" ồ, thì ra là thế". Mập mạp nghe xong liền đáp, trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu mới mở miệng nói: "Ừm, đây cũng không phải là việc khó gì, nếu Dương huynh tin tại hạ, mấy ngày nữa tại hạ chuẩn bị rời khỏi Ngô trấn, đi quận thành lân cận, đến lúc đó Dương huynh bí mật gia nhập vào, chúng ta cùng nhau rời khỏi Ngô trấn, rời khỏi quận Xa Trì, thế nào?"
Dương Thiên Vấn nghe xong ý niệm trong đầu vận chuyển cực nhanh, chỉ trong mấy hơi thở, trong lòng đã chuyển qua vô số ý niệm trong đầu. "Được, vậy Dương mỗ liền đợi hồi âm". Dương Thiên Vấn đang đánh cuộc, đánh cuộc mắt nhìn người của mình.
Mặc dù không phải là tiếp xúc quá nhiều với Trương mập này, nhưng dù sao tại đoạn đường từ thành Xa Trì tới, trong đó đã xảy ra rất nhiều chuyện, Dương Thiên Vấn đều thu hết vào mắt, Trương mập này tuyệt đối không phải là vật trong ao.
Dương Thiên Vấn cũng hiểu rõ, mình có thể tránh ở bên ngoài Ngô trấn, nhưng tuyệt đối không thể nào rời khỏi phạm vi Ngô trấn, xâm nhập khu vực khác. Chỉ có thể chờ đợi.
Dương Thiên Vấn tùy tiện tìm một chỗ bí mật, lách mình vào trong bảo tháp.
Trận chiến ngày trước, thắng được có chút may mắn, lĩnh vực tật tốc của Hoắc Nguyệt Ưng, thật sự khủng bố, nếu quả thật nắm trong tay, chỉ bằng vào lĩnh vực thiểm thước tầng thì tuyệt đối không cách nào so sánh với lĩnh vực tật tốc tầng , hơn nữa hai mươi mấy cao thủ hạ vị thần kia, nếu hình thành thế vây hơn nữa đồng thời ra tay đối với chính mình, như vậy liền nguy hiểm, chỉ sợ không chết cũng phải tàn phế.
May mà, bản thân kéo dài được một ít thời gian, hoàn thành bố trí, cuối cùng mới nhất kích hóa giải hoàn cảnh xấu. Mặc dù mạo hiểm, nhưng thu hoạch lại không nhỏ, mấy món thần khí trung hạ phẩm thì cũng thôi, quan trọng nhất là không ngờ thu được một kiện pháp khí phi hành.
Dương Thiên Vấn lấy pháp khí phi hành dùng Ngũ Sắc Thần Quang thu được ra, cẩn thận tra xét một chút, phẩm chất bình thường, chỉ có phẩm chất của thần khí hạ phẩm. Giống như một khối cuboid lấy hết chính giữa, tạo hình bình thường, không chút đẹp đẽ, thất bại. Thần thức thăm dò vào, không ngờ cảm giác được ý thức yếu ớt, ơ, ngay trung tâm của pháp khí, Dương Thiên Vấn còn phát hiện trái tim của ba con rối. Kết cấu cực tinh vi, trận pháp cực huyền diệu.
Trung tâm của pháp khí phi hành này là dùng trái tim của ba con rối cộng thêm một quả thần hạch để khống chế, hơn mười khỏa Thần tinh thuộc tính để khu động trận pháp hình thành.
Dương Thiên Vấn rất hiểu về trận đạo, cho nên mấy cái này ngược lại không làm khó được hắn, cẩn thận nghiên cứu một phen, liền phát hiện hóa ra pháp khí phi hành chia thành hai bộ phận xác ngoài và nội hạch.
Nội hạch tất nhiên là bộ phận trọng yếu nhất, tác dụng của xác ngoài chỉ là để bảo vệ nội hạch, cùng với bảo vệ người ngồi phi hành tốc độ cao.
Nội hạch càng tốt, liền đại biểu cho tính năng của động cơ càng tốt, tốc độ dĩ nhiên sẽ có thể càng nhanh, thậm chí trí năng của pháp khí phi hành cũng càng cao, vào lúc phi hành, gặp chướng ngại vật cùng với tình huống đột phát, không cần người điều khiển ra chỉ thị sẽ tự động phản ứng.
Mà xác ngoài càng tốt, ngược lại tốc độ có thể thừa nhận lại càng nhanh, thậm chí còn đạt tới tốc độ ánh sáng hoặc là vượt qua tốc độ ánh sáng! Có thể cung cấp sự bảo vệ cho chủ nhân cũng càng mạnh, mượn pháp khí phi hành này mà nói, chỉ cần xác ngoài là cấp thần khí trung phẩm, lại tiến hành một ít sửa chữa đại khái đối với nội hạch, cấp bậc của nó có thể tăng lên một bậc!
