“Tôi phụng mệnh Chưởng môn Tuyết Sơn Phái tới đây, còn không mau đi kêu Chưởng môn Linh Xà Phái tới nghênh đón!” Lâm Mộc cất giọng âm vang, quá ư là bá đạo.
Dù sao trước nay Tuyết Sơn Phái hành sự luôn bá đạo hơn người, nếu Lâm Mộc đã mạo danh Trưởng lão Tuyết Sơn Phái tới đây, đương nhiên phải làm bộ làm tịch cho giống người ta.
“Rõ rõ.” Hai đệ tử gác cổng biết rõ thân phận người đến thì không dám chậm trễ, một trong hai đệ tử chạy vội vào trong bẩm báo.
Trong điện Linh Xà Phái.
Đệ tử gác cổng vội vã chạy vào điện.
“Bẩm Chưởng môn, Trưởng lão Tuyết Sơn Phái tới môn phái chúng ta, giờ ông ta đang đứng trước cổng, ông ta kêu Chưởng môn người ra nghênh đón.” Đệ tử gác cổng nói.
“Trưởng lão Tuyết Sơn Phái? Sao lại tới đây?” Tim Chưởng môn Linh Xà Phái như thắt lại!
“Đệ tử không rõ.” Đệ tử gác cổng nói.
“Con lui xuống trước đi.” Chưởng môn khoát tay.
Sau khi Đệ tử gác cổng rời đi.
“Đại trưởng lão, ông nói xem bỗng dưng Trưởng lão Tuyết Sơn Phái tới đây làm gì?” Chưởng môn nhìn một Trưởng lão trong điện hỏi.
Trong lòng Chưởng môn thoáng thấy bất an, dù sao Tuyết Sơn Phái cũng có cường giả Linh Phách Cảnh, Linh Xà Phái đương nhiên kiêng dè Tuyết Sơn Phái rồi.
Tuy Linh Xà Phái của ông ta đứng thứ ba trong các môn phái ẩn dật Giang Nam, nhưng sự tồn tại của cường giả Linh Phách Cảnh tạo nên sự cách biệt quá to lớn.
“Không rõ, Chưởng môn đi gặp liền biết mục đích của bọn họ thôi.” Trưởng lão đáp.
“Được, Đại trưởng lão, ông theo tôi đi nào.” Chưởng môn nói xong thì nhanh chóng bước ra ngoài, Đại trưởng lão cũng vội theo gót.
Cửa núi.
Lâm Mộc đứng chờ một lúc, Chưởng môn và Đại trưởng lão của Linh Xà Phái mới bước nhanh tới.
“Xin chào Trưởng lão, tôi là Thôi Hoành - Chưởng môn Linh Xà Phái!” Chưởng môn Linh Xà Phái niềm nở bước tới trước mặt Lâm Mộc.
“Thôi Chưởng môn, sao lâu như vậy ông mới ra đón, ông có biết như này là không tôn kính Tuyết Sơn Phái hay không? Lâm Mộc chất vấn.”
Vẫn là câu nói đó, nếu Lâm Mộc đã mạo danh Trưởng lão Tuyết Sơn Phái, đương nhiên phải trưng ra dáng vẻ bá đạo của Tuyết Sơn Phái rồi.
“Là do tôi thất trách, nhưng tôi thấy Trưởng lão hơi lạ mắt thì phải!” Chưởng môn Linh Xà Phái đánh giá Lâm Mộc.
Tuy bình thường mấy môn phái lớn không qua lại với nhau, nhưng về cơ bản họ đều biết đến những nhân vật chủ chốt trong các môn phái khác.
“Gì cơ? Ông đang nghi ngờ tôi hả? Lá gan của ông cũng lớn ghê nhỉ? Đây là lệnh bài Trưởng lão của tôi!” Lâm Mộc quăng lệnh bài cho Chưởng môn Linh Xà Phái.
Làm ra loại chuyện mạo danh kẻ khác này quan trọng nhất cần to gan lớn mật và sự tự tin, dù trong tay chẳng có lệnh bài, cũng phải lợi dụng tâm lý kiêng dè môn phái mạnh và sự thiếu hụt thông tin của họ mà áp chế đối phương! Chưởng môn Linh Xà Phái kiểm tra một phen, vật này quả thực là lệnh bài của Trưởng lão Tuyết Sơn Phái. “Tôi họ Thần, ông có thể gọi tôi là Thần trưởng lão, gần đây tôi mới được đề bạt lên làm Trưởng lão, ông không biết đến tôi cũng là chuyện thường tình.” “Thần trưởng lão đừng hiểu nhầm, tôi chỉ muốn nghiệm chứng chút thôi, mời ông vào trong.” Chưởng môn Linh Xà Phái trả lại lệnh bài cho Lâm Mộc xong, mặt mày tươi cười dẫn Lâm Mộc vào môn phái.