Lâm Mộc Báo Thù

chương 23 như vậy sẽ kéo đến nhiều phiền toái.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quản gia đi ra phòng khách rồi đến vườn hoa ngoài biệt thự, sau đó, lấy điện thoại di động gọi ra ngoài.

Sau khi điện thoại kết nối, quản gia chậm rãi nói: “Loan, cậu đi Kim Châu một chuyến, ám sát một người ở Kim

Châu tên là Lâm Mộc, lát nữa tôi sẽ gửi thông tin của Lâm Mộc cho cậu. Tôi nhắc nhở cậu, nhớ tranh thủ thời cơ động thủ, làm kín đáo một chút, đừng để lưu lại dấu vết, đây là người đại thiếu gia muốn thủ tiêu. Bọn tôi chờ tin tốt từ cậu.”

Quản gia bình tình đưa ra mệnh lệnh, dường như không phải giết người mà là giết một con gà, một con vịt vậy.

Hiển nhiên, chuyện ra mệnh lệnh này, đối với quản gia cũng không phải mới làm lần một, lần hai.

“Ừ” Trong điện thoại vang lên âm thanh đáp lại lạnh như băng.

Ba ngày sau.

Bằng Gia cho xe đến đón Lâm Mộc, chạy thẳng tới Cốc Huyền, chuẩn bị tham gia trận quyết đấu.

Trên đường đến nơi, Bằng Gia giải thích cặn kẽ mọi việc cho Lâm Mộc.

Cốc Huyền là một huyện thuộc quản lý của thành phố Kim Châu, cách Kim Châu hai giờ đi xe. Nơi này vốn thuộc địa bàn của Bằng Gia nhưng mấy năm trở lại đây bị tên Lư Ngũ Gia chống đối, muốn độc chiếm Cốc Huyền, thoát khỏi sự khống chế của Bằng Gia.

Bởi vì Cốc Huyền cách thành phố Kim Châu khá xa cho nên người của Bằng Gia ở Cốc Huyền cũng khá ít, chịu nhiều thua thiệt, thậm chí thuộc ha của Bằng Gia từng một lần bị đuổi ra khỏi Cốc Huyền.

Hai bên muốn làm một trận sống còn nhưng thời đại bây giờ không giống như trước, bọn họ không dám làm to mọi chuyện, như vậy sẽ kéo đến nhiều phiền toái.

Cuối cùng dưới sự sắp xếp của Kiền Nhị Gia, hai bên quyết định chọn Cốc Huyền, giải quyết mọi chuyện trên võ đài, người thắng sẽ chiếm được Cốc Huyền.

Lần tỷ thí này, Bằng Gia không dám lơ là chút nào, vì một khi thất bại thì danh tiếng của Bằng Gia sẽ bị lung lay, đến lúc đó những tên muốn chống đối ông ta ở các quận, huyện khác cũng sẽ noi theo, nổi loạn để thoát khỏi sự khống chế của Bằng Gia.

Địa điểm quyết đấu ở ngoại ô Cốc Huyền, sơn trang Lệ Thủy. Lần này, Bằng Gia mang theo mười mấy người.

Khi đoàn xe chạy đến bên ngoài sơn trang, Bằng Gia cho các xe còn lại dừng lại, chỉ riêng xe ông ta tiến vào sơn trang Lệ Thủy, tất nhiên Lâm Mộc cũng ở trong chiếc xe này.

Chiếc xe dừng lại tại bãi đỗ xe trong sơn trang.

Sơn trang Lệ Thủy này, Lâm Mộc cũng khá quen thuộc.

Vỏ ngoài của sơn trang Lệ Thủy là một trang trại nhưng thật ra bên trong là một nơi dùng để tổ chức các trận tỷ thí, so tài võ thuật. Mỗi tháng đều sẽ tổ chức một trận đấu dưới lòng đất, những người đến xem là nhà giàu, quyền quý ở Cốc Huyền, đôi khi sẽ có người từ Kim Châu hoặc những người từ các khu vực khác đến xem.

Khi Lâm gia còn ở thời kì huy hoàng, Lâm Mộc từng được mấy vị con nhà giàu rủ đến đây chơi hai lần.

Bên trong xe, ngoài Lâm Mộc và Bằng Gia ra còn có Hoa La Hán và Sư Gia, sư phụ của Bằng Gia. “Người anh em Lâm Mộc, lần tỷ thí này, chúng tôi mượn sân thi đấu dưới lòng đất ở Cốc Huyền để tiến hành, những người đến xem trận đấu đa phần là những người quyền quý ở vùng này, bọn họ cũng vừa vặn làm người làm chứng cho trận tỷ thí.” Bằng Gia giải thích.” “Như vậy, nếu ông thất bại ở đây thì tai tiếng của ông truyền đi càng nhanh và khó nghe hơn. ” – Lâm Mộc nói. “Đúng vậy, cho nên tôi mới mời người anh em Lâm Mộc tới giúp tôi nhấn chìm bọn họ đây.” – Bằng Gia xúc động nói. Lâm Mộc nhìn ra phía ngoài xe, quả thật có một đám người đứng cách đó không xa. Đứng đầu là một người đàn ông trung niên, râu quai nón, vẻ mặt hung dữ chính là Lư Ngũ Gia mà Bằng Gia hay gọi là lão Lư.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio