La Phù

chương 194: người đến từ phía tây

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hiện tại, Lạc Bắc đã tới cảnh giới dẫn kiếm vào trong cơ thể. Trải qua năm ngày chân nguyên rèn luyện, dung hợp, uy lực của Tam Thiên Phù Đồ so với cảnh giới Kiếm cương đã hơn gấp đôi, tốc độ phóng ra nhanh hơn. Hơn nữa, Lạc Bắc có thể cảm nhận được khí kim thiết dựa theo kiếm quyết chạy dọc theo kinh mạch của mình rồi lao ra, không còn đau đớn như cái ngày mới chui vào trong cơ thể.

Lạc Bắc biết đó là vì khí kim thiết sau khi được chân nguyên trong cơ thể rèn giũa, dung hợp đã có sự thay đổi.

Còn thay đổi như thế nào thì Lạc Bắc có thể cảm nhận được. Chờ tới khi cảm giác đau đớn hoàn toàn biến mất thì khí kim thiết cũng hoàn toàn trở thành chân nguyên, kiếm nguyên thật sự.

Tới lúc đó, hắn có thể dựa theo kiếm quyết tu luyện cảnh giới cuối cùng của Phá Thiên Liệt - Bản mạng kiếm nguyên. Tới lúc đó có thể để cho chân nguyên bản thân dung hợp vào trong toàn bộ kiếm nguyên, đồng loạt phát ra đối địch.

- Cũng không biết ta phải mất bao nhiêu lâu mới có thể ngưng tụ được kiếm nguyên thật sự.

Trong điển tịch của Thục Sơn, trong năm trăm năm qua các hàng đệ tử của Thục Sơn sau khi tu luyện tới cảnh giới dẫn kiếm vào trong cơ thể, sau đó nhanh nhất có thể tu luyện tới cảnh giới kiếm nguyên thì cũng phải mất tới mười năm.

Lạc Bắc biết với tu vi của mình trong mấy trăm năm qua đã là người số một ở Thục Sơn. Nhưng hắn cũng hiểu rõ chỉ cần tu luyện tới cảnh giới dẫn kiếm vào trong cơ thể đều là những người có thiên tư trác tuyệt. Lạc Bắc hiểu rất rõ việc ngưng luyện thành kiếm nguyên thật sự không phải trong thời gian ngắn ngủi có thể làm được. Ánh mắt của hắn nhìn về phía Thi vương đang ngồi cách đó không xa.

Hiện tại, Thi vương đang hấp thu âm khí trong Diễm La thiên ma chung. Trải qua năm ngày hấp thu âm khí, luyện hóa tinh kim ngọc thạch, thân thể của Thi vương đã nhỏ đi một vòng, chỉ hơi cao hơn Khuất Đạo Tử một chút.

Thân hình Thi vương mặc dù nhỏ đi nhưng thân thể càng ngưng luyện, mạnh hơn.

Hiện tại, trên người Thi vương tản ra thi khí lạnh lẽo, thậm chí khiến cho quanh người nó liên tục xuất hiện những làn sương trắng. Sinh vật bình thường mà tiến vào gần nó mấy trượng thì sẽ bị thi khí xâm nhập, biến thành một cái thi thể, đồng thời bị khí lạnh làm cho đóng băng.

Ngoại hình của Thi vương cũng có sự thay đổi rất lớn. Vốn da thịt của nó tối đen thì hiện tại đã lấp lánh một chút màu lam, sáng bóng. Nhìn không còn giống với da thịt cương thi mà ngược lại giống với ngọc thạch. Móng tay của Thi vương cũng biến thành màu xanh đồng, tóc biến thành màu xám trắng. Tất cả đều hết sức trơn bóng.

Tóc và móng tay của Thi vương đều trở nên rất dài. Vốn tóc của nó chỉ tới bả vai thì bây giờ đã dài tới bên hông. Còn móng tay thì phải dài tới hai thước.

Từ sau khi móng tay và tóc của Thi vương có sự thay đổi, một ngày, Bích Căn sơn nhân lại tới hai lần để nghĩ cách lấy một chút móng tay và tóc về.

