Tất cả mọi người đều khó hiểu, lý do là ở Kim Châu nhỏ bé này, không ai có thể khiến cho Lão Trần chủ động đi chào hỏi cả?
Đúng hơn là hầu hết các vị khách ở đây thậm chí còn không đủ tư cách để đi chào hỏi Lão Trần.
"Chẳng lẽ..."
Mấy vị khách mời tại hiện trường đột nhiên kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Lâm Mộc...
Chuyện này không thể nào, đúng không?
Dưới ánh mắt nghi ngờ và tò mò của mọi người, Lão Trần đã nhanh chóng đưa Trần Uyển Nhi đi đến chỗ Lâm Mộc đang đứng.
"Đây là tamlinh247.org, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất"
"Lão Trần!"
“Lão Trần!”
Hội trưởng Lưu và Bằng Gia nhanh chóng chủ động lên tiếng chào hỏi.
Lão Trần gật đầu đáp lại hai người.
“Lão Trần!”
Khi Lão Trần đi ngang qua Hâm tổng và các ông chủ khác, bọn họ cũng lên tiếng chào hỏi Lão Trần với vẻ kính sợ.
Nhưng Trần Lão không hề đáp lại, chỉ đi ngang qua bọn họ.
Dưới ánh mắt nghi ngờ và tò mò của mọi người, cuối cùng Lão Trần cũng dừng lại trước mặt Lâm Mộc.
“Lão Trần.” Lâm Mộc cười chào hỏi Lão Trần.
“Bạn nhỏ Lâm Mộc, mấy ngày nay không gặp, tinh thần của cháu càng ngày càng tốt.” Lão Trần cười như gió xuân.
“Lão Trần quá khen, thần sắc của ông cũng không kém.” Lâm Mộc cười đáp.
“Lâm Mộc, tên khốn kiếp, anh đã hoàn toàn quên mất tôi rồi đúng không?” Trần Uyển Nhi đi tới trước mặt Lâm Mộc, giơ nắm đấm lên rồi đấm nhẹ vào ngực Lâm Mộc.
Mọi người đều bị sốc!
Cảnh tượng này hoàn toàn khiến mọi người có mặt tại đây trợn tròn mắt!
Lão Trần chủ động tìm đến Lâm Mộc để chào hỏi.
Người đẹp nổi tiếng lạnh lùng của Kim Châu Trần Uyển Nhi lại có quan hệ với Lâm Mộc?
Lâm Mộc, anh làm thế nào mà khiến cho Bành Gia phải cúi đầu bỏ sức ra giúp đỡ anh, được Hội trưởng Lưu cung kính và Lão Trần đối xử vô cùng nhiệt tình? Ba người này ở Kim Châu đều là những nhân vật có tiếng tăm, người này so với người kia còn đáng sợ hơn! Còn anh, Lâm Mộc, chỉ là một chàng trai trẻ hơn hai mươi tuổi! Rốt cuộc là anh có khả năng gì chứ? Mọi người từ cho đến nay vẫn không hiểu tại sao. Nhưng khi mọi người nhìn về phía Lâm Mộc lần nữa, không còn ai khinh thường anh là một vị thiếu gia vô dụng, những gì mọi người nhìn thấy bây giờ chỉ là sự kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi!
Lúc này, một người dẫn chương trình bước lên trước sảnh tiệc.