Lâm Mộc Báo Thù

chương 44 “tôi không quen đông tử nào hết!”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

A Bính thấy vậy, trái tim như treo lơ lửng, không lẽ cậu ta nói sai gì chọc giận Bằng Gia rồi ư?

Dù sao Bằng Gia chỉ khẽ giậm chân, Kim Châu đã chấn động rồi.

Bằng Gia nghiêm túc nói: “Nếu cậu đã là anh em tốt của Lâm Mộc Thiên Sư, thì anh cũng xưng hô như vậy, nếu không chẳng phải như tát vào mặt Lâm Mộc Thiên Sư hay sao?”

A Bính nghe Bằng Gia nói vậy thì khóc dở mếu dở, ban nãy cậu ta sợ bóng sợ gió rồi.

Có điều trong lòng cậu ta không khỏi kinh ngạc, chẳng ngờ Bằng Gia lại kính trọng Lâm Mộc như vậy, nể mặt Lâm Mộc dường này.

“A Bính, cậu đừng căng thẳng, cũng không cần sợ ông ta, sau này chúng ta cùng nhau hợp tác.” Lâm Mộc vỗ vai A Bính và Bằng Gia.

“Lâm Mộc Thiên Sư nói chí phải.” Bằng Gia cười nói.

Phùng Huệ Anh và cô bạn thân thu hết cảnh tượng nãy giờ vào trong mắt, hai cô gái đều trợn mắt há hốc mồm, trong mắt họ, Bằng Gia là nhân vật uy nghiêm mà ai ai cũng phải nói năng thận trọng.

Thế mà lúc này, Bằng Gia như nở nụ cười làm ăn, thậm chí còn hạ thấp vị thế của chính mình.

“Đúng rồi Lâm Mộc Thiên Sư! Cô đây cũng là cậu mời đến à? Cô ấy còn là vợ một cấp dưới của anh, tên Đông tử, nếu cậu có mối quan hệ tốt với họ, anh có thể dìu dắt Đông Tử nhiều hơn!” Bằng Gia nói.

Cô bạn thân của Phùng Huệ Anh nghe xong cũng phải nóng mắt.

Chồng cô ta lăn lộn mãi mới bò lên được tầng trung, coi như đã đến giới hạn cố gắng cao nhất rồi, muốn lên nữa thì vô cùng khó khăn.

Mà giờ chỉ cần một câu nói của Lâm Mộc, chồng cô ta liền được dìu dắt nâng đỡ, đây là khái niệm gì thế?

“Tôi không quen Đông Tử nào hết!” Lâm Mộc đáp.

Sau đó anh nhìn về phía cô bạn thân kia: “Phiền hai cô đây tránh đi một chút, chúng tôi có việc cần bàn bạc.” Lâm Mộc nói.

“Được được được.” Lần này Phùng Huệ Anh không gây náo loạn nữa, chỉ mau mắn cười đáp.

Cô bạn thân nọ thì thay đổi thái độ, chạy tới trước mặt Lâm Mộc.

“Lâm Mộc, nếu anh đã là bạn tốt của A Bính, chúng ta cũng xem như bạn bè rồi, sau này liên lạc nhiều hơn nha.” Cô bạn thân cười nịnh nọt.

Chưa biết chừng, chồng cô ta có thể lên chức hay không đều phải nhờ vào Lâm Mộc.

Lâm Mộc liếc cô ta một cái, nhả ra một từ: “Cút.” Lúc trước cô ta đổ thêm dầu vào lửa khiến vợ chồng A Bính cãi nhau, còn thể hiện sự mỉa mai với Lâm Mộc, anh nhớ rõ mồn một. Đối với loại người này, anh không muốn nói thêm nửa từ. “Cái này...” Mặt cô bạn thân biến sắc. “Bạn gái của Đông Tử, nếu Lâm Mộc Thiên Sư đã nói cô cút đi rồi, cô còn đứng đây làm gì?” Bằng Gia chau mày nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio