Làm Nũng Với Lão Đại Tàn Tật

chương 13: leng keng, phòng phát sóng trực tiếp khai trương rồi...

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cố Sanh Sanh mơ thấy chú mèo đen ngày trước. Chú mèo kia trở nên to lớn như chiếc giường, cô vùi mặt vào cái bụng bự lông xù của nó, thoải mái mà dụi dụi mấy lần.

Cái đuôi của mèo đen vỗ nhẹ trên mặt đất, cặp mắt màu hổ phách nhìn chằm chằm cô. Cố Sanh Sanh không khỏi ngứa ngáy, giơ tay lên chạm vào cái mũi ướŧ áŧ kia.

Mèo đen bỗng há miệng, cắn má cô: "Đau đau đau..."

Mặt Cố Sanh Sanh bị đau, mơ mơ màng màng mở mắt ra. Ánh sáng mặt trời từ khe hở tấm rèm cửa chiếu thẳng tới, hắt lên gương mặt lạnh như băng của Thẩm Vọng.

Cố Sanh Sanh chậm chạp che mặt lại. Khuôn mặt non mềm của cô bị nhéo đau, nóng cả một mảng. Cô cụng đầu vào cằm Thẩm Vọng: "Anh nhéo tôi."

Thẩm Vọng đè đầu cô, bực bội: "Mau tắt cái điện thoại của cô đi!"

Điện thoại trên mặt đấu phát ra tiếng leng keng leng keng, bắt đầu kêu vang không ngừng đã được một thời gian. Cố Sanh Sanh lúc ngủ không khác heo là bao, vùi trong lồng ngực anh một chút cũng không bị ảnh hưởng.

Thẩm Vọng càng lúc càng tức giận, đưa tay ra siết chặt hơn. Cố Sanh Sanh thoáng một cái liền nghiêng đầu né tránh, nhanh như bay lăn ra khỏi chăn: "Là kênh phát sóng trực tiếp Thiên Nga!"

Một đêm trôi qua, trang phát sóng trực tiếp của Cố Sanh Sanh rốt cuộc cũng phá đảo được con số , xuất hiện mấy chục lượt thích và bình luận.

"Có người xem video của tôi rồi! Nhiều quá đi! Hơn người lận đó!" Cố Sanh Sanh kinh hỉ reo lên, chân không nhảy nhót trên sàn nhà: "Nhiều quá đi thôi! Có người khen tôi nấu giỏi nữa đó!"

Thẩm Vọng không nhịn nổi nữa: "Ồn quá! Tắt tiếng đi!"

Cố Sanh Sanh hoàn toàn chìm đắm trong vui sướng, không ngừng khoe khoang: "Có tận lượt thích rồi này!"

"A, nhiều ghê." Thẩm Vọng lạnh lùng chế giễu.

"Đúng chứ đúng chứ! Còn có bình luận nữa đó!'' Cố Sanh Sanh thầm biết ơn sâu sắc, nghiêm túc đọc mấy bình luận một lượt, cả dấu ngắt câu cũng không bỏ qua.

[Gϊếŧ người đêm khuya!]

[Sáng sớm gặm bánh bao uống sữa đậu xem bò bít tết, thèm chết tôi rồi.]

[Đêm hôm khuya khoắt lướt dạo, ai ngờ phát hiện hàng hiếm! Tay của chủ phòng đẹp quá đi!]

[Sao tiêu đề lại không gắn tag, chủ phòng này là tay mơ à? Không gắn tag người ta không thấy video đâu. Nhắc nhẹ: phải đặt tên cho phòng phát sóng của mình nhé.]

Đọc đến bình luận cuối cùng, Cố Sanh Sanh như bừng tỉnh giữa cơn mê. Cô nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lát, trịnh trọng gõ ra tên phòng phát sóng trực tiếp: Vượng tử không nghe lời. Gắn thêm tag: Mỹ thực.

Thời điểm chân tay vụng về của cô gõ vào màn hình, tiếng leng keng leng keng từ điện thoại lại vang lên.

Thẩm Vọng cuối cùng không thể nhịn được nữa: "Tắt tiếng ngay!"

Cố Sanh Sanh vô tội: "Không biết sao nó cứ kêu mãi như vậy, tôi không rành."

Lồng ngực Thẩm Vọng phập phồng, hít một hơi thật sâu: "Mở cài đặt, tìm chỗ âm thanh thông báo, tắt đi."

"À à à, anh thật thông minh nha!'' Cố Sanh Sanh theo chỉ dẫn của Thẩm Vọng, thành công tắt được âm thanh thông báo.

Cứ như thế, âm thanh thông báo lượt thích video bị tắt đi, chỉ có biểu tượng thông báo xuất hiện ở góc trên bên phải màn hình.

Cố Sanh Sanh chỉnh xong liền bỏ điện thoại xuống, chạy về phía Thẩm Vọng sắm vai gấu nhỏ cõng gấu lớn đi toilet.

Trên thảm, màn hình điện thoại lóe sáng lên. Biểu tượng thông báo bên cạnh mấy con số // bắt đầu tăng lên không ngừng.

Kênh phát sóng trực tiếp Thiên Nga có hàng ngàn hàng vạn video ngắn, tiết tấu nhanh gọn, một video nhẹ nhàng thú vị với thời lượng ngắn không thể nghi ngờ chính là thứ thích hợp nhất để gϊếŧ thời gian.

Người xem lướt nhẹ ngón cái, lơ đễnh quẹt vào video nào đó rồi lại lướt đi. Càng nhiều thời gian rảnh càng quẹt tới quẹt lui. Tin tức phong phú, thần kinh tê dại, video xuất sắc đến đâu cũng khó mà gây được sự chú ý.

Tag mỹ thực dẫn đầu kênh phát sóng trực tiếp Thiên Nga, bỗng nhiên xuất hiện một video mới: Vượng Tử không nghe lời.

Không có tiêu đề không có nhạc nền, ảnh bìa chỉ là cảnh bếp lửa cùng ánh sáng lập lòe của kim loại, góc quay xấu, độ phân giải cũng kém nốt. Lại nhìn đến chủ phòng cùng phòng phát sóng trực tiếp mới tinh, không ảnh đại diện cũng không vương miện, phải chăng chủ phòng là một bà cô nào đó?

Vừa muốn rời đi, màn hình lại chuyển cảnh, nhắm ngay vào khối bít tết dày cộm đỏ tươi phủ đầy vụn băng tuyết. Người xem không hiểu sao lại thốt lên một tiếng thịt ngon!

Ánh sáng giảm xuống, khối thịt bò được chiên trên chảo gang, phía trên điểm xuyết vài nhành hương thảo xanh biết, hơi nóng quấn quít xung quanh. Cách màn hình cũng có thể ngửi thấy hương vị nồng nàn kia, mùi thịt quyến rũ, bá đạo càn quét đến, gợi lên sự thèm khát ẩn sâu trong tâm trí con người.

Cũng có người túy ông chi ý bất tại tửu, tầm mắt chăm chú theo đôi bàn tay tinh tế trắng trẻo kia. Ổn định, lưu loát, một loạt động tác linh hoạt, cực kỳ uyển chuyển.

Túy ông chi ý bất tại tửu: có dụng ý khác.

Vô tình quay đến phía sau, vòng eo được tạp dề quấn quanh thoáng hiện ra, người xem nhập tâm khẽ nuốt nước miếng, cũng không biết đang thèm cái nào, trong phút chốc lượt thích và bình luận cùng nhau bùng nổ.

[Bánh bao trong tay hết thơm rồi, bà đây muốn ăn bít tế!]

[Nhà chủ phòng giàu có nha, miếng bít tết này vừa nhìn đã biết là loại cao cấp.]

[Thèm quá điii!]

[Tôi không giống mấy người, tôi thèm tay chủ phòng.]

[Tôi muốn eo...]

[Khi nào chủ phòng livestream vậy?]

Có điều đây cũng chỉ là một video ngắn mới lên. Người xem vào phòng phát sóng trực tiếp, chỉ thấy duy nhất một video liền lần lượt rời đi. Chờ khi trang chủ được làm mới, video bị dồn xuống phía sau, lượt thích ngay lập tức ngừng biến đổi.

Tuy là vậy, lúc Cố Sanh Sanh giúp Thẩm Vọng rửa mặt xong, cầm điện thoại kiểm tra một lượt, số lượng người xem video thế mà đã vượt qua ! Bên dưới video bình luận không ngừng hiện ra.

Cố Sanh Sanh giơ cao điện thoại, tựa như đang cầm cup giải Oscar. Cô quay đầu, nghiêm túc thông báo chuyện lạ với Thẩm Vọng: "Chắc là tôi sắp hot rồi."

Thẩm Vọng: "?"

Thẩm Vọng mặc kệ cô, giả ngu: "Đi nấu cơm đi."

Tâm tình Cố Sanh Sanh cực kỳ tốt, ngọt ngào đáp ứng: "Được thôi~ làm bánh bao sữa anh thích ăn nhất!"

"..." Thẩm Vọng nắm tay che trước miệng, ho khụ khụ đến hai tai đỏ bừng, tức đến hộc máu phun ra một câu: "Là bánh mì sữa!"

Cố Sanh Sanh bước chân nhẹ nhàng xuống lầu, cô lộc cộc đi dọc theo cầu thang, vừa chạy vừa lướt điện thoại: "Chị Lý, chị Lý! Mau xem video của tôi đi! Nhiều lượt thích lắm đó!"

