La Phù

chương 427: thu lấy ma huyết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi lấy ra Sâm Mộc thần đỉnh, Tát Mãn lại lấy rất nhiều dược liệu kỳ lạ cho vào bên trong cái đỉnh rồi nhờ vào hơi nóng mà từ từ luyện chế.

- Hổ Phách thảo, Long Cốt hoa, Thiên Niên phục linh...

Đông Nhan nhận ra những thứ dược liệu mà Tát Mãn bỏ vào trong đỉnh. Suy nghĩ một chút nàng hiểu ngay Tát Mãn định làm gì.

Theo phương pháp mà lúc trước Tát Mãn nói thì sau khi sử dụng trận pháp giam cầm Ma huyết, rồi mới hút nó ra khỏi cơ thể. Tuy nhiên U minh ma huyết vô cùng bá đạo, cơ bản vừa mới chui vào trong cơ thể đã kết hợp với khí huyết. Nếu hút chúng ra sẽ tương đương với hút máu trong người.

Nếu máu trong người mà giảm bớt thì cho dù Thi Thất Hải Yêu Vương thú có sức sống mạnh như vậy cũng sẽ không chịu được. Cho nên vào lúc này, Tát Mãn luyện chế ra nước thuốc để bổ sung khí huyết và sức sống. Đến lúc đó chỉ cần bổ sung thêm một chút máu huyết thì cho dù có yếu cũng vẫn còn sức sống để hồi phục.

Ước chừng được một khắc, trong Sâm mộc thần đỉnh tản ra một thứ mùi thơm. Số dược liệu bỏ vào trong được Tát Mãn điều chế đã trở thành một thứ nước thuốc có màu hổ phách.

Thấy nước thuốc đã hoàn thành, vị Tát Mãn lại vung cây đoản trượng lên khiến cho Thiên ngân đang chảy trong trận pháp lập tức tản ra ánh sáng màu bạc chiếu sáng toàn bộ cái động.

- Ta đã chuẩn bị xong, ngươi có thể bỏ phong ấn cho tọa kỵ của mình.

- Được.

Lạc Bắc gật đầu, tâm chí hơi động lập tức thứ thủy tinh đang bao phủ quanh người Thất Hải Yêu Vương thú lập tức vỡ tan. Thất Hải Yêu Vương thú như nhớ lại bị Ma huyết của tiểu Trà bắn trúng ở trong trận pháp của bốn vị pháp vương liền gào lên một tiếng tức giận và đau thương.

- Không ngờ con dị thú này mạnh tới vậy. Quả nhiên Lạc Bắc không còn là một kẻ yếu nũa.

Mặc dù trong trận pháp đầy thiên ngân, âm thanh của Thất Hải Yêu Vương thú cũng bị ngăn cản nhưng trong nháy mắt uy thế của nó cũng khiến cho vị Tát Mãn giật mình.

Cùng lúc đó, vị Tát Mãn cũng cảm nhận được Thất Hải Yêu Vương thú cà Lạc Bắc có tâm ý tương thông, mặc dù trong cơ thể đầy Ma huyết nhưng Thất Hải Yêu Vương thú vẫn cố gắng khống chế bản thân không làm loạn.

- Con dị thú này đã có thần thức, hiểu được ý người.

Vừa mới xuất hiện ý nghĩ đó, Tát Mãn cũng lập tức vung trượng. Chỉ thấy những vầng sáng màu bạc lập tức tràn về phía Thất Hải Yêu Vương thú khiến cho cơ thể của nó nhanh cóng cứng đờ.

......

Những tia sáng màu bạc liên tục chui vào trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú.

Ước chừng được hơn một canh giờ...

Toàn thân của Thất Hải Yêu Vương thú trở nên cứng như đá, bên ngoài cơ thể cũng xuất hiện một lớp bạc sáng bóng khiến cho nó như trở thành một bức tượng.

