Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nó thấy Lâm Mộc không né tránh thì liền kích động gầm lên một tiếng, rồi lập tức giơ chân trước lên, hướng thẳng vào đầu của Lâm Mộc, muốn vồ lấy đầu của anh.
“Chính là hiện tại!”
Lâm Mộc cả người căng thẳng, nhanh chóng tích tụ Chí Tôn Tích đến cực đại!
Advertisement
Sức mạnh của Chí Tôn Tích ngay lập tức tràn ngập toàn bộ cơ thể anh.
“Giai đoạn thứ tư của Lưu Quang Quyết, Vạn Quang Tề Phát!”
“Kết hợp!”
Vào lúc sức mạnh của Chí Tôn Tích bùng nổ, Lâm Mộc nhanh chóng búng ngón tay.
Một vạn tia sáng ngay lập tức được phóng ra và kết hợp lại với nhau ở phía trước.
Mà con gấu đen cũng đã vồ đến.
Hàng vạn sáng lấp lánh kết hợp lại với nhau, tạo thành một chùm sáng chói lọi, ngay lập tức đánh thẳng bụng của con gấu đen đang lao tới!
Bùm! bg-ssp-{height:px}
Kèm theo tiếng nổ đinh tai nhức óc là một làn sóng cực mạnh nhanh chóng lan ra, cuốn theo gió và thổi bay cây cối, thực vật xung quanh.
Mà con gấu đen kia đã trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đập vào cây cối.
Anh nhìn kỹ lại, dưới bụng con gấu đen có một lỗ máu rất lớn, ruột cũng chảy ra ngoài.
“Ngao!”
Con gấu đen ngã xuống mặt đất và rống lên vô cùng chói tai.
Có lẽ con gấu đen này không ngờ rằng Lâm Mộc lại có thể công kích mạnh mẽ như vậy!
Sau khi chiêu thức này hoàn thành, cảm giác mất sức khổng lồ lập tức bao trùm lấy anh.
“Phốc!”
Lâm Mộc phun ra một ngụm máu tươi, chân cũng mềm nhũn ra.
Sau khi Lâm Mộc uống Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan xong, thân thể của anh có thể chịu được tác dụng phụ mạnh hơn so với trước kia, nhưng lần này, anh đã tích tụ Chí Tôn Tích đến cực hạn, đến mức thân thể cũng không thể chịu nổi!
Lâm Mộc vội bám lấy một cái cây bên cạnh để không bị ngã xuống.