Nhưng cho dù nắm được thuật luyện kim thiên hạ vô song như Bích Căn sơn nhân thì cũng không thể phát hiện ra chất liệu của móng tay và tóc Thi thần tướng linh. Móng tay và tóc của nó không giống như tinh kim ngọc thạch mà giống như một thứ gì đó được trộn lẫn hai thứ đó vào với nhau.

Móng tay của Thi vương và tóc theo phán đoán của Bích Căn sơn nhân so với Vân đàm tinh kim còn cứng hơn nhiều lắm, nhất là móng tay. Bích Căn sơn nhân tìm cửu ngưu nhị hổ lực, thậm chí là cố tình luyện một thanh tiểu đao sắc bén mới có thể cắt được một chút.

Bích Căn sơn nhân sử dụng Địa Tâm ly hỏa, luyện thử thì phát hiện ra sau khi móng tay và tóc hòa tan với dung dịch ngọc thạch rồi làm lạnh thì chúng lại hóa thành một thứ giống như đúc với gỗ. Hơn nữa, dường như nó không thể tách ra được.

Điều thần kỳ nhất đó là Bích Căn sơn nhân không thể sử dụng nó để luyện chế pháp bảo khác. Bởi vì lão phát hiện ra móng tay và tóc sau khi cắt xuống chừng năm canh giờ liền trở nên xám xịt, rất dễ bị bẻ gãy.

Nó chẳng khác nào một cái cành lá tươi tốt nhưng sau khi khô héo thì lại trở nên rất giòn.

Bích Căn sơn nhân chỉ biết tặc lưỡi rồi đành phải thừa nhận pháp thuật trong thiên hạ thiên biến vạn hóa, hết sức kỳ diệu. Cái đạo luyện thi cơ bản không phải là lĩnh vực của lão.

Sau đó, Bích Căn sơn nhân lại càng mang tới nhiều ngọc thạch, tinh kim. Trong đó có một số thứ không phải được tách ra từ dung nham mà do lão trước đây luyện chế được, có thể nói là rất cứng rắn, hiếm thấy. Chỉ có điều tạm thời bây giờ lão vẫn chưa dùng tới. Đối với những đồ vật để luyện khí, Bích Căn sơn nhân vẫn có một quan điểm ngựa tốt từ giống. Vì vậy mà pháp bảo có tốt thì nguyên liệu phải được ưu tiên hàng đầu. Bích Căn sơn nhân cảm nhận sau khi Thi vương ăn chỗ tinh kinh đó thì hiệu quả sẽ rất tốt.

Lão nôn nóng muốn nhìn xem Thi vương biến thành thi thần, sợi tóc trở thành Huyền Sát Ngân ti, móng tay biến thành Hầm Âm a đồ nhận sẽ như thế nào.

Cái này đó, Lạc Bắc cũng cảm nhận nó không xa lắm.

Bởi vì, do có sự liên hệ tinh thần độc đáo với Thi vương cho nên Lạc Bắc có thể cảm nhận được trong thân thể của nó, âm khí đã từ từ ngưng tụ ở vị trí Đan điền.

Đây là dấu hiệu sắp sửa ngưng tụ thành Thi thần đại đan.

Một khi ngưng tụ thành thi thần đại đan, thi vương sẽ thực sự đột phá trở thành Thi thần. Tới lúc đó, thi thần đại đan sẽ làm cho âm khí trở nên ngưng luyện thêm, không xuất hiện cái cảnh âm khí nhiều lắm mà không có chỗ chứa. Tới lúc đó, khi đối địch uy lực của Thi thần sẽ lợi hại hơn Thi vương không biết bao nhiêu lần.

Như tu luyện kiếm thuật, đạt tới cảnh giới Kiếm Cương mới có thể tính là uy lực thực sự hùng mạnh. Đạo pháp luyện thi khi đạt tới thi thần mới có thể xem như chân chính hùng mạnh. Hơn nữa, thực lực của nó so với phi kiếm còn lớn hơn nhiều.

- Yêu vương.

