Không tiêu diệt được Lâm Mộc, ông ta không thể hả giận được!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Trưởng lão Thanh Thương Phái, tôi vừa mới hút năng lượng trong hồ, tại sao lại phải quyết tâm tiêu diệt tôi, ông thả tôi ra thì tốt cho mọi người, tại sao cứ phải cố giết tôi cho bằng được chứ? Tôi có thể nói cho ông biết là tôi không có lai lịch gì cả, nhưng đằng sau tôi còn được Ẩn Môn hùng mạnh chống lưng! ”Giọng Lâm Mộc vọng ra từ dưới hồ.
"Thật nực cười, lão phu còn sợ một kẻ địch như cậu sao? Cậu là người của ẩn môn nào, cậu định lừa lão già này sao!" Trưởng lão Thanh Thương Phái hung ác nói.
“Tại sao tôi phải nói cho ông!” Trong hồ lại truyền đến giọng nói.
“Nói hay không cũng không quan trọng, bất kể cậu là người của ẩn môn nào, nếu dám cướp đi tài nguyên Thanh Thương Phái tôi, cậu sẽ phải chết, nhất định sẽ phải chết!” Trưởng lão Thanh Thương Phái đầy sát khí nói.
Không có âm thanh nào phát ra từ hồ.
“Chúng ta tiếp tục canh giữ, lão phu nhất định phải giết tên đó!” Thanh Thương Phái trưởng lão lạnh lùng nói.
Trong hồ.
Lâm Mộc lại lặn xuống.
“Thật là ngang ngược, nếu mình muốn đánh lén, sợ là không được.” Lâm Mộc cau mày, dựa vào thực lực hiện tại của anh, một khi đã lên bờ, Lâm Mộc hoàn toàn không thể đánh bại bọn họ, anh cũng biết rất rõ điều này.
“Nếu như mình đạt tới Linh Ý Cảnh trung kỳ thì cũng đủ rồi.” Lâm Mộc nghĩ thầm.
Dưới sự hỗ trợ của Chí Tôn Tích, Lâm Mộc có thể nâng cao thực lực của mình lên một cảnh giới nhỏ nữa.
Nói như vậy, chỉ cần Lâm Mộc đạt tới Linh Ý Cảnh trung kỳ, cộng thêm Chí Tôn Tích, anh sẽ có sức chiến đấu sánh ngang với Linh Ý Cảnh đỉnh phong.
Nếu sử dụng Chí Tôn Tích quá độ, sức mạnh cao hơn nữa có thể bộc phát, đương nhiên, trạng thái lúc này của Lâm Mộc chỉ có thể duy trì một thời gian, sau đó sẽ rơi vào trạng thái suy yếu.
Nhưng chỉ cần Lâm Mộc đạt tới Linh Ý Cảnh trùng kỳ và kết hợp vận hành Chí Tôn Tích như bình thường thì anh cũng sẽ có thực lực ngang với trưởng lão Thanh Thương Phái, dù anh không thể đánh bại được ông ta nhưng anh vẫn có thể đối phó được, như vậy cũng đủ để anh rời khỏi đây được rồi…
Nhưng hiện tại tiến độ để tới Linh Ý Cảnh trung kỳ chỉ còn lại có khoảng năm mươi phần trăm, chẳng lẽ phải ở trong nước tu luyện đến Linh Ý Cảnh trung kỳ rồi mới đi lên sao?
Đây cũng là một cách, dựa vào năng lượng còn lại nếu như tu luyện bình thường, Lâm Mộc tự tin có thể thành công bước vào Linh Ý Cảnh trung kỳ trong khoảng một năm rưỡi.
Nếu như không có gì đáng ngại, như vậy Lâm Mộc tu luyện trong hồ một năm rưỡi cũng không thành vấn đề, hô hấp trong nước cũng không thành vấn đề đối với tu sĩ đã đạt đến Linh Ý Cảnh.
Trước đó Lâm Mộc đã ở trên núi năm năm, còn bây giờ cũng chỉ cần một năm rưỡi, hơn nữa người tu hành cần phải tích lũy thời gian để tu luyện, đã theo con đường này thì phải chịu đựng cô đơn.
Nhưng ở tỉnh Giang Nam, Lâm Mộc cũng có gây thù với phái Tuyết Sơn, nếu ở đây một năm rưỡi, Lâm Mộc không yên lòng, sợ rằng phái Tuyết Sơn sẽ làm ra chuyện gì đó, một năm rưỡi cũng đủ để tạo ra nhiều biến lớn.
"Mình phải nghĩ ra cách khác thôi."
"Đúng rồi, thử nó xem!"
Lâm Mộc lấy cây Linh Chi trong tay ra.
Lâm Mộc vốn muốn trở về tìm sư phụ xác định xem thứ này có vai trò đặc biệt gì không. Nhưng với tình hình hiện tại, Lâm Mộc phải hạ quyết tâm. “Vì thứ này có thể nạp đầy năng lượng trong hồ nên cũng chứa rất nhiều năng lượng phải không? Nếu trực tiếp ăn nó, không biết sẽ có tác dụng gì.” Lâm Mộc nhìn cây cỏ trong tay thầm nghĩ. Tuy rằng Lâm Mộc không biết có chưa độc hay tác dụng phụ gì khác không, nhưng Lâm Mộc biết nó chứa rất nhiều Khí Hàn Sát. “Với Chí Tôn Tích và sự đe dọa của Khí Hàn Sát lạnh lẽo, mình cảm thấy không phải vấn đề lớn, nhưng không biết còn có độc và tác dụng phụ nào khác không.” Lâm Mộc nghĩ.
"Cứ thử vậy!"