“Lâm tiên sinh chưa bao giờ giao đấu với Quán Chủ Tiên Hạc Võ Quán, vậy mà dám chắc chắn mười phần thắng lợi ư?”
Hai ba con họ đều không dám tin vào điều này.
“Chắc hai người đều đến xem trận giao đấu nhỉ? Lúc ấy sẽ biết thôi.” Lâm Mộc cười đáp.
Advertisement
“Được, chúng tôi nhất định sẽ tới cổ vũ cho Lâm tiên sinh.” Lâm Hạ nói.
Lâm Mộc chợt đặt tách trà xuống: “Đúng rồi Lâm Tổng, tôi có chuyện muốn nói riêng với ông, chỉ hai chúng ta.”
Lâm Hạ đáp : “Được, mời Lâm tiên sinh theo tôi lên lầu.”
Lâm Hạ đứng dậy.
Lâm Mộc cũng theo ông ta lên thư phòng trên lầu hai.
Lâm Hạ đóng cửa phòng rồi mời Lâm Mộc ngồi.
“Lâm tiên sinh, giờ chỉ có hai chúng ta, có việc gì cậu cứ nói thoải mái.” Lâm Hạ nói.
“Lâm Tổng, tôi muốn nhờ ông phái một người đáng tin âm thầm giám sát Khâu Anh của nhà họ Khâu.” Lâm Mộc nói.
Từ giờ trở đi, Lâm Mộc phải kiểm soát được mọi động thái của Khâu Anh.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.org.
bg-ssp-{height:px}
Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Hạ kinh ngạc quá đỗi: “Giám sát Khâu Anh? Lâm tiên sinh..
đây là mẹ vợ tương lai của cậu đấy..
cậu..
sao cậu lại muốn giám sát bà ta?”
“Tôi có lý do riêng, nhưng không thể nói rõ với ông, Lâm Tổng, ông có thể giúp tôi không?” Lâm Mộc hỏi.
Quả thực, ở Thành phố Thân Giang này, Lâm Mộc không có người để tin tưởng giao nhiệm vụ, chỉ đành cậy nhờ nhà họ Lâm mà thôi.
“Dù sao Khâu Anh cũng là chủ tịch của Tập đoàn Khâu Hàng, cũng là tầng lớp cấp cao của nhà họ Khâu, một khi bà ta phát hiện ra nhà họ Lâm đang giám sát mình, chỉ e mối quan hệ giữa hai gia tộc sẽ vô cùng căng thẳng.”
Sau đó Lâm Hạ nói: “Có điều nhà họ Lâm và nhà họ Khâu không có quá nhiều nghiệp vụ liên quan, quan hệ tốt hay không chẳng ảnh hưởng nhiều tới nhà họ Lâm tôi, chuyện này tôi sẽ sắp xếp người làm.”
“Lâm Tổng, cảm ơn ông, tôi sẽ nhớ kỹ sự giúp đỡ của ông.” Lâm Mộc cảm ơn.
Lâm Mộc hiểu rõ, chuyện này có thể gây ảnh hưởng tiêu cực tới nhà họ Lâm, Lâm Hạ đương nhiên phải nói ra rõ ràng.
Bàn bạc ổn thỏa xong, hai người xuống lầu.
Lâm Mộc xin phép về, Lâm Hạ và