Tuy nhiên vị Tát Mãn vẫn thi triển pháp thuật khiến cho ánh sáng màu bạc liên tục chui vào.

Đám người Lạc Bắc và Đông Nhan hết sức nóng lòng. Vào lúc này, bọn họ đã nhận ra sự kỳ diệu của trận pháp. Cái trận pháp này có thể khiến cho Thiên ngân và linh khí chui vào trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú dung hợp với khí huyết. Rồi sau đó sử dụng lực trận pháp mà khiến cho khí huyết hòa tan với thiên ngân nhanh chóng ngưng tụ. Như vậy U Minh ma huyết lập tức bị cô đọng trong thiên ngân. Tới lúc mà toàn bộ khí huyết đọng lại, Tát Mãn có thể sử dụng Thiên Thần ngân châm thi triển pháp thuật. Nghe Tát mãn nói Thiên Thần ngân châm dường như là vật độc đáo có thể hút U Minh ma huyết ra. Khi đó, Thiên Thần ngân châm sẽ hút được U Minh ma huyết đọng trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú ra ngoài còn khí huyết chưa bị xâm nhập vẫn để trong người.

Nhưng vì U Minh ma huyết vô cùng bá đạo nên nếu để lại một chút cũng có thể trở thành mối họa lớn. Vì vậy mà Thiên Thần ngân châm phải làm cho toàn bộ khí huyết ngưng tụ chứ không thể nhanh được.

Thêm một canh giờ nữa, thiên ngân tạo thành một lớp vỏ cứng bên ngoài Thất Hải Yêu Vương thú. Mà trong cơ thể của nó thiên ngân cũng tràn ngập bắt đầu thẩm thấu ra ngoài.

- Được rồi.

Vị Tát Mãn thấy vậy liền thở phào rồi đưa tay vẽ một cái. Từ trong trận pháp đột nhiên có mười hai cái cột sáng vọt lên rồi xuất hiện mười hai cây bảo châm màu bạc.

Mười hai cây châm đó chính là thiên thần ngân châm mà Tát Mãn đã nói. Mỗi một cây dài ít nhất phải tới một thước. Mặc dù tản ra ánh sáng bạc nhưng bản thân nó lại có màu rực rỡ khiến cho người ta có cảm giác như vô số những tinh thể kim cương cực nhỏ ngưng tụ lại thành.

Số bảo châm lơ lửng trong trận pháp dường như tạo thành thêm một cái trận pháp nữa. Vô số những tai sáng lập tức dồn lên trên đỉnh cây châm.

Một sợi chỉ bạc từ trên người Thất Hải Yêu Vương thú tản ra chui vào trong thiên thần ngân châm

Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Đông Nhan có thể nhìn thấy từ trong sợi tơ đó thấp thoáng có ánh sáng màu hồng. Thứ ánh sáng hồng đó chính là của U Minh ma huyết trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú.

Sợi tơ bạc đó liên tục tràn vào trong Thiên thần ngân châm. Đồng thời từ trên cây châm liên tục có những giọt thiên ngân chảy ra đọng xuống những cái rãnh bên dưới trận pháp.

Thiên ngân sau khi chui vào trong thiên thần ngân châm lại hóa thành chất lỏng rơi xuống. Còn Ma huyết thì bị giữ lại bên trong Thiên thần ngân châm.

Lạc Bắc nhìn chăm chú vào những cây Thiên thần ngân châm.

Theo vô số những sợi tơ bạc từ trên người Thất Hải Yêu Vương thú chảy ra chui vào trong Thiên thần ngân châm, ánh sáng màu bạc trên người nó cũng nhạt dần. Tuy nhiên Thiên thần ngân châm càng lúc càng tản ra ánh sáng màu đỏ mạnh hơn. Từ từ, mười hai cây Thiên Thần ngân châm biến thành màu hồng.

Hiện tại tốc độ U Minh ma huyết bị Thiên thần ngân châm hút ra so với tốc độ thiên ngân thẩm thấu ra bên ngoài cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú nhanh hơn rất nhiều.

