Ở một nơi nào đó sâu trong một khu rừng ở ngoại ô, màn đêm bao phủ mọi nơi khiến cho nơi này chìm trong một màu đen tĩnh mịch. Những động vật săn mồi về đêm không ngừng rục rịch trong rừng. Ở một nơi như thế này thì có lẽ sẽ chẳng có người nào dám lại gần chứ đừng nói là xây nhà ở. Nhưng đó là đối với những người bình thường, còn với giới hắc đạo thì đây chính là thiên đường.
-Chậc! Tại sao nơi này lại lớn như thế chứ? Không biết sẽ mất bao lâu để tìm người đây.
Bảo Yết đang đứng ở trên một ngọn cây cao nhìn về phía........cứ tạm gọi là một căn cứ đi. Nó giống với một biệt thự hơn nhưng mà biệt thự lại dùng để giam giữ người thì gọi thế cũng không đúng nhỉ? Bảo Yết nhờ hệ thông của SilverKnight cuối cùng cũng lần ra được chỗ này. Cứ tưởng chỉ giam người chỉ cần tìm bừa một nơi là được, ai giè chỗ này lại lớn đến thế làm cô có chút nản. Nhưng mà không sao! Chỗ rộng tất sẽ có nhiều người để chơi cùng thôi. Cô đã phải rất tốn công lách qua hàng rào an ninh để chuồn tới đây. Vậy nên hi vọng nơi này sẽ thú vị một chút
-Được rồi! Mau vào thôi!
SilverKnight bật chế độ dò tìm ban đêm, đôi mắt của Bảo Yết từ màu xanh đại dương nay lại trở thành xanh ngọc. Lại gần cửa ra vào là một hệ thống khóa nhận diện khuôn mặt. Dùng chiếc đuôi của mình để kết nối, Bảo Yết bắt đầu hack vào hệ thống. Xem nào! Mở chương trình nhận diện này, bẻ khóa này, xâm nhập vào hệ thống nay và cuối cùng vô hiệu hóa. Xong!!!!
Hệ thống an ninh đã bị tắt nên Bảo Yết ra vào rất tự nhiên như nhà của mình. Tuy nhiên thì những người ở chỗ này cũng không phải dạng vừa. Hệ thống an ninh bị tắt sao bọn họ có thể không biết. Vốn dĩ Bảo Yết có thể làm bí mật hơn thế này, đột nhập thần không biết quỷ không hay nhưng mà nếu vậy sẽ rất chán. Không ai đến chơi với cô nên cô mới kéo thêm người đến.
Vừa lẻn vào cô đã thấy một mảnh hỗn loạn. Nhân viên an ninh chạy khắp nơi tìm kẻ đột nhập là cô đây. An ninh cũng đang cố được thiết lập lại. Bảo Yết cô sao lại có thể để chuyện đó xảy ra được. Cô đã thả thêm một con virus, nếu để yên thì không sao nhưng ngay khi hệ thống khởi động lại thì nó sẽ lập tức bị phá hỏng.
Bảo Yết vì quá nhởn nhơ nên trong lúc tìm kiếm Kim Long đã bị phát hiện. Lập tức rút thanh katana cô trộm được trước khi đi cài ở đằng sau lưng bên ra và nhanh chóng giải quyết hết bọn họ. Thông cảm vì đi ăn trộm nên chỉ có thể lấy những gì gọn nhẹ và hữu dụng nhất. Nhưng trước khi cô có thể giải quyết hết bọn họ thì chúng đã kịp thông báo cho toàn bộ căn cứ. Bảo Yết bị truy đuổi chỉ cần có người lao đến cô liền vung tay cắt lìa cổ họng. Nhưng mà có giỏi thế nào thì cô cũng chỉ có một mình bảo vệ thì đến ngày càng đông.
Bảo Yết có một chút đuối sức nhưng mà không hiểu sao tinh thần bỗng nhiên lại hưng phấn một cách khó tả. Cái mùi này? Thật........dễ chịu...Mùi máu.......ta muốn nhiều hơn nữa.....
-WhiteCat! Khởi động chế độ chiến đấu!
"Chế độ chiến đấu đã khởi động"
Toàn thân Bảo Yết bỗng nhiên xuất hiện rất nhiêu những vệt sáng nhỏ chạy khắp người toả ánh sáng màu xanh dương. Đôi mắt cũng trở nên sắc lạnh. Sau khi chạy bỏ xa đám người đang đuổi theo một đoạn cô bỗng dưng quay người lại rồi trực tiếp chạy về phía chúng. Katana không ngừng vung lên thấm đấm máu đỏ tươi. Có kẻ muốn tấn công lén từ phía sau, Bảo Yết đột ngột quay đầu lại. Khuôn mặt lạnh không còn chút cảm xúc nhìn chằm chằm tên đó khiến hắn bông có chút hoảng sợ.
Vừa quay người tay đồng thời cũng vung theo. Chỉ một giây sau.....
"AAAAAAAAAA....................."
Tay văng mộ nơi mà người một nơi. Hắn ta quằn quại trong đau đớn. Bảo Yết lại gần đâm liên tục nhát đến khi hắn chết rồi mới chịu dừng lại. Những người về sau cũng tượn tự thẩm chí là còn thảm hơn. Tứ chi mỗi nơi một cái cũng là bình thường. Giờ phút này Bảo Yết chính thức quay trở về làm con quỷ máu lạnh như trước kia của mình. Không! Cái này còn tàn bạo hơn gấp nhiều lần.
Máu lênh láng, bắn ra khắp nơi. Bảo Yết chậm rãi bước đi, trên tay vẫn còn cầm thanh kiếm dính máu còn nhỏ giọt. Vừa đi Bảo Yết vừa tìm cho mình con mồi. Bất cứ ai bị cô tóm được cô chỉ hỏi một câu:
-Nhị thiếu chủ Hắc Long đang ở đâu?
Nhưng dù có trả lời hay không trả lời thì ngay sau đó Bảo Yết đều giết hết tất cả bọn họ. Xác người có ở khắp nơi, căn cứ này bổng bị huyết tẩy trở thành địa ngục,
"Đoàng"
"Đoàng"
"Đoàng"
........
Bảo vệ thi nhau xả súng vào Bảo Yết. Cô đều tránh được hết, tốc độ nhanh đến nỗi đến cái bóng cũng biến mất. Nhưng mà một viên đạn may mắn xuyên qua cánh tay của cô khiến Bảo Yết liền phải dừng lại, kiếm trên tay cũng rơi xuống. Cả đám nhanh chóng nhân cơ hội xả súng một lần nữa. Bảo Yết cũng không còn lao về phía đó, chỉ đứng yên tránh đạn. Một lát sau đạn hết tất cả mới chịu dừng lại. Khói súng bay mù mịt không ai nhìn được phía trước ra sao. Chỉ biết khói tan đi, Bảo Yết vẫn đứng ở nơi đó. Tay ôm vết thương đang chảy máu đỏ tươi.
Nhìn thấy cô vẫn bình an vô sự ai nấy đều vô cùng hoảng sợ. Đó....đó....không phải con người nữa. Làm sao có thể tránh hết tất cả trong khi bản thân lại bị thương, Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó. Bảo Yết bỏ tay ra khỏi vết thương, phần vải rách ở chỗ ấy bỗng liền lại. Trông cô lại trông như chưa có chuyện gì. Nhặt lại khiến Bảo Yết một lần nữa lao lên. Đám người đó thi nhau cắm đầu chạy nhưng đáng tiếc không ai thoát. Ai cũng chết trong tình trạng mặt luôn thể hiện biểu cảm sợ hãi kinh hoàng đến tột độ. Không một tia sợ hãi, không một tia e ngại, trên khuôn mặt cô chỉ còn một mảnh lạnh lùng đến thấu xương. Cô bước đến như Tu la từ địa ngục.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
"Bịch bịch bịch bịch......"
Kim Long đang chạy trên hành làm tìm lối ra. Hắn đang ở trong phòng giam, mà thật ra thì nó cũng không phải phòng giam. Căn phòng đó vẫn có giường tủ đàng hoàng, thậm chí còn có phần xa hoa. Nhưng mà cửa phòng bị khóa lại thì cũng không khác phòng giam là mấy. Không hiểu sao hệ thống an ninh bị tắt hết cửa phòng hắn cũng đã được mở ra. Kim Long liền nhân cơ hội chạy đi
Mấy ngày trước bỗng có người vô danh nào đó gửi cho hắn tin nhắn rằng Bảo Yết đang nằm trong tay của Demon. Kim Long không hề tính toán gì nghĩ ngay bọn chúng muốn bắt cóc cô để trả thù vụ kho hàng lớn lần trước. Vậy nên hắn liền bí mật lần theo đến đây, bởi hắn biết nếu nói cho đại ca nhất định đại ca sẽ phản đối. Hắn đột nhập vào khá dễ dàng nhưng càng về sau Kim Long thấy có cái gì đó không ổn. Nơi này lớn như vậy mà bảo vệ lại rất thưa thớt. Qủa nhiên là hắn đã sập bẫy
Bị bắt lại nhưng bọn chúng lại đem hắn đến một can phòng bình thường rồi khóa lại. Kim Long cũng đã tìm cách trốn thoát vài lần nhưng không thành. Hệ thông an ninh ở đây quá chặt chẽ. Camera quay mọi góc, tia laze cảm ứng chăng vô hình khắp nơi, bảo vệ đi tuần /, nếu có bất kì đáu hiệu bất kì thì hệ thống phòng ngự sẽ khởi động vào sẽ có người lập tức tới đó.
