Từ Phàm nắm giữ hai vai Phương Giai, vô cùng đau lòng nói: "Giai Giai, con nói với chú, ba con có phải buôn bán phá sản rồi hay không? Sao con làm minh tinh mà còn muốn bán mấy cái linh tinh như vậy."
Người này sao lại kỳ quái thế nào vậy.
Phương Giai không có cách nào, chỉ có thể lại lần nữa cường điệu, "Chú Từ, trong nhà con thật sự không vấn đề gì, chú đến cùng có muốn hay không mua thử xem? Thật sự ăn ngon lắm."
Chú Từ này thật sự rất dai, không mua thì thôi cô đi tìm người khác, lãng phí thời gian của cô!
Phương Giai lại nhìn Từ Phàm, lần này cô còn chưa có mở miệng, Từ Phàm cầm chai lọ trên tay cô, thở dài một tiếng: "Giai Giai, chú mua.
Con, con nghe chú, về sau không cần lại đi theo Nguyễn Tĩnh làm bậy, nên làm tốt chuyện của mình, ca hát, diễn viên."
Phương Giai gật đầu, không muốn quan tâm xem Từ Phàm nói cái gì, chịu mua của cô là được.
Cao hứng cầm di động, "Chú Từ, chú đưa tiền mặt hay là chuyển khoản? Con đề nghị chú sử dụng Alipay, có thể giảm giá." Nói xong lấy ra mã QR, cười tủm tỉm nói: "Chú Từ, quét mã, thanh toán càng tiện."
Từ Phàm sắc mặt cứng ngắc mặt quét mã QR, ở Phương Giai vẻ mặt kích động, không được tự nhiên rời khỏi .
Đợi đến khi khoảng cách đủ xa, vừa xoay người liền nhìn thấy Phương Giai vẻ mặt cao hứng chạy đến chỗ Nguyễn Tĩnh, Từ Phàm sắc mặt bỗng chốc trở nên đen thui.
Liên Hàn đang xoa cổ mình thì thấy Từ Phàm bình tĩnh nhìn chằm chằm Nguyễn Tĩnh, trong lòng chợt động, chẳng lẽ anh Từ độc thân suốt bốn mươi năm cuối cùng vạn tuế ra hoa ?
Liên Hàn trên mặt có đầy vẻ hứng thú, đụng phải tay Từ Phàm một chút, tay quàng bờ vai của anh ta, chế nhạo nói: "Anh Từ, anh cũng coi trọng Nguyễn Tĩnh sao? Nếu như thật, xem ra anh đã thoát bốn mươi năm độc thân rồi, tôi cũng có thể giúp anh đem Nguyên Tĩnh về tay anh."
Từ Phàm nhanh chóng quay đầu, vẻ mặt biểu cảm như đạp trúng chỗ đau, "Moá, nói tôi coi trọng cô ta? Còn có cậu nói cũng là có ý gì, đừng nói cậu muốn trêu chọc Nguyễn Tĩnh nhé!"
Liên Hàn nhún vai buông tay, "Thì sao, nếu như anh không thấy thích cô ấy, thì tôi thích.
Hắc hắc, tôi có % tin tưởng Nguyễn Tĩnh đối với tôi khẳng định có ý tứ, cô tình tôi nguyện, đều là người trưởng thành, anh biết chứ."
"Cậu vừa mới về nước không lâu, đừng hồ nháo." Từ Phàm nghiêm khắc chỉ trích.
Nghĩ đến cô gái kia mặt không đỏ tim không đập, cùng người thầm mến bạn trai mình cò kè mặc cả, đòi phí chia tay với bạn trai, Từ Phàm liền cảm thấy cái đầu to ra, ngữ khí nói ra càng thêm nghiêm khắc: "Liên Hàn, Nguyễn Tĩnh đã có bạn trai, cậu nên an phận đóng phim đi, đừng có làm bậy, cậu quên lần trước trêu chọc phụ nữ có chồng kém chút bị đánh gãy chân à?"
Thân thể Liên Hàn run rẩy, hiển nhiên là vẫn còn nhớ tới những chuyện cũ mà Từ Phàm nói tới, lòng còn sợ hãi khoát tay: "Nhớ, nhớ mà, anh Từ, tôi biết giữ đúng mực ."
Không thể đừng nhắc đến chuyện mất mặt kia sao!
"Còn có." Từ Phàm vô cùng nghiêm túc đứng đắn nhìn Liên Hàn: "Tôi không phải bốn mươi năm độc thân, tôi từng có bạn gái."
"Ha ha, đã biết đã biết, anh Từ từng cùng nữ thần của anh có một đoạn tình cảm lưu luyến khó quên." Còn không phải bởi vì quá mức khô khan không thú vị nên bị đá sao.
Liên Hàn bĩu môi, không cẩn thận nhìn Từ Phàm cầm trong tay cái gì đó, không kìm được tò mò lên tiếng, hỏi: "Anh Từ, trên tay cầm cái gì vậy? Vừa vặn em đang đói bụng, cho em nếm thử chút."
Nhìn trên tay, một lọ yêm chế cải đỏ, một lọ yêm chế cải thìa, còn có một lọ hẳn là sốt thịt nướng, Từ Phàm trong lòng cảm thấy lúng túng.
Khẽ nhíu mày, đưa cho Liên Hàn, "Cậu cầm đi, không biết mùi vị thế nào."
"Cám ơn Anh Từ." Liên Hàn cười hì hì tiếp nhận, cấp tốc mở ra một bình cải đỏ.
Cầm lấy một miếng bỏ vào miệng, mới nhai hai, ánh mắt hắn liền sáng lên, cấp tốc cầm lấy cải đỏ không ngừng bảo vào miệng, "Anh Từ, ngon quá, anh mua ở đâu vậy?"
Từ Phàm thấy tướng ăn của anh ta, trên mặt lộ ra biểu cảm ghét bỏ, "Liên Hàn, chú ý hình tượng, cậu là nhân vật công chúng."
Liếc Từ Phàm một cái, Liên Hàn trong lòng khẽ hừ một tiếng, đúng là đồ cổ mới có thể bị nữ thần đá! Liên Hàn không nói chuyện, trực tiếp cầm lấy một miếng củ cải nhét vào miệng Từ Phàm.
Từ Phàm đầu tiên là vẻ mặt ghét bỏ, sắc mặt chậm rãi cũng càng ngày càng tốt.
Mười phút sau.
Từ Phàm đem đồ còn thừa cướp về, "Đồ thừa tôi mang về, cậu muốn ăn thì sang chỗ Nguyễn Tĩnh mà mua."
Nói xong cầm lấy vài cái bình đứng dậy rời khỏi.
Anh ta muốn đi tìm Phương Giai mua nhiều một chút mới được, mấy thứ này vì sao có thể ngon như vậy?
Nhìn Từ Phàm vội vàng rời khỏi, Liên Hàn trợn mắt há hốc mồm.
Đợi chút! Anh Từ vừa mới nói cái gì thế? Đi sang Nguyễn Tĩnh mua? Đây là ý gì.
Liên Hàn vẻ mặt trầm tư, nhìn trợ lý nhỏ của mình, chau mày, vẫy tay ý bảo cô ấy đi tới, "Tiểu Thanh sang đây, tôi có chút việc muốn nhờ cô."
Tiểu Thanh không tình nguyện đi qua: "Anh Từ, có chuyện gì sao?"
"Cô đi giúp tôi hỏi thăm một chút, Tĩnh Tĩnh, khụ, cái kia….
Nguyễn Tĩnh, cô ấy có phải bán cái gì ở trong tổ quay phim hay không?"
Liên Hàn vừa nói xong, liền nhìn thấy tiểu trợ lý mặt mũi cao hứng nhìn anh ta "Anh Liên, anh cũng biết." Nói xong còn lấy ra một hộp yêm chế cải thìa nhỏ, "Hắc hắc, đây là cải thìa mới muối, thật vất vả tôi mới cướp được một hộp."
Liên Hàn nghẹn, quả nhiên là Nguyễn Tĩnh bán mấy thứ này!
Hiện tại đúng là thời gian cả tổ nghỉ ngơi ăn cơm, Nguyễn Tĩnh nhìn quét một lần nhân viên trong tổ, nhân viên công tác cơ hồ % đều có một lọ yêm chế cải thìa cải đỏ.
Chỉ là không đủ, danh tiếng vẫn chưa đủ.
Nhìn mọi người đang chuyên tâm ăn cơm, Nguyễn Tĩnh có chút đăm chiêu, đối với Phương Giai vẫy tay.
Phương Giai cầm sổ sách cùng máy tính, sắc mặt cũng không vui vẻ nhanh chóng đến chỗ của Nguyễn Tĩnh ngồi xuống.
Không đợi Nguyễn Tĩnh mở miệng, Phương Giai lo lắng trùng trùng nói: "Chị Tĩnh Tĩnh, hai tuần này mới buôn bán lời được mấy vạn, có phải quá ít hay không? Thế này trừ tiền vốn của dì Chung Thúy, chúng ta cũng không lời bao nhiêu ."
Xem cô mặt ủ mày chau, Nguyễn Tĩnh khóe miệng vừa kéo, trong thời gian ngắn cũng không biết nói gì với cô ấy.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của Phương Giai so với bà chủ là cô càng thêm tích cực, càng thêm coi trọng tiền bạc.
Cô thật sự không là muốn để Phương Giai lún sâu như vậy, là chính cô ấy nhắm mắt nhảy xuống.
Đúng, tuyệt đối không phải là lỗi của cô, không là cô đã hủy đi một mầm non giới giải trí!
"Giai Giai, ăn cơm trước đi, chuyện tiền này, từ từ sẽ nói, không vội không vội." Nguyễn Tĩnh khẽ xoa đầu của cô ấy, cố gắng tỏ ra nói chuyện thật dễ gần cùng cô ấy.
Cô sợ không cẩn thận một cái liền khiến em gái này càng thêm điên cuồng .
Vừa mới nghĩ, vẫn là không muốn cho Phương Giai làm, cô tự mình ra tay đi.
Cầm lấy cặp lồng đựng cơm nhìn Phương Giai gật đầu, "Ăn đi ăn đi."
Phương Giai vẫn là vừa ăn cơm vừa đặt câu hỏi, nói xong chính mình còn một ít lo lắng cùng biện pháp giải quyết, nói xong đột nhiên trước mắt sáng ngời, cao hứng nói: "Chị Tĩnh Tĩnh, em bỗng nghĩ đến một cách marketing rất hay."
Phương Giai kích động, phương pháp này là cô nghĩ ra, nếu như thành công, cô về sau chính là cánh tay đắc lực bên cạnh chị Tĩnh Tĩnh đúng không!
Hai mắt cô nàng phát sáng, gắt gao nhìn chằm chằm Nguyễn Tĩnh, hưng phấn nói: "Chị Tĩnh Tĩnh, chúng ta có thể bảo những người mua hàng của chúng ta đăng bài trên Weibo, quảng cáo miễn phí cho chúng ta, nhất là Liên Hàn cùng Tử Dịch, còn có đạo diễn Tăng.
Weibo bọn họ đều có là mấy ngàn vạn fan, nói như vậy, chúng ta buôn bán nổi tiếng, còn sợ không có thị trường sao?"
Phương Giai càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng này thật tốt, không cần chi tiền, lại có người cho hỗ trợ quảng cáo miễn phí, quả thực là các cô tự nghĩ được .
Lời này khiến Nguyễn Tĩnh đầu óc bỗng chốc thông thấu.
Đúng nhỉ! Tại sao cô không nghĩ tới phương pháp này? Cái này đều là tài nguyên miễn phí! Chỉ là bọn họ thật sự chịu miễn phí giúp các cô quảng cáo sao? Nguyễn Tĩnh mở miệng đem nghi ngờ của mình hỏi ra.
"Nhất định sẽ đồng ý." Phương Giai này nhưng không có lo lắng như Nguyễn Tĩnh, cô ấy phi thường kiên định nói: "Chị Tĩnh Tĩnh, chỉ cần họ đồng ý giúp chúng ta đăng bài quảng cáo, mỗi người đều miễn phí tặng ba bình sản phẩm chúng ta, bọn họ khẳng định sẽ đồng ý."
Nguyễn Tĩnh: ...
Rối rắm nhìn Phương Giai, cô xác định người ta sẽ quảng cáo à, nhìn giá trị con người đám người kia, có thể vì ba bình đồ ăn mà khom lưng?
Bất quá cô phải đi thử một lần.
Nhỡ đâu? Những người này ngốc vậy, như vậy là các cô hời rồi.
Nói làm liền làm, Phương Giai ăn cơm tốc độ nhanh hơn.
Ăn xong lập tức cầm lấy một túi lớn chuẩn bị đi đẩy mạnh tiêu thụ.
Nguyễn Tĩnh lại lần nữa không biết nói gì chỉ nhìn trời, Phương Giai sợ là thật sự mê tiền hơn cả cô đấy, không cứu nổi nữa.
Chọn mấy bình sản phẩm tốt nhất vợ chồng Chung Thúy mới yêm chế, Nguyễn Tĩnh sửa sang lại một chút y phục, đi sang chỗ đạo diễn Tăng.
Đạo diễn Tăng lúc này đang ở cùng phó đạo diễn bàn bạc về thảo luận kịch bản, hai người cãi nhau mặt đỏ tới mang tai.
Nguyễn Tĩnh yên tĩnh đứng ở một bên, đợi đến khi hai người thảo luận xong mới cười tủm tỉm đưa cho hai người lên hai bình nước mật ong cô điều chế, "Tăng đạo diễn, Gì đạo diễn, miệng khát nước rồi, uống nước nhuận nhuận yết hầu."
Hai người nhìn thấy là Nguyễn Tĩnh, sắc mặt đều hòa hoãn, cầm nước mật ong uống một ngụm.
Tăng đạo vui mừng gật đầu: "Tĩnh Tĩnh, không tệ, trong tổ này chỉ có cô tốt với tôi nhất."
Trợ lý Tiểu Lâm nghe nói như thế tay cũng run lên, cậu ta đương nhiên biết chị Tĩnh Tĩnh vì sao tri kỷ như vậy, chờ bị lừa rồi biết.
Nhớ ngày đó, ngay từ đầu cậu ta cũng là bị chị Tĩnh Tĩnh "tri kỷ" làm cho cảm động được hai mắt đẫm lệ rưng rưng, cuối cùng còn không phải là lao động miễn phí đấy sao.
Gì đạo cũng cảm thán ra tiếng: "Đúng vậy, hiện tại hiếm có ai có thể giống Tĩnh Tĩnh, tiểu bối hiểu chuyện như cô không còn nhiều nữa."
Nguyễn Tĩnh trên mặt nhất định bảo trì tươi cười hoàn mỹ, nhìn thấy hai người uống nước mật ong không còn nhiều , lại hai người đưa một bình thức ăn, "Đạo diễn Tăng, đạo diễn Gì, đây là ít đồ ăn vặt mà trợ lý của tôi yêm chế một ít, tôi nếm cảm thấy mùi vị rất không tệ, cố ý cầm theo cho mọi người nếm thử."
Hai người nghe xong đều cười nhận đồ ăn trên tay Nguyễn Tĩnh, nhìn cô có chút khích lệ.
Mà Tiểu Lâm một bên, ngẩng đầu nhìn Nguyễn Tĩnh vài lần, trong lòng nghĩ quả nhiên, chị Tĩnh Tĩnh cuối cùng chạy đến chỗ đạo diễn bọn họ rồi.
Trong phòng khách sạn, Nguyễn Tĩnh bấm bấm máy tính, Phương Giai cùng Chung Thúy ở một bên tha thiết mong chờ nhìn cô.
Năm phút sau, Nguyễn Tĩnh ngẩng đầu lên, mỉm cười, "Không tệ, trừ đi tiền vốn, sau khi vào tổ quay phim, tổng cộng chúng ta kiếm được bốn vạn tệ."
Chung Thúy kích động che miệng lại, trước kia bà nghĩ cũng không dám nghĩ, chính mình làm ra mấy thứ này lại có thể kiếm nhiều tiền như vậy.
Bà nhìn Nguyễn Tĩnh, may mắn lúc trước lựa chọn cùng làm việc ở công trường với Nguyễn Tĩnh, bằng không bà làm sao có thể quen biết Nguyễn Tĩnh.
Thật sự là tổ tông hiển linh phù hộ!
So với Chung Thúy kích động hưng phấn, Phương Giai lại rất không vừa lòng, cô gãi gãi mặt, chau mày nói: "Chị Tĩnh Tĩnh, số tiền vẫn là quá ít ."
Nguyễn Tĩnh nhảy dựng, Phương Giai thật sự là… Sao lại biến thành kẻ mê tiền như vậy?
Trong lòng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, "Giai Giai, không vội, điều chúng ta muốn từ từ sẽ đến, phải nhẫn nại mới kiếm được càng nhiều tiền, tích tiểu thành đại, mục tiêu chúng ta là tương lai, là lâu dài về sau!"
Chung Thúy gật đầu theo, vỗ vỗ bả vai Phương Giai: "Đúng, Giai Giai, chuyện gì đến sẽ đến, không vội."
Nguyễn Tĩnh đem ra phương án kế hoạch tương lai, hỏi: "Phương Giai, lần trước em nói kêu Liên Hàn bọn họ hỗ trợ đẩy mạnh tiêu thụ ra sao rồi?"
"Khá ổn." Nói đến, Phương Giai sắc mặt vô cùng cao hứng, "Hắc hắc, lần trước các cô ấy mua chắc cũng ăn hết rồi, hiện tại bọn họ không có những thứ yêm chế kia làm đồ ăn kèm với cơm, khẳng định rất không quen ."
Nói xong không biết nghĩ tới cái gì, cả khuôn mặt đều phát sáng, "Còn có người đại diện Liên Hàn, Từ Phàm, là chú Từ nhỏ của em, hahaha, ngay từ đầu còn không chịu mua đấy.
Hừ, mấy ngày nay còn không phải quấn quít lấy em, muốn em giảm giá cho chú ấy sao!"
Ngẩng đầu nhìn Phương Giai, Nguyễn Tĩnh đã không biết nói cái gì cho phải.
Em gái thanh thuần thoát tục này, bất tri bất giác đã thay đổi mất rồi.
"Em cho ông ấy ưu đãi sao? Đây là quy củ, tuyệt đối không thể phá ."
"Đó là đương nhiên." Phương Giai kiêu ngạo ưỡn ngực.
Cô làm sao có thể cho chú Từ được ưu đãi? Thật vất vả mới kiếm một chút tiền như vậy mà.
Chung Thúy vẻ mặt cảm thán nhìn Nguyễn Tĩnh cùng Phương Giai, trong lòng suy nghĩ vài điều, không thể tưởng được minh tinh cũng giống người thường các bà không sai biệt lắm.
Ba người lại cúi đầu bàn chuyện với nhau một lúc, sau đó Phương Giai mới cùng Chung Thúy cầm một bản kế hoạch rời khỏi phòng Nguyễn Tĩnh.
Hai người rời khỏi, Nguyễn Tĩnh lập tức cầm di động, lướt một vòng bạn bè quan hệ không tệ.
Đợi đến thời gian này qua đi, Bùi Dĩ Mặc giúp cô xin nhãn hiệu cùng làm một ít kiểm tra xét duyệt thông qua, cô có thể bắt đầu mở rộng buôn bán rồi!
Người cô tìm đầu tiên chính là Đỗ Diệc Thành.
Nguyễn Tĩnh: 【 Thành ca, giúp một việc.
】
Rất nhanh Đỗ Diệc Thành liền trả lời.
Đỗ Diệc Thành: 【 Tôi có một dự cảm xấu.
】
Nguyễn Tĩnh bấm một loạt ký tự, đem tất cả mọi chuyện nói một lần.
Một phút sau.
Đỗ Diệc Thành: 【 Tĩnh Tĩnh, cô thật sự là người đầu tiên khiến tôi mở mang tầm mắt đấy.
Tôi có thể giúp cô, nhưng mà phải cho tôi đưa một thùng miễn phí, nhất là sốt thịt nướng! 】
Thật đúng là biết nghĩ, lại muốn một thùng sốt! Nguyễn Tĩnh ở trong lòng ghim Đỗ Diệc Thành.
Chờ, về sau có cơ hội sẽ đem về hết.
Nguyễn Tĩnh liên tục liên hệ mấy người khác, nói chung rất thuận lợi.
Chỉ là cuối cùng xảy ra chút sai lầm ở chỗ Diệp Y Lâm.
Diệp Y Lâm: 【 Chị Tĩnh Tĩnh, chị bán cái này lợi nhuận rất tốt sao? Em cũng muốn tham gia.
】
Lời này khiến tay Nguyễn Tĩnh run rẩy, sẽ không phải lại một người giống Phương Giai coi trọng tiền bạc đấy chứ? Diệp Y Lâm là một người rất đứng đắn, sẽ không giống như điều cô nghĩ chứ?
Nguyễn Tĩnh hết hồn hồi phục lại.
Bỏ xuống di động, trong lòng cô vẫn là cảm thấy có chút dự cảm không tốt.
Ngàn vạn lần đừng là Phương Giai nha!
Mười hai giờ đêm, cư dân mạng giống như bình thường lên Weibo xem tin tức, đột nhiên phát hiện một cái hot search kỳ quái, nhấn mở, một đám tất cả đều trừng mắt hóa ngốc.
Nam thần và nữ thần của bọn họ bình thường cao lãnh, không thì rất ngạo kiều, hiếm khi rảnh rỗi lên Weibo, không ngờ hôm nay lại @Nguyễn Tĩnh, cảm tạ cô bán cho bọn hắn các loại ăn vặt, giá tiện nghi, mùi vị vô cùng ngon.
Một dám cư dân mạng: ? ? ?
Cái gì bán hàng ăn vặt? Cái gì giá hợp lý? Nguyễn Tĩnh không phải là minh tinh sao?
Cư dân trên mạng thấy nam nữ thần của bọn họ đều @Nguyễn Tĩnh thì lân la tìm hiểu, quả nhiên nhìn thấy trên Weibo, mỗi loại sản phẩm giá ghi rành mạch, lại đưa link cửa hàng, nói rõ cửa hàng tháng sau bắt đầu chính thức mở cửa, các sản phẩm đều giảm %.
【 Vì sao nữ thần nhà người ta, khi lấn sang lĩnh vực khác cũng là bán áo quần, mở khách sạn hiệu sách các loại.
Mà nữ thần của tôi, lại bán sốt thịt nướng, còn yêm chế cải đỏ cải thìa tương đậu? Σ( °△°|||)︴】 vạn like
【 Tức giận trên lầu, sốt thịt nướng, cải đỏ cải thìa tương đậu sao không phải là hàng hóa sao! 】 vạn like
【 cảm động.
.
.
Tĩnh tĩnh của ta lợi hại thế đấy, tôi thích.
Nhất định sẽ ủng hộ, có phải hay không trong chương trình《 Ai là quán quân 》đã có sốt thịt nướng? Tốt lắm, tôi cảm thấy rất hứng thú! 】 vạn like
...
Nguyễn Tĩnh đại khái xem bình luận trong vòng bạn bè, xem ra hiệu quả không tệ, mọi người đều tương đối chờ mong.
Nhìn chằm chằm bình luận thứ nhất suy xét thật lâu, Nguyễn Tĩnh sờ cằm, kỳ thực khách sạn, hiệu sách những thứ kia cũng có thể mở.
Ai, quên đi, từng bước một, trước đem cửa hàng này phát triển lại nghĩ cái khác.
Buổi sáng ngày hôm sau, Nguyễn Tĩnh đi đến tổ quay phim, phát hiện rất nhiều người nhìn cô đều có điểm khác lạ không giống mọi ngày.
Cô không rảnh quan tâm những người khác, bởi vì rất nhanh liền tới cảnh quay của cô .
Hôm nay có cảnh quay chút vi diệu.
Nguyễn Tĩnh lại lật kịch bản một chút, đại khái là nam chính có em gái cùng cha khác mẹ, thầm mến nam phụ, phát hiện anh hắn muốn bí mật giết nam phụ, sốt ruột chạy đến tìm nam phụ, kết quả phát hiện nam phụ đang ở cùng với chị dâu tương lai, ôm nhau..
Nguyễn Tĩnh nhìn lâu liền cảm thấy chói mắt.
Đúng lúc này đạo diễn Tăng còn gọi cô đi qua thảo luận kịch bản một chút.
Tâm trạng cô trầm trọng, sắm vai nữ chính là Thư Tử Dịch đã ngồi bên cạnh đạo diễn.
Bởi vì nữ giả trang nam trang, Nguyễn Tĩnh mang giày cũng là do tổ quay phim đặc biệt làm, có hơi nặng.
Cô lúc này đi đến bên cạnh Thư Tử Dịch, hai người nhìn qua quả nhiên không giống mọi người mà vui vẻ chào hỏi.
Đạo diễn Tăng vừa lòng gật đầu, nói: "Tĩnh Tĩnh, cảnh này chúng ta vừa mới thảo luận một chút, cần thêm một động tác, chính là lúc cô ở trong hoa viên ôm nữ chính, sau đó sẽ hôn trán của cô ấy một chút."
Tim của Nguyễn Tĩnh đập mạnh một cái thịch, nhíu mày nhìn đạo diễn Tăng, "Đạo diễnTăng, thế này không được tốt lắm thì phải, hai người phụ nữ.
.
."
Cô còn chưa nói xong, bình thường đạo diễn Tăng nghiêm túc là vậy, bây giờ lại phì một tiếng nở nụ cười, "Không thể tin được là Tĩnh Tĩnh thuần khiết như vậy sao.
Dù sao người xem vẫn là rất thích những cảnh thế này, chỉ cần không quá đáng là được.
Ai nói hai cô gái không thể thân mật một chút hôn trán, hôn mặt?"
Thư Tử Dịch cũng nhẹ cười ra tiếng, còn nhìn Nguyễn Tĩnh một cách đầy ẩn ý.
Nguyễn Tĩnh cảm thấy thật mệt.
Quên đi, nữ chính người ta còn không có ý kiến, diễn viên tuyến mười tám như cô vẫn nên nghe lời của đạo diễn mà làm.
Trợ lý đạo diễn hô mấy lần, tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa.
Phương Giai tìm được cảm xúc của nhân vậy xong liền chuẩn bị cho cảnh tiếp.
"Giản Dao Dao che miệng, sắc mặt trắng bệch, không thể tưởng được anh cô lại muốn giết Lâm Tiến.
Hắn biết rõ chính mình yêu Lâm Tiến ! Giản Dao Dao càng nghĩ càng giận.
Không được, cô nhất định phải nói cho anh Lâm Tiến!
Đơn giản trang điểm một chút, Giản Dao Dao lặng lẽ rời khỏi nhà.
Lúc cô ấy Lâm gia, người hầu mang cô đến trong hoa viên sau liền rời khỏi .
Giản Dao Dao sốt ruột đảo nhanh bước chân tìm kiếm, đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng thẹn thùng, cô dừng chân một chút, suy nghĩ một chút vẫn là đi theo thanh âm.
Cách đó không xa người hầu lộ ra một nụ cười.
Hừ, muốn câu dẫn Lâm quản gia của bọn họ ư, Lâm quản gia vĩnh viễn là tiểu thư nhà các cô!
Giản Dao Dao không thể tin được nhìn cảnh tượng trước mắt, lấy tay che ngực, trên mặt đều là thống khổ.
Cô ấy cả đời này có lẽ sẽ không có cách nào quên được hình ảnh này.
Cách đó không xa, Lâm Tiến ôm Lâm Âm, lơ đãng cúi đầu, môi mỏng chạm đến trán Lâm Âm.
Lâm Âm ngẩng đầu, trong mắt tràn ngập tình ý, thẹn thùng chôn đầu vào trong lòng Lâm Tiến.
Lâm Tiến sắc mặt cứng ngắc, một trong ánh mắt đều là vẻ khiếp sợ."
