Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Mộc thở một hơi, thình lình bộc phát sức mạnh, đột phá lên Linh Ý Cảnh đỉnh phong!
“Hơi”
Advertisement
“Cuối cùng cũng đột phá.”
Lâm Mộc thở một hơi thật dài, sau đó đứng dậy.
Anh cảm nhận được cơ thể mình trở nên mạnh mẽ hơn, nội lực dồi dào, điều này khiến Lâm Mộc rất hưng phấn.
Đạt được Linh Ý Cảnh đỉnh phong có ý nghĩa rất quan trọng đối với Lâm Mộc. Bởi vì từ khi xuống núi, cơ hội để anh gặp đối thủ ở cảnh giới Linh Phách Cảnh rất thấp cho nên có thể nói cảnh giới cao nhất mà các tu sĩ ở đô thị có thể đạt được chính là Linh Ý Cảnh.
Bây giờ, Lâm Mộc đã đạt đến cấp cao nhất của Linh Ý Cảnh hơn nữa anh còn có cả Chí Tôn Tích, vì vậy ở thành phố này không có tu sĩ nào đủ trình để so với anh.
“Mình đã đạt được Linh Ý Cảnh đỉnh phong, phía trước chính là Linh Phách Cảnh, thành tựu hôm nay chính là một bước ngoặt quan trọng cho mục tiêu lâu dài sắp tới.” – Lâm Mộc dự tính.
Sau đó, Lâm Mộc đứng dậy, đi xuống tầng trệt.
Hôm nay chính là ngày diễn ra trận tái đấu giữa Lâm Mộc với Tiên Hạc võ quán. bg-ssp-{height:px}
Khi Lâm Mộc đi xuống, anh thấy Trần Uyển Nhi đã ngồi dưới phòng khách dĩ nhiên hôm nay cô không đến công ty, cô muốn xem trận đấu của Lâm Mộc.
“Lâm Mộc, chuẩn bị thế nào rồi?” – Trần Uyển Nhi thấy Lâm Mộc đi xuống thì sốt ruột hỏi thăm.
“Cũng không tệ lắm, hai ngày này bên ngoài đã xảy ra những chuyện gì rồi?” – Lâm Mộc vừa xuống lầu vừa hỏi.
“Tiên Hạc võ quán lan truyền chuyện tái đấu một cách rộng rãi, bây giờ nó đã trở thành tin tức hot nhất Thân Giang này rồi.” – Trần Uyển Nhi nói.
“Tiên Hạc võ quán dám làm rầm rộ chuyện này, điều này cho thấy bọn họ tự tin cầm chắc chiến thắng trong tay.” – Lâm Mộc híp mắt nói.
“Đúng vậy, đây cũng chính là điểm khiến tôi lo lắng. Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã từng giao đấu với anh, ông ta hiểu rõ thực lực của anh tới đâu, vì sao còn có thể tự tin tái chiến với anh lần nữa, nhất định ông ta có bí mật gì đó, nó sẽ giúp ông ta cầm chắc chiến thắng trong tay cho nên ông ta mới dám ngông nghênh như vậy.” – Trần Uyển Nhi nói.
“Yên tâm, tôi không sợ mấy cái trò chơi bẩn của ông ta đâu.” – Lâm Mộc cười nói.
Mặc dù Lâm Mộc cũng không đoán ra thứ khiến Quán chủ Tiên Hạc võ quán tự tin như vậy là gì nhưng anh không quan tâm, dù sao bây giờ anh cũng đã đột phá thành công.
Đạt được Linh Ý Cảnh đỉnh phong, Lâm Mộc tự tin bước vào cuộc chiến này.
“Chuyện này đã gây ra huyên náo không nhỏ, bà ngoại tôi cũng đã biết. Bà vốn định qua đây hỏi thăm anh nhưng tôi đã nói với bà anh đang bế quan để chuẩn bị cho trận đấu.” – Trần Uyển Nhi nói.
Trần Uyển Nhi tiếp