Nhưng mà khiến hắn quan tâm nhất lúc này là liệu những gì tên Vệ Minh kia nói liệu có phải là sự thật?
Flashback
Kim Long sau rất nhiều lần cố trốn thoát nhưng lại không được hắn cũng đành chấp nhận ngồi im trong phòng. Tất nhiên là để chờ một cơ hội khác. Đang nhàm chán ở trên giường đọc sách. Hắn vốn không thích sách nhưng chẳng có gì để làm cả. Cửa phòng mở ra và một người đàn ông bước vào, Trông hắn rất có phong thái, bệ vệ ngạo nghễ như một vị thần vậy. Là Hoắc Vệ Minh
-Không biết Hoắc lão đại lại tốn trăm phương nghìn kế muốn ta tới đây làm khách để làm gì?
Không tức giận, không nổi nóng. Kim Long chỉ phun ra một câu không mặn không nhạt với ý khinh thường rất rõ ràng. Hoắc Vệ Mình cũng không có phải ứng gì với thái độ của Kim Long. Chỉ bình tĩnh ngồi xuống ghế rồi nói:
-Thứ lỗi cho ta phải đón tiếp Nhị thiếu chủ của bang Hắc Long bằng cách như thế này. Nhưng mà giữa ta và đại ca của ngài có việc phải giải quyết.
-Hừ! Đại ca ta thì có gì phải giải quyết với ngài cơ chứ? Từ lúc bắt đầu các người là kẻ gây sự trước.
-Hắn không có gì thì phụ mẫu hắn có. Và hắn có trách nhiệm phải thay cha mẹ mình giải quyết.
-Người nói thế là có ý gì?
Lúc này không muốn giữ vẻ bất cần nữa, Kim Long bắt đầu nổi nóng. Qủa nhiên cảm xúc rất dễ bị thay đổi không giống đại ca hắn
-Vấn đề này Nhị thiếu chủ không biết cũng chẳng sao! Quan trọng là cái ta chuẩn bị nói ngay bây giờ!
-Ngươi lại có mưu đồ gì đây?
-Ta chẳng qua chi là không nhìn Nhị thiếu chủ bị đại ca của mình lừa dối mà thôi.
-NGƯƠI NÓI BẬY BẠ GÌ ĐÓ!!!!
-Người con gái mà ngươi muốn tìm. Tiểu thư của Nam Cung gia Nam Cung Bảo Yết. Hiện tại cô ta đang ở trong tay Lãnh Ma Thiên!
-Không thể nào? Đại ca cần Bảo Yết làm gì?
-Cái này ta cũng không biết nhưng mà đó là sự thật. Ngươi không nghĩ qua đại ca ngươi bảo vệ ngươi như vậy bỗng dưng lại dễ dàng cho ngươi đi tìm người yêu. Điều đó không phải lạ sao?
-Đúng là trước đây đại ca luôn phản đối nhưng nhất định là có lý do không phải như ngươi nói.
-Tùy ngươi thôi! Tạm thời ngươi chịu khó ở đây vậy! Ta còn một số việc muốn thỏa thuận với Đại thiếu chủ mới thả người ra được.
-ĐỒ KHỐN!
-Tạm biệt!
Đâm mạnh vào tường Kim Long lúc này vô cùng phẫn nộ. Tên hèn hạ đó! Nhất định chuyện hắn nói là bịa bặt để chia rẽ hai anh em bọn họ. Nhất định là như thế. Và hắn chắc chắn sẽ chứng minh điều đó
End flashback
Kim Long vẫn đang tiếp tục chạy trên hành lang tìm lối ra nhưng mà tìm từ nãy vẫn chưa thấy đâu. Nơi này cứ như một mê cung vậy. Rẽ vào một góc Kim Long phải giật mình bàng hoàng dừng lại.
Thi thể người ở khắp nơi, thậm trí còn rất nhiều cái không lành lặn, Máu văng bắn hết lên tường. Tròng mắt mở lớn nhìn về phía trước chỉ thấy một dáng người nhỏ bé, tay cầm katana đứng yên lặng quay lưng lại về phía hắn. Là....là.....Bảo Yết sao............