Uông sư cười nói tiếp: "Chỉ cần có thể thuê được hai đỉnh phong Linh Ý Cảnh, cộng với quán chủ nữa là ba, nếu cả ba người cùng nhau tấn công Lâm Mộc, cậu ta nhất định sẽ thua!"
Quán chủ Tiên Hạc võ quán nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Ông ta đã từng đấu với Lâm Mộc, cũng hiểu được thực lực của anh.
Advertisement
Vì vậy, trong lòng ông ta thầm tính toán, tập luyện một chút, nắm chắc thời cơ và với sức mạnh của ba đỉnh phong Linh Ý Cảnh, tự tin đánh bại Lâm Mộc là %!
Trong lòng ông ta biết Lâm Mộc mặc dù có thể dùng cảnh giới trung kỳ bộc phát ra sức mạnh công kích để đánh bại đỉnh phong Linh Ý Cảnh, nhưng loại công kích đó nhất định sẽ không dùng nhiều lần!
Hơn nữa, ba người bọn họ hợp lực tấn công Lâm Mộc từ các hướng khác nhau, lấy nhiều đánh ít, cậu ta nhất định sẽ không chống đỡ được!
…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hai tay khó thắng được bốn tay, khi sức mạnh chênh lệch không quá lớn, có nhiều người hơn sẽ mang lại lợi thế lớn hơn!
Vì vậy, tỷ lệ thắng % chắc chắn không phải là chuyện đùa!
Quán chủ Tiên Hạc võ quán không đồng ý ngay, mà hỏi:
“Chung hội trưởng có yêu cầu gì đặc biệt khi cung cấp ba tỷ này không?”
“Quán chủ, toi xin sửa lại một chút, là tôi cung cấp ba tỷ, không liên quan gì đến Chung hội trưởng.” Uông sư nói. bg-ssp-{height:px}
Uông sư cười tiếp: "Tôi không có yêu cầu gì cả, chuyện này cũng không liên quan gì đến chúng tôi, đó hoàn toàn là nguyện vọng cá nhân của quán chủ mà thôi, quán chủ có hiểu ý tôi không?"
"Đã hiểu!"
Quán chủ Tiên Hạc võ quán nở một nụ cười đã hiểu.
Ông ta hiểu rằng Chung Hào không muốn có liên quan gì đến chuyện này cả.
Mặc dù ông ta cung cấp tiền, nhưng chuyện này lại hoàn toàn tính hết lên đầu của Tiên Hạc võ quán, là hành vi của Tiên Hạc võ quán, không liên quan gì đến Chung Hào.
“Vậy thì ba tỷ, ta liền giao cho quán chủ, những chuyện khác không còn liên quan đến chúng toi.”
Uông sư nói xong, lấy ra tấm thẻ ngân hàng đặt ở trên bàn. .
“Quán chủ, tôi xin nghỉ phép trước.”
Sau khi để lại thẻ, Uông sư đứng dậy rời đi.
Quán chủ Tiên Hạc võ quán cầm lấy tấm thẻ, ánh mắt cũng sáng lên: “Cơ hội báo thù cuối cùng cũng đến rồi!”
Lần trước ông ta phải đưa cho Lâm Mộc tỷ, hiện tại vẫn còn đang nợ nần chồng chất.