Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày thứ ba sau khi về tới tổng bộ, cửa phòng Lâm Mộc chợt có ai đó gõ vang.
Anh choàng tỉnh từ trạng thái tham ngộ, sau đó đứng dậy mở cửa.
Cửa mở ra, đập vào mắt anh là một Thành viên Liên minh sơ cấp.
Advertisement
“Thanh tra Lâm, liên minh nhận được một bức thư nặc danh gửi cho anh!” Người nọ đưa thư cho Lâm Mộc.
“Thư nặc danh? Ai lại gửi cho mình thế này?” Lâm Mộc kinh ngạc.
Advertisement
Trong thời đại công nghệ thông tin phát triển như này, ai muốn liên lạc hay tìm anh có chuyện gì thì cứ việc gọi điện thoại chứ nhỉ?
Vậy mà vẫn có người gửi thư nặc danh cho anh?
Lâm Mộc hồ nghi không thôi.
“Thanh tra Lâm, vì đây là thư nặc danh nên chúng tôi không thể nào biết rõ thân phận người gửi!” Thành viên Liên minh sơ cấp nói.
“Được, anh vất vả rồi!” Dứt lời, Lâm Mộc đóng cửa.
Không nghĩ ngợi nhiều, anh lập tức mở thư ra xem.
Bên trong là một tấm bản đồ vẽ tay.
“Ơ! Bản đồ tình báo Thể biến dị?” Lâm Mộc kinh ngạc phát hiện ra một số nơi trên bản đồ này được khoanh đỏ.
Bên dưới còn có dòng chữ nhỏ note lại thông tin. bg-ssp-{height:px}
Lưu ý: Các khu vực được khoanh đỏ đã được xác định có các Thể biến dị cấp A và A +.
“Bản đồ này là thật hay giả?” Lâm Mộc kinh ngạc quá đỗi.
Đến liên minh còn chưa xác định chính xác nơi nào có Thể biến dị cấp A và A+ để lập bản đồ này, rốt cuộc bản đồ do ai gửi?
Lâm Mộc nhìn kỹ, bên dưới còn có thêm dòng chữ nhỏ khác.
Lưu ý : Vùng không được khoanh đỏ, không có nghĩa không có Thể biến dị cấp độ A + và A. Vẫn còn nhiều địa điểm chưa được xác minh. Vùng màu xanh lam trên bản đồ là vùng chưa được xác minh.
Quả nhiên trên bản đồ còn nhiều vùng màu xanh lam.
Chứng tỏ còn rất nhiều địa điểm chưa được thăm dò triệt để liệu có tồn tại Thể biến dị cấp A và A+ hay không.
Dù vậy,, bản đồ này đã là một tài liệu vô cùng quan trọng, nếu đúng thực như nó hiển thị, ít nhất liên minh có thể tránh khỏi những khu vực có Thể biến dị cấp A và A+.
“Có điều phải chờ thời gian mới xác định tính chân thực của tấm bản đồ này!” Lâm Mộc lẩm bẩm.
Sau đó anh cất bản đồ đi, định bụng mang theo bên mình.
Dù sao cũng không rõ người gửi là ai, trước mắt phải chờ xác nhận tính chân thực.
Điều khiến anh cảm thấy kỳ lạ nhất chính là, bản đồ không được gửi cho liên minh, mà gửi cho anh. Rốt cuộc người gửi có mục đích gì? Lẽ nào muốn anh tránh những khu vực nguy hiểm này sao? Ai lại có lòng tốt như vậy? Ai có năng lực làm được chuyện này?
Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Mộc vẫn không thể làm rõ những hoài nghi trong lòng, chỉ đành tạm gác qua một bên, tiếp tục tham ngộ.
Thời gian hai ngày nhanh chóng trôi qua.
h sáng, hôm nay là ngày đi thám