Trong lúc Lạc Bắc đang quan sát Thi vương thì hai người tộc Đằng Giao đột nhiên từ bên ngoài lướt vào, trong tay họ cầm một cái thứ gì đó lấp lánh ánh sáng trắng. Lạc Bắc liếc mắt liền có thể nhận thấy đó là một cái mặt nạ màu bạc.

- Đây là thứ gì? - Lạc Bắc không nhịn được lên tiếng hỏi hai tên Đại hán.

- Đây là mặt nạ Cưu Bàn Đồ Tăng Trường. - Hai tên đại hán cầm cái mặt nạ đưa cho Lạc Bắc.

- Chúng ta thuyết phục Bích Căn sơn nhân luyện chế giúp ngài.

- Mặt nạ Cưu Bàn đồ Tăng trường? Cái pháp bảo này là thứ gì mà có pháp lực dao động mạnh tới vậy?

Lạc Bắc vừa mới tiếp xúc với cái mặt nạ thì nét mặt hơi thay đổi. Bởi vì hắn có thể cảm nhận được pháp lực tản ra từ nó so với Sơn Hà xã tắc chung còn mạnh hơn.

- Pháp lực dao động đó là do Bích Căn sơn nhân sử dụng pháp trận tạo ra chứ không tới mức lợi hại đến vậy.

Hai gã đại hán tộc Đằng Giao giải thích:

- Mặt nạ Cưu Bàn Đồ Tăng trường là một pháp bảo của La Thần tướng trong thập đại kim tiên của Côn Luân. Nó có thể tăng phúc lực lượng chân nguyên của một người và uy lực pháp thuật.

- Thái Hư Nghê Y của Bích Căn sơn nhân chỉ dành cho Thái Thúc. Chúng ta nói với lão, ngài là Yêu vương, mọi người bên cạnh đều có pháp bảo nhưng ngài lại không có. Ít nhất thì lão cũng phải luyện một cái có thể tiết kiệm chân nguyên cho ngài. Kết quả, lão liền luyện cái pháp bảo này. Lão nói, cái pháp bảo này chỉ có thể tiết kiệm được một, hai phần chân nguyên. Vì vậy mà lão liền làm thẳng thành hình dạng của Cưu Bàn ĐỒ Tăng trưởng, còn dùng pháp trận làm cho nó có khí tức dao động giống hệt nhau.

“Vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Bọn họ đối phó với Bích Căn sơn nhân thật sự rất hợp lý.”

Lạc Bắc không nhịn được nở nụ cười.

Tính tính của Bích Căn sơn nhân hết sức quái dị. Người bình thường cơ bản không thể nói được với lão hai câu. Hơn nữa, lão không phải là nhà thông thái, không nể mặt bất cứ ai. Như lần trước, lão bị mấy đại hán tộc Đằng Giao ngăn lại, Bích Căn sơn nhân rất thích khoe khoang trước mặt họ. Còn đại hán của tộc Đằng Giao thì tính tình đôn hậu. Bích Căn sơn nhân khoe khoang trước mặt họ, cố tình làm cho họ nhục. Nhưng người tộc Đằng Giao không hề giận mà còn nhân cơ hội khiến Bích Căn sơn nhân để cho tiến vào động của lão.

Vốn với tính của Bích Căn sơn nhân chắc chắn là coi thường luyện chế cái loại pháp bảo này. Nhưng hiện tại, lão lại đi làm ra nó thì chắc chắn là cố tình khoe khoang để chọc giận mấy tên đại hán tộc Đằng Giao. Tuy nhiên vô tình lại mắc bẫy của họ.

Thi triển pháp thuật có thể tiết kiệm được một, hai phần chân nguyên đối với Bích Căn sơn nhân chẳng là cái gì nhưng đối với Lạc Bắc lại có tác dụng rất nhiều.

Khi đeo cái mặt nạ đó lên, Lạc Bắc có cảm giác giống như uống Thạch nhũ quỳnh dịch, đầu óc sảng khoái. Đồng thời có một tia linh khí liên tục thấm vào trong da thịt.

Còn hai đại hán của tộc Đằng Giao nhìn thấy Lạc Bắc thì lại sững sờ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio