Làm Mẹ Kế Không Dễ Dàng

chương 48

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc Sơ Đông về nhà thì thấy Mục Thu cũng đã về, đang ngồi bên cạnh cửa sổ kia, vẫn như mấy năm trước, im lặng nhìn bên ngoài, im lặng cầm tách trà. Nhưng đã lâu rồi nàng không có thấy Mục Thu nhàn nhã như vậy.

"Em đã về à." Thấy Sơ Đông về, Mục Thu buông tách trà xuống, cười nói, ánh mắt chớp chớp cong lên. Nhiều thêm một phần phong tình.

Sơ Đông vừa thấy, mặt lại dần đỏ lên, vội vàng dời mắt, sóng mắt lưu chuyển, hỏi: "Hôm nay sao chị về sớm thế?"

"Kế hoạch lần này hoàn thành sớm, cho nên được thả ra sớm mấy tiếng." Mục Thu tới gần Sơ Đông, tiếp tục cười nói: "Hôm nay chúng ta đi ra ngoài ăn nhé?"

"Hở?" Kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Mục Thu hỏi: "Vì sao muốn đi ra ngoài ăn?"

"Hiếm khi nha, ngẫu nhiên đi ra ngoài một chút, cũng không tệ mà." Mắt Mục Thu lại cong lên.

Sơ Đông kinh ngạc nhìn, chỉ cảm thấy hàng mi của Mục Thu giống như cây quạt nhỏ gắn trên mi mắt, phất lên phất xuống, mềm mại như là rong trong nước, làm cho nàng rất muốn...... rất muốn giơ tay sờ thử.

"Khụ khụ......" Đại tiểu thư có chút không được tự nhiên quay đầu nói: "Chị đã nhất định muốn đi, vậy tôi không đi cũng không được."

"Có muốn lên lầu thay đồ không? Mặc đẹp một chút?" Mục Thu trêu đùa.

"Ai, ai muốn mặc đẹp chứ? Không phải chỉ là đi ăn một bữa cơm sao, còn đòi thay đồ." Tiểu quỷ khó chịu đáp lời.

"Được được, vậy đi thôi."

"Tôi, tôi muốn đi tắm!" Đại tiểu thư lại đột nhiên thốt lên như vậy.

"Hửm?" Mục Thu nhướng mày.

"Đương nhiên là phải tắm rồi, mình mẩy rít ráy tôi không muốn ra ngoài." Bốc đồng nói.

Mục Thu nở nụ cười. "Rồi rồi, vậy tôi chờ em. Đại tiểu thư đi tắm rửa đi."

"Chị chờ tôi một chút nhá!" Nữ sinh vội vàng chạy lên lầu.

Ước chừng nửa tiếng sau, Sơ Đông toàn thân rực rỡ từ trên lầu đi xuống, tóc rõ ràng cũng gội luôn rồi.

Nàng thật sự là ngốn tới nửa giờ đồng hồ luôn đó.

Mục Thu nhìn Sơ Đông thong thả đi xuống, vui lòng khích lệ nói: "Thay đồ rồi sao? Bộ này thực hợp với em. Đại tiểu thư mặc đẹp lắm."

Đại tiểu thư ngượng ngùng, đỏ cả mặt hỏi: "Thật... thật sự đẹp lắm sao?"

Mục Thu híp mắt cười nói: "Thật sự đẹp lắm."

Vì thế, khuôn mặt xinh đẹp còn chưa hết vẻ non nớt của Sơ Đông, treo lên nụ cười tươi tắn chói mắt. Hiển nhiên là vô cùng phấn khích. Nhưng tuy rằng nàng vô cùng phấn khích, miệng vẫn cứng rắn không chịu thua, vẫn cường ngạnh nói: "Bởi vì tắm xong, tôi không muốn mặc lại đồ dơ nên mới thay!"

"Ừ ừ." Cười nói: "Không phải là cố ý lên lầu thay quần áo."

"Chị nói thế là ý gì chứ?" Liếc mắt, bất mãn.

"Không ý gì hết, em nghĩ nhiều rồi."

"Cái mặt chị như thế mà nói không có ý gì?" Câu nghi vấn.

"Đương nhiên rồi. Đi thôi Đại tiểu thư của tôi, chúng ta phải xuất phát thôi." Không muốn tiếp tục nhây với Sơ Đông nữa, Mục Thu vội vàng ngỏ lời bày thế mời nàng đi.

Cô vươn tay, mỉm cười với Sơ Đông, cười vô cùng lịch sự. Sau đó Đại tiểu thư của chúng ta bước vài bước đi xuống, đặt tay mình lên tay Mục Thu. Mặt có vẻ khó chịu mở miệng nói: "Chúng ta đi đâu ăn đây? Sẽ không lại tới cái quán mì đó chứ?"

"Quán đó không ngon sao?" Mục Thu cười hỏi lại.

"Tôi mới không thèm gặp lại ông chủ quán đáng ghét đó đâu."

"Nhưng tôi cảm thấy, mỗi lần đến em với ông chủ đó có rất nhiều đề tài chung nha."

"Làm ơn đi, mắt nào của chị nhìn thấy tôi có gì hợp với ông chú đó chứ? Chúng tôi rõ ràng là cãi nhau đó." Sơ Đông cực độ khinh bỉ.

Đó là cãi nhau sao? Mục Thu cực kỳ hoài nghi lời nói của Sơ Đông. Quán mì kia lâu lâu rảnh rỗi họ sẽ đến. Ít nhất Mục Thu cảm thấy, vị chủ quán kia khá là thích Sơ Đông, bằng không cũng sẽ đấu võ mồm với Sơ Đông đến vui vẻ như vậy. Mà hiển nhiên cô cũng không có phát hiện trên mặt Đại tiểu thư có vẻ gì là không thoải mái cả.

"Vậy em có thể không nhìn mặt ông chủ mà." Trong lòng nghĩ như vậy, nữ sinh cũng thuận miệng nói ra.

"Đừng nói là chị thật sự muốn dẫn tôi đến quán đó ăn nữa nha?" Tuy rằng Mục Thu nói vu vơ, nhưng thực ngoài ý muốn, sau khi Đại tiểu thư nghe được lại bắt nó trở thành chuyện vô cùng trọng đại, lập tức nhảy dựng lên.

"Có gì không ổn sao?" Thật ra hôm nay ra ngoài cũng không có nghĩ rằng sẽ đến quán mỳ đó, nhưng nhìn thấy Đại Tiểu thư như vậy, Mục Thu lại nhịn không được muốn chọc nàng một chút.

"Làm ơn đi, vậy tôi đây ăn mặc đẹp như vậy làm cái gì chứ!" Tức giận, ừ, lời nói có vẻ chưa nghĩ kỹ.

"Hửm?" Nhướn mày, Mục Thu buồn cười nhìn Sơ Đông nói: "Không phải nói, không có cố ý đi thay quần áo sao?"

"@¥%......" Đại tiểu thư gần muốn nổi khùng. Giơ móng vuốt ngắt mặt Mục Thu.

"......" Sắc mặt Mục Thu có hơi khó coi. Tôi nói này Đại tiểu thư, móng tay của em có phải nên cắt ngắn một chút không? Nuôi móng tay dài như thục nữ kiểu này có vẻ không hợp với em! ~~~~(>___

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio