Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

chương 847

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!

ĐÂY NÈ

*********************************

Cô và Mai Nhược Đan không tiếp xúc nhiều với nhau, chỉ có lần Trung Bác mở cuộc họp, vai nữ chính của cô bị

Una đổi đi mất mới gặp cô ta, sau3 đó hình như không có ai báo cô đến Trung Bác họp nữa.

Theo những gì cô nhớ, Mai Nhược Đan đi theo tuyến hình tượng thần tiên tỷ tỷ,1 mỹ nhân lạnh lùng, cho dù là

những bộ phim cô ta đóng hay là sắc mặt lạnh lùng cao ngạo của cô ta, mọi người đều cảm nhận được sự lạnh lẽo

9như băng, không để tâm đến bất kỳ ai.

Không ngờ khi theo đuổi một người đàn ông, cô ta lại có thể vô liêm sỉ đến mức này.

“T3ân Dương, anh cần gì phải như vậy? Bác gái vì anh mà chịu khổ bao nhiêu rồi, bây giờ bác ấy đã bệnh thành

như thế, anh lại nhất quyết tranh 8em thật xa chỉ vì cái gọi là thể diện thôi sao?”

“Cô nói cái quái gì thế? Mai Nhược Đan, rốt cuộc là cô có liêm sỉ hay không? Nếu không phải vì cô dùng quan hệ

trong giới giải trí rồi chèn ép Tân Dương, anh ấy kiếm việc làm thêm ở bên ngoài mà cô cũng muốn cản trở, anh ấy

được yêu quý trong giới giải trí như vậy mà không thể nộp được viện phí và phí phẫu thuật chắc? Cô đừng có giả

vờ giả vịt!”

Người lên tiếng là Quân Lạc Dao, cô gái từng có duyên gặp Cảnh Thiên trong đoàn làm phim.

Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên đứng ở cửa, nhìn những chuyện xảy ra bên trong qua kính, hai người đều không có

ý định vào trong, nhưng nhìn từ chỗ Quân Lạc Dao và Mai Nhược Đan thì hoàn toàn không nhìn thấy người bên

ngoài.

Mai Nhược Đan có vệ sĩ, thấy có người tiến lại gần bèn định đuổi hai người đi.

Nhưng tình cờ vệ sĩ do Mai Thường Kiến thuê về cho Mai Nhược Đan lại từng gặp chủ tịch Chiến Lê Xuyên của

Trung Bác.

Thế nên khi trông thấy khuôn mặt lạnh lẽo như bằng của Chiến Lê Xuyên, ngay lập tức họ sợ đến mức không dám

nói gì nữa.

Một trong số những vệ sĩ đó định đi vào báo Mai Nhược Đan, nhưng Chiến Lê Xuyên lại hờ hững lên tiếng: “Nếu

mấy người động đậy, tôi sẽ để mấy người không thể sống nổi trong giới vệ sĩ nữa.”

Mai Nhược Đạn bị Quân Lạc Dao chửi nhưng vẫn không tức giận, cô ta mỉm cười: “Lạc Dao, sao cô lại nói như vậy?

Tôi thích Tân Dương đến thế, sao có thể dùng quan hệ trong giới giải trí để chèn ép anh ấy? Tôi đến đây chỉ để báo

với Tân Dương rằng tôi đã liên hệ được với chủ nhiệm Hà, Hà Cầu Kính đứng đầu khoa thần kinh, người mà anh

ấy luôn muốn liên hệ rồi”

Nói xong, Mai Nhược Đan nhìn Tân Dương, đôi mắt phượng xinh đẹp khẽ cong lên chan chứa tình cảm không thốt

nên lời. Đây cũng là lý do vì sao Mai Nhược Đan chỉ dựa vào ông bố làm quản lý cấp cao trong Trung Bác mà có thể

leo được đến vị trí gần như bây giờ.

“Tân Dương, chủ nhiệm Hà nói ông ấy có thể làm phẫu thuật cho bác gái. Hơn nữa chỉ cần là ông ấy mổ chính, tỷ lệ

sống thêm năm năm của bác gái có thể lên đến khoảng 20%.”

Đương nhiên còn phải xem bản thân bệnh nhân nữa. Bởi vì tình hình của bệnh nhân không thể lạc quan được. Bây

giờ tế bào ung thư đã lan ra, nếu gặp phải tình trạng nội tạng suy kiệt, rất có khả năng phẫu thuật xong cũng không

thể sống qua một năm.

Đây là nguyên văn lời của chủ nhiệm Hà.

Nhưng đoạn sau đó, cô ta không hề nói với Tân Dương.

Quân Lạc Dao biết Tân Dương là người con có hiếu, cho dù chỉ là một chút cố gắng nhỏ nhoi thôi, anh cũng sẽ thử.

Cũng giống như anh khi bị chèn ép, nghèo khổ quẫn bách đến mức như vậy rồi, anh vẫn có thể ngày ngày tìm dăm nhà để hát, ngày

nào cũng có thể gom góp đủ chi phí phòng bệnh VIP và thuốc men đắt đỏ.

Thấy Tân Dương im lặng, Quân Lạc Dao nghĩ người đàn ông giữ mình trong sạch như vậy này mà bị chà đạp, cô sẽ tức chết mất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio