còn trong bụng mẹ sao (>