Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Mộc quyết định nghiên cứu từng thạch trụ theo thứ tự, tiếp tục dời đến thạch trụ khác để quan sát Vật Tổ.
Cứ như vậy, sau mỗi cột trụ, các Vật Tổ được ghi nhớ trong đầu anh không ngừng tăng lên...
Advertisement
...
Thời gian dần trôi qua.
Advertisement
Bóng đêm buông xuống.
Bởi vì Di tích Tak ở giữa lòng sa mạc, đêm xuống, nhiệt độ nơi này cũng hạ xuống đột ngột.
Nhưng tất cả đều không ảnh hưởng tới tiến độ nghiên cứu của Lâm Mộc.
Trưa hôm sau.
Lâm Mộc đang đứng trước cột trụ cuối cùng.
Xung quanh chẳng còn thành viên nào của Đoàn thám hiểm, Sài Thiệu cũng đã rời đi. bg-ssp-{height:px}
Xem ra bọn họ đều chẳng thu hoạch được gì, cho nên lựa chọn rời khỏi quảng trường.
Sau khi nghiên cứu kỹ từng thạch trụ ở nơi này, Lâm Mộc đã rõ từng chân tơ kẽ tóc.
Quảng trường có tổng cộng bốn mươi thạch trụ, độ cao cũng vừa vặn chia làm bốn cấp bậc, mười thạch trụ cao hai thước, các thạch trụ cao ba thước, bốn thước, năm thước cũng đều có mười cột.
“Toàn bộ Vật Tổ trên bốn mươi thạch trụ đã được ghi nhớ trong đầu theo thứ tự của các thạch trụ!”
“Bây giờ có thể liên kết từ đầu tới cuối rồi!”
“Thử xem nào!” Lâm Mộc nhắm mắt lại, trong đầu anh xuất hiện Vật Tổ của thạch trụ đầu tiên, theo thứ tự, các Vật Tổ của những thạch trụ tiếp theo lần lượt xuất hiện.
Các hình ảnh bắt đầu phát trong bộ não của Lâm Mộc.
Sau khi tất cả hình ảnh nối liền nhau, Lâm Mộc phát hiện ra một dòng sáng lấp lánh đang lưu chuyển theo những hình ảnh.
Sau khi các hình ảnh trong đầu ngừng phát, Lâm Mộc mới mở mắt ra.
“Con đường mà ánh sáng lấp lánh kia di chuyển chính là đường lưu chuyển trong kỳ kinh bát mạch, nếu áp dụng cách này để lưu chuyển nội lực, có lẽ sẽ thôi động ra công kích! Có thể nói, đây là Bí tịch võ học!” Lâm Mộc nghĩ thầm.
Bốn cấp bậc phân chia độ cao khác nhau của thạch trụ vừa vặn chia Bí tịch này thành bốn tầng, cứ mười thạch trụ cùng độ cao tạo nên nội dung một tầng trong bí tịch.
“Có khi Bí tịch này là Bí tịch Thiên Giai ấy nhỉ?” Lâm Mộc lẩm