Đang ngại ngùng tôi cúi mặt xuống dưới đất ngồi ngắm đôi chân của mình, nhỏ Tha bên cạnh khều vai tôi nói nhỏ xúi:
- Ngồi đi Tèo, sao đứng hoài vậy. Phải nói cái giọng nó đặc miền trung làm sao, nghe lạ lắm, Tha là một đứa con gái Bình Định, nước da ngâm vì biển, mái tóc xoan ngang vai, kến bên là bạn Mai, bên tay phải là Thy.
Cuộc đời tôi lại bước qua nhiều gian đoạn của cái tuổi học trò tiểu học ấy, sao khi bầu ban cán sự lớp xong thì chúng tôi được chép thời khóa biểu cho buổi học tuần sau, vậy là hết một ngày, rồi nhong nhong cùng anh Ph đi chăn bò rồi, chán thật. Hình như lúc về con lớp trưởng hay nhìn mình cười thì phải, nhỏ cũng xinh chứ bộ, chỉ tội hơi bị dữ đó.
Chọc ai thì được đừng có chọc vào lớp trưởng, nhất là con gái nữa đó bạn, rất là nữ tính nhưng cực kỳ khó chụi. Ai là nữ đã từng làm lớp trưởng thông cảm cho mình nhé, tại hồi đó sợ em rất sợ kiểu như sợ cọp vậy đó. Tôi đâu biết được rằng phía trước là một bước ngoặc của những người con gái đã làm lên những bức tranh nhiều màu sắc của một cậu con trai vô tư và hồn nhiên như tôi, đôi lúc nhắc đến là nụ cười hồn nhiên, rồi đôi mắt lung linh nhìn về phía bầu trời nhỉ. Và câu hỏi của Tha và cái nhìn chằm vào tôi, khiến cho tôi không thể nào nói lên điều mình muốn nói, chỉ biết cười rồi lại lấy đôi tay gãi lên đầu.
- Anh lại giống ngày xưa rồi nhỉ.
Nụ cười đó đã từng giết chết biết bao chàng trai rồi nhỉ, thôi thì nhìn ra ngoài đường ngắm phốp hường vậy. Trên bàn ly sì tin của tôi vẫn còn nguyên, tôi đâu biết được rằng người ngồi đối diện với tôi đang nhìn tôi một cách chăm chú, từng cử chỉ của tôi đâu thể qua được đôi mắt cô ấy.
- Anh kể tiếp câu chuyện hồi học lớp của chúng ta đi anh. Rồi em lại cằm lấy tay tôi lắc qua lắc lại.
Câu chuyện tôi sẽ kể tiếp cho các bạn nghe, một số nhân vật sẽ tạm thời không được nói đến trong giai đoạn tiểu học này. Chủ yếu một số cô gái sẽ được nói đến và những người chị, và một nhóm bạn được thành lập từ đây. Những rắc rối của bản thân và những điều về một cậu bé mới lớn phải bị, đôi lúc là những trận đánh nhau. Biết bao nhiêu là điều được nói đến trong câu chuyện này. Có những người đã đi theo tôi từ lúc đó cho đến bây giờ, cũng có những người lại bỏ tôi một mình ở nơi đây để nhìn tháng ngày mình sống nhỉ. Nhiều điều muốn nói cho họ biết nhưng đâu biết được phía trước là chặn đường dài nhỉ, có lẽ chính cuộc sống như đã làm nên một đứa con trai như tội giàu cảm xúc. Câu chuyện tiếp theo được kể có liên quan rất nhiều người bạn trong đó có người đã từng rất yêu tôi, những người anh em cùng với mình sinh tử trong cuộc vui chơi của tuổi học sinh, những người anh chị đã bảo vệ khỏi những lúc nguy hiểm đến tôi.
Còn tiếp nhé.