"Mục Thu, sấy tóc giúp tôi." Tắm xong xuôi, Sơ Đông cầm máy sấy chạy đến trước mặt Mục Thu, 'ra lệnh'.
"Tôi là đồ ngốc, ngốc thì làm sao biết sấy tóc giúp ai?" Xem ra Mục Thu đối với hai chữ ngu ngốc này cứ mãi canh cánh trong lòng, cầm lấy đồ mình đã soạn sẵn, đi thẳng tới phòng tắm.
"Này này! Mục Thu chị làm cái gì đó?!" Đã lâu lắm rồi không có bị Mục Thu cự tuyệt, Sơ Đông có chút không thể thích ứng, đứng sững tại chỗ, hô lên với Mục Thu đang đi tới phòng tắm.
"Đồ ngốc muốn đi tắm rửa." Vào phòng tắm, chắc là vì thời tiết nóng, vả lại cũng hoạt động nhiều, cho nên Mục Thu không có khóa cửa. Xem ra cô đã hoàn toàn quên kinh nghiệm mình từng bị Sơ Đông đánh lén rồi.
"Này này này, đừng như vậy chứ. Chẳng lẽ chị lại nhỏ mọn thế sao? Có nhiêu đó mà tức giận hả?"
"Đồ ngốc không có nghe thấy cái gì hết."
'Ào' tiếng xối nước.
Đại tiểu thư nghẹn đỏ mặt, vô cùng phẫn hận. Vì thế nàng bỏ máy sấy xuống, dùng lược chải sơ mái tóc, sau đó đi thẳng tới cửa phòng tắm.
"Hô", mở cửa ra.
"Em làm gì đó?!" Đồ ngốc trần truồng bên trong có hơi giật mình hoảng sợ.
"Tôi? Tôi đến nhìn trộm." Sơ Đông nói một câu như vậy, nghiêng người dựa lên cạnh cửa, nhìn người nào đó bên trong, cười thực tà ác.
"Gì? nhìn trộm?!" Kinh ngạc.
"Đúng rồi, nhìn trộm, cảnh mỹ nhân tắm rửa." Cười tà.
"Tôi không hoan nghênh, xin vui lòng bỏ qua cho tôi đi!" Run rẩy, Tiểu quỷ này quả nhiên là càng lớn càng không đáng yêu! "Muốn xem cảnh mỹ nhân tắm rửa thì lúc em tắm tự xem mình qua gương đi."
Sơ Đông nghiêng người nhìn Mục Thu bên trong, lại nở nụ cười lần nữa.
"Tự mình xem không đủ, đương nhiên muốn nhìn người khác. Trao đổi với nhau đi, một người vui không bằng cả làng cùng vui."
"Trao đổi với đồ ngốc thì chẳng có chút ý nghĩa gì đâu, vẫn là đi trao đổi với người khác đi." Mục Thu có xúc động muốn giết người cướp của rồi đó. Chẳng qua bây giờ cô phải che chắn chỗ hiểm trước thôi. ~~~~(>__