Chưa tới nửa canh giờ, mười hai cây Thiên thần ngân châm trở nên chẳng khác gì quả lựu đỏ hồng. Thân thể của Thất Hải Yêu Vương thú vẫn tuôn ra những sợi tơ bạc tuy nhiên nó không hề nhúc nhích.

Lạc Bắc nhận ra U minh ma huyết trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú đã bị hút ra ngoài gần như toàn bộ, rồi được giữ trong mười hai cây ngân châm kia. trên người Thất Hải Yêu Vương thú vẫn tản ra ánh sáng bạc như trước chỉ có điều lúc này cơ bản toàn là khí huyết chưa bị xâm nhập ngưng tụ.

Sau khi hút toàn bộ U Minh ma huyết trong cơ thể Thất Hải Yêu Vương thú ra ngoài. Nét mặt của vị Tát Mãn lại càng trở nên nghiêm túc.

Bởi vì nàng biết được lúc này mới là thời điểm quan trọng nhất. Số thiên ngân trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú lúc này tương đương với việc đóng băng nó. Nếu một khi mở Thiên ngân ra mà khí huyết tổn thất quá nhiều, Thất Hải Yêu Vương thú không chịu được chắc chắn sẽ phải chết. Vị Tát Mãn cẩn thận vung đoản trượng. Nước thuốc từ trong Sâm mộc thần đỉnh bay ra hóa thành một vầng sáng màu lục thấm vào trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú.

Sau khi nước thuốc thấm vào trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú, cây đoản trượng trong tay Tát mãn lại giật giật khiến cho Thiên ngân đọng trong cơ thể của Thất Hải Yêu Vương thú lập tức tan ra mà chảy xuống dưới đất.

Khi thiên ngân tan ra, máu huyết bắt đầu chảy, Thất Hải Yêu Vương thú cũng hồi phục ý thức đồng thời ánh mắt trở nên có thần.

- Không ổn.

Lạc Bắc, Tát mãn và Đông Nhan gần như nhảy dựng người. Lạc Bắc có mối liên hệ tinh thần với Thất Hải Yêu Vương thú nên cảm nhận được rõ hơn hai người. Có thể do khí huyết trong người Thất Hải Yêu Vương thú có nhiều nên số nước thuốc của vị Tát Mãn vẫn còn chưa đủ. Khi nước thuốc tan ra, Thất Hải Yêu Vương thú như ăn được chất bổ khiến cho sức sống trong người tăng lên tuy nhiên vẫn xuất hiện tình trạng suy kiệt.

Cả hai người Tát Mãn và Đông Nhan gần như cùng lúc cử động. Chỉ thấy Tát Mãn vung tay lên, từ dưới nền động vọt lên một dòng nước chui vào trong sâm mộc thần đỉnh rồi lập tức vọt vào miệng của Thất Hải Yêu Vương thú.

Bản thân Sâm Mộc thần đỉnh có tác dụng tạo ra sức sống rất mạnh. Nhưng hiện tại nếu luyện thêm thuốc thì không còn kịp nữa. Vì vậy mà dòng nước kia sau khi đi qua sâm mộc thần đỉnh cũng có tác dụng tăng sức sống. Nhưng cùng lúc đó, Đông Nhan cũng bắn ra mười viên đan dược vào trong miệng của Thất Hải Yêu Vương thú.

- Đông Nhan! Số đan dược của ngươi có hiệu quả rất tốt.

Mười viên đan dược của Đông Nhan chui vào trong miệng của Thất Hải Yêu Vương thú khiến cho Tát Mãn và Lạc Bắc đều cảm nhận được sự suy yếu của nó dừng lại.

Thứ dị thú của linh thức như Thất Hải Yêu Vương thú chỉ cần gượng được qua lúc này sẽ hồi phục mà không cần phải lo lắng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio