Trên chiếc xe McLaren màu trắng, tôi và anh Hoàng thẳng tiến đến biệt thự Haruki, nơi anh Hoàng dùng khi công tác ở Nhật. Mặc dù không lớn nhưng nó cũng đã quá đủ cho hai vợ chồng chúng tôi. Kiến trúc bên trong có vẻ khác lần đầu tôi nhìn thấy, chắc anh đã thay đổi một số đồ vật để phù hợp cho một cặp vợ chồng mới cưới.
Phòng ngủ đã có thêm chiếc bàn trang điểm, thay đổi màu tường từ màu đen thành màu xanh dương. Nhìn chiếc giường kingsize m đang hấp dẫn tôi, không thể cưỡng lại nó tôi liền bổ nhào lên chiếc giường mềm mại trắng tinh.
- Oa! Thật thoải mái a~. - Mệt mỏi một ngày rồi, bây giờ cũng được nghỉ ngơi một chút.
- Vất vả cho em rồi! Em đi tắm thay đồ đi, để anh nấu cơm cho. - Minh Hoàng dịu dàng nói.
- Thôi để em nấu đi. Anh cũng mệt rồi mà, hồi nãy còn phải tiếp rượu giúp em nữa. Mà không biết trong tủ lạnh còn gì không ta. - Haizz, không có là lại phải đi chợ rồi.
- Anh xem thử rồi. Đủ cho mình ăn trong , ngày tới luôn. Có lẽ bố mẹ đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi.
- Ukm, vậy em đi tắm trước, anh cứ nghỉ ngơi đi. Tí nữa nấu xong em sẽ gọi anh.
Bỗng nhiên Minh Hoàng đứng lên kéo tôi vào vòm ngực rắn chắc nhờ tập gym thường xuyên. Chiếc lưỡi ma quái liếm quanh vành tai của tôi khiến khuôn mặt tôi đỏ lựng như quả cà chua, dùng chất giọng đầy quyến rũ nói:
- Anh muốn tắm chung với em. - Hả? Tắm chung?? Dù là tôi và anh Hoàng cũng thường xuyên đi biển với nhau, những gì có thể thấy cũng thấy hết rồi nhưng mà.. đây.. chính là.. chính là tiếp xúc rất thân mật đó a~.
- Nhìn mặt em đỏ chưa kìa, anh chỉ đùa chút thôi. Chúng ta đã là vợ chồng, những chuyện thế này cũng không gọi là bất bình thường đi. Còn nữa, đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta nha. - Đúng là như vậy, nhưng mà tôi vẫn chưa quen với việc này.
- À.. ừm.. thôi anh nằm nghỉ đi. Em.. em đi tắm.. - Nói rồi tôi đẩy anh Hoàng về giường. Chẳng biết là do duyên số trời định hay vì cớ làm sao mà khi tôi đẩy anh Hoàng thì lại mất thăng bằng, vừa vặn tôi lại ngã vào người của anh ấy.
Đây.. đây.. đây cũng quá trùng hợp đi. Có khi nào anh Hoàng lại hiểu lầm tôi không đợi được nữa nên chủ động quá không? Thật là, thật là xấu hổ quá đi mà. Tôi vội vàng rời khỏi người của anh Hoàng, ai dè lại khiến sắc dục trong mắt Minh Hoàng càng đậm hơn.
- Em.. đang kiểm tra khả năng chịu đựng của anh sao? Cô cừu bé nhỏ của anh? - Dùng ánh mắt cực tà mị nhìn tôi, Minh Hoàng nói.
- Ahihi, em không cố ý đâu mà. Em.. ưm.. - Chưa nói hết câu, môi của tôi đã bị chặn lại bởi nụ hôn nồng cháy của anh Hoàng. Lần này chắc sẽ bị làm thịt thật rồi, tôi không muốn đâu a~ Dù sao cũng phải để tôi ăn no rồi mới đủ sức làm cái chuyện kia chứ.
Ọt.. ọt.. Thật may mắn khi cái bụng đáng thương đói meo của tôi lên tiếng kịp thời, chứ không là tôi sẽ bị 'lăn qua lăn lại' trên giường rồi. Nhờ tiếng 'chuông' cảnh tỉnh nên anh Hoàng không làm gì nữa, vội lấy khăn vào nhà tắm dội nước lạnh a~ Thế là tôi đành ngồi đợi Minh Hoàng.
Cạch. Chiếc cửa nhà tắm mở ra, tôi vừa quay lưng lấy khăn tắm vừa nói:
- Anh tắm xong rồi à, vậy thì nấu cơm đi nha. Đã bảo để em tắm trước rồi nấu cơm cho vậy mà anh lại giành.. - Ực! Sau khi quay người lại và nhìn thấy Minh Hoàng chỉ quấn độc nhất một chiếc khăn tắm ngang hông, bất giác khuôn mặt của tôi lại đỏ lên. Nhìn những giọt nước chảy qua từng đường cong quyến rũ trên cơ thể của anh Hoàng, tôi chỉ còn thiếu chút nữa là xịt máu mũi rồi. AAAA.... từ khi nào mà tôi lại háo sắc thế chứ.
- Em.. em đi tắm đây ha. Anh nấu cơm nha, bye bye. - Thế là tôi bay thẳng vào nhà tắm, không dám quay đầu lại nhìn khuôn mặt đầy gian xảo của Minh Hoàng.
Tôi bắt đầu công việc tắm rửa của mình. Nhưng đến lúc mặc quần áo tôi mới phát hiện, TÔI ĐỂ QUÊN QUẦN ÁO Ở TRÊN GIƯỜNG MẤT RỒI. Vội thò đầu qua khe cửa nhìn vào phòng, không thấy anh Hoàng, chắc là anh ấy đang làm cơm. Quả là cơ hội tốt, vớ lấy chiếc khăn tắm quấn quanh người, tôi nhẹ nhàng bước vào lấy thứ mình cần. Cầu mong anh Hoàng đừng vào phòng lúc này.
Nhưng ông trời nỡ lòng nào lại không nghe lời thỉnh cầu của tôi. Khi tôi vừa hân hoan trong niềm vui lấy được quần áo thì cửa phòng ngủ lại mở ra, sau đó chính là Minh Hoàng bước vào, cười nói:
- Anh thấy có bánh trong tủ lạnh nè. Em ăn trước lót dạ, chút nữa là sẽ có cơm ăn. Anh biết hôm nay em rất nôn nóng, cơ mà ăn mặc như vậy rất dễ bị cảm lạnh đó nha.
Hừ! Dù bây giờ có nói gì cũng sẽ bị anh trêu chọc, chi bằng bây giờ mau mau vào nhà tắm rồi ăn mặc chỉnh tề ra ngoài, thế có phải là ý hay không. Nghĩ sao làm vậy, tôi liền cầm lấy những thứ cần thiết bay vào nhà tắm. Rốt cuộc cũng giải quyết xong, khoan thai đi đến cạnh Minh Hoàng, liếc nhìn sang hộp bánh quy mà tôi cực kỳ thích, nhìn trái nhìn phải giờ chỉ còn có một chút. Thế này là thế nào, cùng lắm tôi cũng chỉ đi có vài phút thế nào khi quay về thì hộp bánh lí ra phải còn ít nhất là nửa hộp mà giờ chỉ còn có vài miếng. Thực không thể tha thứ mà.
- Anh Hoàng! Sao anh lại ăn hết bánh quy của em.
- Anh có ăn hết của em đâu, ở trong tủ lạnh vẫn còn mà. - Nhìn anh Hoàng với ánh mắt 'Số của anh chưa tận' rồi tôi liền chạy xuống nhà lục tủ lạnh tìm bánh quy.
- Em ăn ít thôi để rồi ăn cơm nữa. - Đang ăn ngon lành thì anh Hoàng lên tiếng nhắc nhở. Vì tôi là một đứa theo thời 'Con ngoan trò giỏi' nên ngoan ngoãn cất bánh về tủ lạnh, ngồi im chờ cơm ăn.
Cơm nước đâu đấy thì đã h tối, giải quyết một số công việc của công ty rồi chúng tôi quyết định lên giường sớm. Việc này khiến tôi cực kì căng thẳng, thế này chắc chắn là bị làm thịt thật sự rồi.
Minh Hoàng chỉnh lại máy điều hòa và ánh sáng của bóng đèn ngủ, bước về phía chiếc giường, nơi mà tôi đang nằm đơ như khúc gỗ. Cảm nhận được sự ấm áp từ vòng tay của anh Hoàng nhưng cơ thể tôi vẫn không nhúc nhích được gì.
- Anh thực sự không muốn ôm một khúc gỗ rồi ngủ đâu nha. Anh sẽ cực kì nhẹ nhàng, không làm tổn thương em đâu. - Nghe được lời này của Minh Hoàng, tôi hiện giờ xấu hổ tới mức muốn chôn mặt vào gối luôn rồi thế mà sao anh Hoàng lại có thể tỉnh như Quách Tĩnh khi nói như vậy chứ.
Đôi môi của Minh Hoàng tìm kiếm môi tôi ra sức tàn phá. Chiếc lưỡi ranh ma không chừa một khoảng trống nào trong khoang miệng của tôi như muốn lấy đi tất cả dưỡng khí của tôi vậy. Như cảm thấy đủ rồi, Minh Hoàng buông tha cho đôi môi đỏ mọng của tôi tiếp tục đánh chiếm những nơi còn lại. Những việc tiếp theo chắc chắn là những việc của một đôi vợ chồng nên làm vào buổi tối.
Một đêm này, tôi không biết đã bị lăn qua lăn lại bao nhiêu lần, xin tha thứ bao nhiêu lần. Chỉ biết rằng, ông chồng yêu quý của tôi cực kì vui vẻ sau khi khiến tôi mệt mỏi như vậy.