Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau đó, Lâm Mộc ngẩng đầu nhìn về phía Chung Nguyệt.
“Tiểu thư Chung Nguyệt, tôi khuyên cô một câu, làm người đừng quá kiêu căng, núi cao ắt có núi cao hơn cho nên cô đừng “ếch ngồi đáy giếng” nữa.”
Lâm Mộc để lại những lời này, sau đó liền xoay người rời đi.
Advertisement
Giết được một người, lại được ôm thêm mười tỷ! Mục đích Lâm Mộc tới đây hôm nay đã đạt được rồi.
Anh cũng hiểu, nếu thật sự giết Chung Hào quả thật sẽ gây ra rất nhiều phiền toái.
Lâm Mộc không muốn gây phiền toái cho sư huynh.
Cũng may Chung Hào khá thức thời, chưa đụng đến người nhà của anh. Nếu ông ta dám tấn công người nhà anh, anh chắc chắn sẽ lấy mạng ông ta, đến lúc đó tiền không đủ để xử lý chuyện này đâu.
“Ba, bây giờ…chúng ta phải làm sao bây giờ? Anh ta giết chết Uông sư rồi, chúng ta gọi điện báo án, để họ bắt anh ta đi ba!” – Chung Nguyệt vội vàng nói.
“Im miệng!” – Chung Hào quát lớn.
Trước kia Uông sư đã từng nói, vụ án liên quan đến người tu hành thì sẽ do Liên minh Tu Hành Giả phụ trách.
Cho dù có báo án, họ cũng sẽ giao lại cho Liên minh xử lý. Hơn nữa, Uông sư cũng có nói, giới tu hành có quy tắc ứng xử riêng, nếu cả hai bên đều là người tu hành, giao đấu vì mục đích trả thù ân oán, thì dù có xảy ra án mạng Liên minh cũng sẽ không can thiệp. bg-ssp-{height:px}
Chung Nguyệt bị quát, cô ta sợ hết hồn. Từ nhỏ đến lớn cho dù cô ta có làm sai chuyện gì, ba cô ta cũng chưa bao giờ quát cô ta lớn tiếng như vậy!
Chung Hào nhắm mắt, lắc đầu: “Bây giờ nhìn lại, có thể ba mới là người sai! Ba sai ở chỗ, đó là quá nuông chìu con!”
Sau khi Lâm Mộc ra khỏi Chung gia liền quay về biệt thự của Trần Uyển Nhi.
Mấy ngày kế tiếp, Lâm Mộc chỉ ngồi chờ mười tỷ được chuyển đến.
Hiện tại, Lâm Mộc đã đạt tới Linh Ý Cảnh đỉnh phong, anh bắt đầu suy nghĩ đến việc đột phá cảnh giới để bước vào Linh Phách Cảnh.
Một khi bước vào Linh Phách Cảnh, anh sẽ mở ra một chân trời mới cho chính mình.
Hơn nữa, sư phụ cũng đã nó khi nào anh lên được Linh Phách Cảnh, sư phụ sẽ tặng cho anh bí tịch để làm quà chúc mừng nhưng để chạm đến cảnh giới đó cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Ba ngày sau, Chung Hào đưa tiền đến nhà, lần này ông ta không hề thất hứa.
Lâm Mộc nhận tiền xong thì lái xe quay về Giang Nam.
Về đến biệt thự nhà họ Lâm, Lâm Mộc toàn tâm toàn ý tập trung tu luyện.
Nửa năm sau đó, cuộc sống bình lặng như mặt hồ yên ả.