"Chị Tịch Dương, chị không muốn đi cùng em nên em sẽ tôn trọng lựa chọn của chị, em sẽ nói với Liên minh và cho ngôi làng này thành khu vực cấm, sẽ không có học viên của Liên minh nào tới đây làm phiền chị đâu." Lâm Mộc nói.
Ngừng một chút, Lâm Mộc lại nói thêm: “Hơn nữa, khi nào rảnh em sẽ đến đây thăm chị.”
“Ừ!” Thẩm Tịch Dương cười gật đầu.
Advertisement
Cô nghĩ đến sau này cồn có thể gặp được Lâm Mộc thì trong lòng rất vui.
"Lâm Mộc, không phải em thích món chị nấu sao? Hôm nay em ở lại đây đi, chị sẽ nấu cho em một bữa." Trên mặt Thẩm Tịch Dương nở một nụ cười.
Advertisement
"Được! Em cũng đã lâu không ăn món do chị làm, em muốn ăn từ lâu rồi." Lâm Mộc cười gật đầu.
Thẩm Tịch Dương nhặt lại rau trên mặt đất, đi vào phòng bếp bắt đầu bận rộn.
Anh cũng đi theo vào phòng bếp, giúp đỡ cô ấy.
Anh biết Thẩm Tịch Dương ở đây một mình rất cô đơn, hôm nay nếu anh đã đến đây, anh muốn ở lại cùng cô ấy nhiều hơn một chút.
Hôm nay, Thẩm Tịch Dương đã có một khoảng thời gian rất vui vẻ.
...
Sau khi ăn tối, trời đã khá tối, Lâm Mộc ở đây cả một đêm. bg-ssp-{height:px}
Sáng hôm sau, anh chào tạm biệt Thẩm Tịch Dương và lên đường đi về tổng bộ Liên minh.
Tuy rằng anh rất muốn ở lại thêm vài ngày.
Nhưng anh biết tình hình lúc này đang căng thẳng, lại có dị nhân cấp S ở nước ngoài đang tấn công các thành phố an toàn.
...
Tổng bộ Liên minh.
Sau khi Lâm Mộc trở về, anh lập tức đến biệt thự, nơi ở của Phó minh chủ Hồ.
Lâm Mộc đến báo cáo về chuyện người biến dị có khả năng tiến hóa!
Bên trong sân.
"Lâm Mộc, cậu trở về sớm như vậy? Đã gặp được người muốn gặp chưa?" Phó minh chủ Hồ cười mỉm nhìn anh.
“Gặp được rồi, như chúng ta dự đoán, chị ấy có thể giữ được lý trí.” Lâm Mộc nói.
"Nếu đúng như vậy, tại sao cậu lại không đưa cô ấy trở lại tổng bộ liên minh của chúng ta? Nếu cô ấy có thể giữ được lý trí, liên minh chúng ta có thể cho cô ấy một vị trí đặc biệt, cô ấy cũng có thể đóng góp cho liên minh." Phó minh chủ Hồ nói.
Là một người biến dị, cô ấy có thể sử dụng thân phận này để làm những việc cho liên minh mà người của