Đương nhiên, đây chỉ là kết luận trên lý thuyết, nếu đổi lại là thực tế, cần thí nghiệm cùng với cải tiến nhiều. Dương Thiên Vấn tìm được kết luận này, không khác gì phát hiện ra một khối đại lục mới, cảm thấy cực kỳ có hứng thú với chuyện này. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Dương Thiên Vấn trực tiếp lấy ra lượng lớn tài liệu, bản thân thử phục chế một cái thử. Tuy nhìn dễ dàng, nhưng lúc mình làm, mới phát hiện khó khăn trong đó. Mất ba năm (thời gian trong tháp), từ đầu tới cuối thí nghiệm hơn trăm lần, không một lần thành công, luyện hỏng mất lượng lớn tài liệu. Thần tinh có thuộc tính trực tiếp luyện hỏng hơn một ngàn.
Dương Thiên Vấn không dám thí nghiệm lung tung nữa, lòng tự tin cũng bị đả kích nhiều, buồn bực để đồ xuống, đi ra đại điện mà bản thân luyện khí, trực tiếp kéo Thủy Thấm Lan đùa giỡn nửa tháng, tâm tình mới tốt lên.
Cũng không biết ở trong tháp đã mấy năm, rốt cuộc nhận được hồi âm của mập mạp: "Mau tới cửa đông của Ngô trấn ra thẳng Hà cốc cách bảy ngàn dặm. Lần này ta đi quận thành gần quận Đông Trì, đường xá xa xôi, với tốc độ của giác mã, ít nhất cũng mất thời gian ba bốn năm, ngươi đi không? "
"Đi! " Dương Thiên Vấn trả lời rất thẳng thắn.
Dương Thiên Vấn ra khỏi bảo tháp, thu đồ lại, trực tiếp dùng thần thông Súc Địa Thành Thốn tới Hà cốc, đồng thời mở huyền quang thuật ra, xem xét tình huống tại phương viên mấy vạn dặm, trong kính Huyền Quang hiện ra tình hình vạn dặm, vừa nhìn, Dương Thiên Vấn phát hiện trong đó kể cả Dư Nguyên Đông ở bên trong thì là bảy trung vị thần! Cùng với hơn bốn mươi Hạ Vị Thần, linh thần thì chỉ có hơn ba mươi người.
Dương Thiên Vấn có chút kinh ngạc, ở một nông thôn như Ngô trấn, không ngờ còn có thể được tên mập kéo tới bảy trung vị thần làm bảo tiêu? Ừm, tên mập này ngược lại có chút bản lãnh.
"Mập mạp, ta tới rồi". Dương Thiên Vấn biến hóa bộ dạng khác, có điều thanh âm không thay đổi.
Trương mập thấy Dương Thiên Vấn xuất hiện, sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó phản ứng lại, nhiệt liệt nghênh đón: "hóa ra là Dương huynh, đúng là trùng hợp, huynh đệ ta muốn đi quận lân cận đặt mua hàng hóa, thế nào, có hứng thú đồng hành không?"
"Mập mạp, ngươi đã nói như vậy, tại hạ tất nhiên cung kính không bằng tuân mệnh". Dương Thiên Vấn khẽ cười, bình tĩnh trả lời.
"Tốt, chúng ta đã mấy năm không gặp mặt, tí nữa từ từ mà tâm sự". Lời này của tên mập xác thực là nói thật, quay đầu lại kêu: "chư vị nghỉ ngơi đủ rồi, đi, chúng ta lên đường thôi".
Một nhóm thương đội trăm người, triển khai đội ngũ cỡi giác mã lên đường.
Đi được nửa tháng không kinh không hiểm, ba người Dương Thiên Vấn, Trương mập, Dư Nguyên Đông cưỡi giác mã bảo trì tốc độ như cũ, vừa đi vừa nói, Dư Nguyên Đông cũng là trước đó không lâu mới biết được nguyên nhân Dương Thiên Vấn dịch dung cải trang, không khỏi cực kỳ kinh ngạc, nói đầy vẻ bội phục.
Dương Thiên Vấn nghe xong không khỏi cười khổ, vốn là định an ổn tìm một chỗ từ từ săn giết những cường đạo thần minh kia để cho giải phong ấn cho thần thương, nhưng không may chọc phải Hoắc gia, chỉ là một tiểu chi nhánh, mà không phải cả Hoắc gia. Trong lúc đi đoạn đường này, Dương Thiên Vấn từ trong miệng Trương mập hiểu rõ thực lực Hoắc gia xong, không khỏi có chút giật mình cùng với một chút yên tâm, bản thân chẳng qua chỉ đoạt một ngàn Thần tinh không thuộc tính, chút tổn thất này vẫn chưa đáng để Hoắc gia chân chính vì thế mà nổi trận lôi đình.
