Ta tên là Liên Tư Vũ, ta không biết phụ mẫu của mình là ai, ta chỉ biết từ khi sinh ra ta đã ở với gia gia.
Gia gia hiền lành phúc hậu không tranh với đời, chỉ thích trồng hoa nuôi cỏ, dẫn đến tính tình ta cũng có một phần giống ông, nhưng một phần thì trái ngược, cứng đầu cố chấp không học được cách buông bỏ.
Gia gia ta chỉ là một Thanh long bình thường, ta lại là một Hồng long ngoại lai khiến tộc nhân chán ghét.
Đúng vậy, trong long tộc chỉ có kẻ mang huyết mạch hình hài Thanh long mới được coi là Long tộcc chân chính, quý hiếm hơi là Kim Long, đây là Vương của Long tộc, vị vương trước chết đi vị thứ hai mới sinh ra, Kim Long là Vương giả trời sinh,bọn họ thậm chí chẳng cần cạnh tranh tranh đấu mà có thể trực tiếp ngồi lên vị trí Long Vương.
Còn có một tồn tại đặc biệt gần giống Kim Long chính là Bạch Long, Bạch Long cũng là vị trước mất vị sau mới sinh, nhưng tồn tại của bọn họ được kẻ thấp thờ phụng, kẻ cao kiêng kỵ, bởi vì Bạch Long rất dễ nhập ma, nhập ma sẽ trở Hắc long hung ác tàn bạo.
Mà ta thân là Hồng long huyết thống không thuần khiết, gia gia sợ sau khi ông đi tộc nhân rẽ rút cốt long huyết long trên người ta nên đã để ta đến Thần điện, nơi ở của Bạch Long cao quý.
Khi ta đến thì bạch long còn nhỏ hơn ta gần trăm tuổi, mũm mĩm đáng yêu, nhưng ta vẫn kính hắn như kính Thần, nhưng sau đó ta biết Bạch Long cũng chỉ là Long giống ta thôi, cũng sẽ đau sẽ đói sẽ khát. Bạn đang đọc truyện tại || TRU MTRUYEN.n et ||
Dần dần ở trung khiến ta càng ưa thích Bạch Long, càng muốn thân cận với hắn,trùng hợp là hắn cũng vậy,cho nên chúng ta thuận lý thành chương trở thành đạo lữ, đương nhiên, đây chỉ là vụng trộm.
Khoảng thời gian ở bên cạnh Vu Ân là khoảng thời gian đẹp nhất trong lòng ta, nhưng đó không phải một đời.
Ta nhìn Bạch Long bị lột da, ta nhìn bọn họ ném hắn vào ngọn lửa, khoảng khắc đó tâm ta như tro tàn, ta cũng muốn đi theo hắn, nhưng Mộng Mộng đã kéo ta lại,phải rồi, nếu ta đi thì nàng phải làm sao đây? Nàng chỉ là một tiểu hài tử.
Đối với việc nàng xé xác người ta, ta làm như không thấy, bởi vì họ đáng chết.
Giết A Ân, tất cả đều đáng chết.
Lúc đó, trong lòng ta dâng lên một cảm giác gọi là thù hận, những gì gia gia dạy đã bị ta vứt vào một nơi nào đó trong ký ức, từ từ phủ bụi.
Gia gia, nếu ta không giết người, họ sẽ giết ta và Mộng Mộng, họ đã ra tay với A Ân rồi, ta không tin họ nữa, ta tình nguyện mình không phải là long tộc.
Ta cùng Mộng Mộng chạy trốn đến rất nhiều nơi, bởi vì Mộng Mộng giết người có thân phận cao nên Long tộc không định bỏ qua cho ta và Mộng Mộng, không chỉ là Long tộc, các chủng tộc khác cũng cực kỳ chán ghét chúng ta, bọn họ ghét kẻ ngoại lai, ghét những quái vật ghê tởm không có huyết thống thuần chủng, chỉ có nô lệ ti tiện mới mang những huyết thống dơ bẩn này, cho nên khi chúng ta đã không thể chạy trốn, con người bắt ta cùng Mộng Mộng làm nô lệ, bán vào chợ đen.
Đây là nơi dơ bẩn nhất ta từng thấy, nô lệ ở nơi này không khác gì súc vật, mạng sống còn thấp kém hơn cỏ rác, mọi thứ ở nơi này đều khiến ta ghê tởm, nhưng lúc đó ta sức cùng lực kiệt, trên cổ lại đeo vòng giành cho nô lệ, thứ này đã khóa hết linh lực của ta và Mộng Mộng.
Ta đã không nhớ cuối cùng chúng ta làm sao thoát khỏi nơi đó nữa, sau đó lại là cuộc sống truy đuổi chém giết, dần dần ta từ trong những cuộc chém giết trưởng thành, ban đầu chỉ biết chạy, sau đó dần dần có thể phản kháng, cho đến khi ta đủ mạnh để giết những kẻ ta muốn giết, sau đó xưng Vương ở Đông hải này.
Hôn yến của hai vị Long Vương kia ta cũng đến, sau đó bắt gặp một con bạch Long béo tròn đáng yêu, trong chớp mắt ta thoáng thất thần, như trở lại khoảng thời gian vô ưu vô lự ở Thần điện, nhưng chỉ trong chớp mắt, ta liền biết tất cả chỉ là ta ảo tưởng.
Sau đó tên Long Vương mới kia cứ dính lấy ta, ban đầu ta thấy rất phiền, sau đó trở thành thói quen, cuối cùng liền cảm thấy không tệ, nhưng ta chưa bao giờ nghĩ đến việc ở cạnh hắn, cho dù hắn đã vì ta làm đủ điều.
Cho đến hôm đó, hắn toàn thân đầy mùi rượu đến tìm ta, cưỡng hôn ta.
Một thoáng kia, ta cảm giác mình đang hôn với A Ân, nhưng ta biết chỉ là giả, cho nên ta với hắn đánh nhau.
Cuối cùng ta thua, ta có chút bất ngờ, ta rõ ràng có tu vi cao hơn, không ngờ hắn có thể chế trụ ta.
Ta nhìn hắn phát điên, trong lòng không rõ là tư vị gì.
Sau đó hắn khóa linh lực của ta, nhốt ta lại.
Hắn hỏi tại sao ta không thích hắn.
Lúc đó ta lại thất thần, bởi vì ta đã thích A Ân rồi, làm sao có thể thích hắn nữa? Cho nên ta đưa tim ta cho hắn.
Linh Lan Hoa: Nói cho mọi người bí mật cuối cùng, hoa ngữ của hoa linh lan là... Hạnh phúc trở về.