Lâm Mộc Báo Thù

chương 265 "đúng là luồng khí hàn sát mạnh mẽ."

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bởi vì hồ nước này chứa đựng Khí Hàn Sát và lạnh lẽo đáng sợ nên không có cá, tôm, thực vật nào trong hồ.

Tất nhiên là Lâm Mộc cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy một loại thực vật giống như Linh Chi, nhưng khác là nó có màu trắng trong suốt.

Lâm Mộc nhanh chóng đến chỗ cây đó, sau đó thận trọng vươn tay sờ sờ.

Xoạt!

Lâm Mộc vừa chạm vào, liền có thể cảm nhận được rõ ràng loại thực vật này ẩn chứa khí tức lạnh lẽo đáng sợ.

“Xem ra, Khí Hàn Sát trong hồ này là đến từ thứ này!” Lâm Mộc nhìn chằm chằm thực vật.

Hiện tại Lâm Mộc có thể suy ra quá trình hình thành hồ Thiên Sát là như thế nào rồi.

Chắc là do loài thực vật này đã giải phóng Khí Hàn Sát trong nhiều năm, giết chết tất cả sinh vật trong hồ và khiến hồ nước tràn ngập khí tà ác.

Bởi vì loài thực vật này ở dưới đáy nước, còn cách mặt hồ sáu mươi thước, nên cứ sau Tiết Trung Phục, năng lượng chứa trong mặt trời sẽ loại bỏ Khí Hàn Sát khỏi mặt hồ.

Sau đó, tà khí lạnh lẽo sẽ lại từ từ thấm lên, cả hồ nước lại tràn ngập Khí Hàn Sát.

Ngoài việc giải phóng ra Khí Hàn Sát, nó còn có thể phóng ra năng lượng đặc biệt cho người ta hấp thụ.

“Xem ra đây là thực vật của trời đất.” Lâm Mộc nhìn nó, ánh mắt anh phát sáng.

Trong thời đại mạt pháp này, số lượng vật chất và vật báu quá ít ỏi, những nơi dễ tìm cũng đã có người khác giành trước.

Mà nơi này đương nhiên không dễ dàng tìm được, ngay cả linh hồn đạt đến cảnh giới mạnh mẽ, chị sợ là do tà khí lạnh lẽo cũng không xuống được dưới đáy hồ .

"Vì năng lượng trong hồ đến từ mày, vậy chắc chắn mày là bảo vật thực sự của Hồ Thiên Sát!"

"Giờ mày là của tao!"

Trong lòng anh vô cùng hưng phấn, Lâm Mộc vươn tay nhổ cây cỏ lên.

Lâm Mộc không biết tên cụ thể của loại cây này là gì, có độc hay không.

Lâm Mộc định cứ lấy nó trước, sau đó trở về đưa cho sư phụ xem xét thử.

Dù sao anh cũng chỉ mới tu luyện được một thời gian ngắn, cũng chỉ có chút hiểu biết với lĩnh vực này, nhưng sư phụ lại có rất nhiều hiểu biết, trong mắt Lâm Mộc, dường như sư phụ cái gì cũng biết.

"Đúng là luồng Khí Hàn Sát mạnh mẽ."

Lâm Mộc nhìn thực vật trong tay giống như Linh Chi, toàn thân nó phát ra ánh sáng trong suốt như pha lê.

Khí Hàn Sát có chứa trong loại cây này rất mạnh, nhưng dù cho Lâm Mộc có cầm nó trên tay thì Khí Hàn Sát vẫn không thể xuyên qua da rồi đi vào cơ thể anh được.

"Bây giờ cũng đã xong việc rồi, đã đến lúc phải tìm cách rời đi." Lâm Mộc ngẩng đầu nói: " Ba người của Thanh Thương Phái nhất định vẫn ở đó chờ mình, muốn rời đi cũng có chút phiền phức." Việc Lâm Mộc an toàn rời đi chắc chắn là một thử thách lớn, nhưng đây cũng là điều mà Lâm Mộc phải đối mặt tiếp theo. Suy nghĩ một hồi, Lâm Mộc lẩm bẩm nói: "Chờ đến nửa đêm, dùng bóng tối che kín mặt nước, xem xem có thể thoát được không." Mục đích của Lâm Mộc không phải giết ba người bọn họ, mà là trốn đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio