Thời gian nghỉ đông thường khá ngắn, năm mới qua chưa được bao lâu, đã tới khai giảng. Học kỳ mới, Học viện Anh lại một lần nữa bận rộn. Hội học sinh lại đón lượt thành viên mới. Là học sinh chuyển trường. Cả ngày đều ôm Hạ Mạt kêu "học tỷ học tỷ", ép buộc đến nỗi mỗi ngày Hạ Mạt đều phải bạo phát mấy lần.
Tình cảm của Tô Thiến cùng Lạc Hà có thể xem như ổn định, ít nhất Mục Thu không có thấy Tô Thiến cả ngày trốn tránh Lạc Hà. Nhưng mỗi lần nghĩ tới chuyện Tô Thiến bị Lạc Hà áp, trong lòng Mục Thu liền thích a thích vô cùng.
Mục Yên còn đang ở nước ngoài, cũng có gọi điện về, nói là bệnh tình của Triết Vũ đã ổn định hơn rồi. Thỉnh thoảng Sơ Đông sẽ đến tìm Mục Thu, tuy rằng tính tình Đại tiểu thư vẫn dễ làm người ta nổi điên.
Cuộc sống thực bình thản. Sự bình thản này kéo dài đến tận tháng năm. Khoảng nửa cuối tháng năm, cũng không biết là vì gì, Đại tiểu thư chưa từng đến tìm Mục Thu.
Mục Thu nghe được ít nhiều từ Mục mụ mụ vốn rất chú ý đến thị trường chứng khoán. Gần đây giá cổ phiếu của Sơ gia biến động lớn. Nghe nói là bên trong Sơ gia đã xảy ra tranh chấp, giá cổ phiếu rớt xuống rất nhiều, khiến rất nhiều nhà đầu tư lo sợ.
Mục Thu loáng thoáng thấy bất an. Kỳ thật chuyện cổ phiếu gì đó của Sơ gia cũng chẳng có quan hệ gì với mình. Chuyện trên thị trường chứng khoán, cơ bản như là ngồi trên thuyền hải tặc, lúc lên lúc xuống không ổn định, mà có lên có xuống gì cũng là chuyện nội bộ bên trong. Mục Thu quan tâm nhất vẫn là chuyện tranh chấp trong nội bộ Sơ gia. Nghe giọng điệu của Sơ Đông, nội bộ Sơ gia chắc không ổn, không biết Đại tiểu thư thế nào rồi, hy vọng là không có chuyện gì xảy ra.
Tuy rằng nói là chuyện không có liên quan đến mình, dựa theo tính cách của Mục Thu, hẳn là không đáng để ý tới, nhưng cũng không biết bị làm sao, luôn nhịn không được mà đi lo lắng.
Sơ Đông, Sơ Đông.
Mình quả thật bị trúng tà rồi. ~~~~(>_