Đạo diễn Tăng đối với cảnh quay vừa rồi vừa lòng gật đầu.
Ai nói Nguyễn Tĩnh không có kỹ thuật diễn? Xem cô quay cảnh này, đem nội tâm rối rắm phức tạp của nam phụ biểu diễn vô cùng nhuần nhuyễn.
Giờ phút này nội tâm Nguyễn Tĩnh: Chị Thư, như thế nào lại đối với một cô gái lộ ra vẻ mặt thẹn thùng như vậy!
"Giản Dao Dao đau lòng tột đỉnh, chạy đến trước mặt hai người chỉ vào bọn họ, rít gào hô to: ‘Vì sao? Vì sao? Các người cư nhiên gạt tôi làm việc vô sỉ như vậy! A a a!’"
Nguyễn Tĩnh: ...
Lợi hại Giai Giai, bộ dáng "Bắt gian ở giường" thật sự là quá tuyệt vời, này nước miếng đều phun lên mặt mũi cô rồi.
"Cắt!"
"Ha ha, không tệ không tệ, một lần đã qua, các cô diễn đến độ như nhập vai vào nhân vật rồi."
Lúc đạo diễn Nguyễn Tĩnh kêu "Cắt" đã nhanh chóng đẩy Thư Tử Dịch trong lòng ra, vừa mới quay đầu thì bị Phương Giai áp mặt lại gần, cô sợ đến nỗi lùi về phía sau một bước.
"Thế nào? Vừa mới rồi em diễn rất tuyệt phải không? Ha ha!"
Nguyễn Tĩnh trực tiếp quay mặt qua chỗ khác, thật sự là không muốn nhìn thấy cô nàng.
Buổi chiều, Nguyễn Tĩnh vẫn còn vài cảnh phải quay, quay đi quay lại vài lần, cả người cơ hồ đều không còn cảm giác gì.
"Chị Tĩnh Tĩnh, em mang nước cho chị."
Nguyễn Tĩnh mệt đến nỗi mồ hôi đầy người, tiếp nhận ly nước một hơi liền uống xong.
Uống xong mới phát giác nước này vị có chút kỳ quái?
Ngẩng đầu đem ly không đưa cho Dương Khiết, lại phát hiện vú nuôi của tiểu công chúa đang nhìn cô chằm chằm.
Sau một hồi hai người đối mắt nhìn nhau thì hoảng loạn rời đi.
Nguyễn Tĩnh như có đăm chiêu nhìn thân ảnh cô ấy, đứng lên, "Kế tiếp cũng không phải là cảnh quay của tôi, tôi đi thay y phục trước."
Chậm rãi đi tới phòng cá nhân của Mạc Hinh, mở cửa tiến vào quả nhiên phát hiện Mạc Hinh nằm ở trên giường.
Cô đoán hẳn là bị hôn mê.
Đi qua vỗ vỗ mặt cô ấy, Mạc Hinh lại ngủ giống như lợn không , lại còn nói mớ.
Nguyễn Tĩnh khóe miệng vừa nhếch lên, cô cũng không xác định tiểu quỷ này có phải hôn mê hay không?
Cô vừa định đứng lên, đột nhiên đầu choáng váng một chút.
Đứng vững lại Nguyễn Tĩnh trong lòng nghi hoặc, chén nước kia có phải thật sự có vấn đề.
May mắn thể chất cô không giống người khác, thuốc này đối với cô tác dụng không lớn.
Nguyễn Tĩnh cúi người chuẩn bị ôm Mạc Hinh, đột nhiên chợt nghe đến bên ngoài truyền đến thanh âm cố ý đè thấp.
"Bà xác định Nguyễn Tĩnh cũng ở bên trong? Đã bị hôn mê?"
"Thật sự, chính mắt tôi nhìn thấy cô ta uống nước, mới cố ý dụ dỗ cô ta đến bên này ."
Nguyễn Tĩnh trong lòng vừa động, nhìn Mạc Hinh nằm trên giường, tròng mắt chuyển một chút không biết nghĩ tới cái gì, mắt nhắm lại cấp tốc ngã quỵ ở trên giường, hôn mê bất tỉnh.