"Chúng ta đi chuyến này đường xá xa xôi, trên đường ta định đi qua mười thành trấn này, một mặt ta định đặt mua một ít hàng hóa, một mặt cũng để bổ sung tổn thất". Trương mập cười tủm tỉm mà nói ra kế hoạch cùng lộ tuyến của mình.
Dương Thiên Vấn tất nhiên không có ý kiến gì, ở Thần giới, vẫn nên lặng lẽ làm người thì tốt hơn, nếu không nói không chừng ngày nào đó sẽ bị người ta giết chết.
Trên đoạn đường này, quan hệ với Dư Nguyên Đông cũng từ quen biết biến thành bạn bè bình thường, nói chuyện phiếm, xác định pháp tắc, trao đổi tâm đắc với nhau. Dần dần, Trương mập cũng gia nhập vào, cả hành trình thật cũng không ngại cô đơn, còn có vài phần kỳ diệu của lưu sơn ngoạn thủy.
"Sao? Còn chưa có tin tức sao? " Hoắc gia là một bá chủ của Ngô trấn, gia chủ Hoắc Nguyệt Sanh này, chính là Bá vương đất Ngô trấn, ở trong phạm vi Ngô trấn, không ai dám không nể mặt Hoắc Nguyệt Sanh hắn, nhưng hiện giờ bố cáo truy nã cũng đã phát ra, dùng số tiền lớn để treo giải thưởng là đầu của Dương Thiên Vấn, nhưng hung thủ giết chết em ruột vẫn không có chút tin tức, cho dù là ai cũng sẽ tức giận đến thổ huyết.
Ở chỗ như Thần giới, vì sinh tồn và tu luyện, trong lòng thần nhân có vô số có tà niệm làm cường đạo, yêu thích tự do tiêu sư, truy cầu quyền thế thì lại gia nhập gia tộc nào đó, vân vân. Hoắc Nguyệt Sanh treo giải thưởng mười miếng Thần tinh mua đầu của Dương Thiên Vấn, mười khỏa thần thạch thượng phẩm mua tung tích cùng tin tức của Dương Thiên Vấn. Giá cao như vậy, đúng là cũng làm cho vô số thần nhân cả Ngô trấn tìm kiếm Dương Thiên Vấn khắp nơi.
Nhưng ai lại tìm được chứ, động tác của Dương Thiên Vấn nhanh như vậy, đã gia nhập thương đội rời khỏi trước một bước.
"Gia chủ, vẫn chưa có tin tức gì". Dừng một chút, quản gia Hoắc phủ tiếp tục nói: "Nhân khẩu Ngô trấn lưu động cũng không nhỏ, có thể lẫn vào thương đội nào đó rời khỏi Ngô trấn rồi hay không?"
"Vậy phải làm sao? " Hoắc Nguyệt Sanh có chút bất đắc dĩ, thế lực Hoắc gia dù cường thịnh hơn nữa, cũng chỉ giới hạn ở trong phương viên mấy chục vạn dặm của Ngô trấn, rời khỏi Ngô trấn, Hoắc Nguyệt Sanh hắn cũng không biện pháp nào.
"Gia chủ, ngài có thể mời người của Xà sơn trại giúp". Quản gia Hoắc phủ đề ý.
" ý kiến hay, lão phu hàng năm mạo hiểm cực lớn, âm thầm cung cấp Thần tinh cho bọn họ, bọn họ đúng là cũng nên ra tay giúp đỡ". Hoắc Nguyệt Sanh nghe xong mừng rỡ, vỗ bàn đứng lên nói: "Chuyện này giao cho ngươi đi làm, bảo Giản Cung Phụng cũng đi cùng, có hắn ở đó, tin chắc cho dù người nọ dịch dung cải trang, cũng đừng hòng chạy thoát khỏi lòng bàn tay bổn tọa".
"Dạ, gia chủ". Quản gia Hoắc phủ cung kính lui xuống. Xà sơn, thật ra chỉ là một dãy núi, uốn lượn vòng quanh, như con rắn, hơn nữa không chỉ giống một con rắn, nên gọi là một cụm Xà sơn. Vị trí của Ngô trấn tiếp cận với khu vực phía Đông bên ngoài quận Xa Trì, xuất phát từ đó, quận lân cận gần nhất chính là quận Đông Trì. Mà cụm Xà sơn này ở chỗ giao giới của quận Đông Trì cùng quận Xa Trì, thương đội tới Ngô trấn, mục đích phần lớn là để tiến vào quận Đông Trì.