Chị Lý vội vàng nghênh tiếp: "Chào buổi sáng phu nhân... Phu nhân, mặt cô...!"

Chị Lý khiếp sợ nhìn gương mặt của Cố Sanh Sanh. Mũi cùng cằm của Cố Sanh Sanh đã thu lại hơn phân nửa, tuy vẫn còn chút sưng đỏ nhưng đã đẹp lên được sáu bảy phần.

Cố Sanh Sanh sờ sờ khuôn mặt, thấp thỏm nói: "Làm sao vậy? Khó coi lắm sao?"

Chẳng lẽ gu thẩm mỹ của thế giới này và cô không giống nhau? Mấy cô gái ở đây chuộng sửa mặt như vậy ư?

"Không không không, phu nhân như thế này xinh đẹp lắm!" Chị Lý nhìn không ra khác chỗ nào, đơn giản chỉ là cảm thấy phu nhân thật xinh đẹp, giống kiểu của mấy hotgirl nổi tiếng trên mạng. Lúc này phu nhân trông non nớt, duyên dáng hơn, mấy vết sưng đỏ trên mặt không che được ánh ngọc, làm người khác nhìn rồi sẽ không bao giờ quên được, "Thêm chút thịt càng đẹp hơn!"

Cố Sanh Sanh cười tươi tắn, lại gấp gáp không chờ nổi khoe ra: "Chị Lý chị xem này, video cua tôi có nhiều người xem lắm nha!"

Đưa điện thoại đến trước mặt chị Lý, mắt hạnh Cố Sanh Sanh sáng lên, mặt như viết chữ "Mau khen tôi lợi hại đi!"

Chị Lý buồn cười, liên tục nói: "Quá lợi hại! Mới video đầu tiên mà đã hot như vậy! Đúng rồi, tôi có mang đồ tốt đến cho phu nhân đây!"

Chị Lý mang đến một cái giá đỡ điện thoại cho Cố Sanh Sanh, có thể cố định điện thoại lên tủ lạnh, vừa hoàn hảo nhắm vào bồn rửa tay phía trước cửa sổ.

Hôm nay thời tiết rất đẹp, ánh mặt trời từ cửa sổ phòng bếp chiếu thẳng vào, tạo nên một tầng ánh sáng tự nhiên nhu hòa phía trên mặt thớt. Bên cạnh lần lượt bày mấy chai nước suối, bột mì cùng trứng gà.

Cố Sanh Sanh xắn tay áo lên, múc vài muỗng bột mì đổ ra thau, tiếp đến là trứng gà, sữa bò, đường cát trắng và một chút muối, rồi trộn đều tất cả nguyên liệu lại với nhau.

Lúc đầu bột còn dính, trộn rất khó khăn, sau khi nắn lại một chút cho thành hình thì đổ ra thớt, tiếp tục nhào nặn. Cổ tay mảnh khảnh trắng nõn của Cố Sanh Sanh nhìn qua cực kỳ yếu ớt, đến lúc nhào bột lại đặc biệt nhịp nhàng, không ngừng nặn tròn bóp dẹp cục bột, kiên nhẫn mười phần.

Phòng phát sóng trực tiếp lần lượt có người vào xem.

[Mễ Hạp Tử: Woaaa, tay đẹp quá đi, chắc chắn là một tiểu tiên nữ!]

[Ăn nhiều rau xanh: Tôi từ video bò bít tết đến đây, thèm chết tôi rồi.]

[Joker: Ông đây chơi đùa tay của chủ phòng ông một năm rồi, sao còn chưa lộ mặt ra vậy?]

[Thích ăn đậu phộng: Chủ phòng sắp làm bánh mì hả?]

"Tôi làm bánh mì sữa đó." Cố Sanh Sanh đem cái đuôi nhỏ đang vểnh lên giấu đi, rụt rè trả lời. Ngữ điệu cô từ tốn, vô tình lộ ra chút ngọt ngào cùng mềm mại.

Trong nháy mắt bình luận oanh tạc, chưa kịp hiện lên màn hình đã bị bình luận khác đẩy đi.

[xiiiyaaya: Aaaaaaa giọng điệu này, chết tôi rồi!]

[Mễ Hạp Tử: Ảnh bìa xấu quá, xém chút nữa bỏ lỡ kho báu rồi!]

[Thích ăn rau xanh: +. Nhìn phong cách phòng livestream còn tưởng chủ phòng là bà cô nào đó, không ngờ là một tiểu tiên nữ nấu cơm đó nha!]

[Ái Cật Côn Bằng Nha: nói không chừng khuôn mặt kia lớn lên giống Quách Đức Cương cũng có lắm à (không có ý khích tiểu tỉ tỉ lộ mặt đâu nha)]

"Không giống nha." Cố Sanh Sanh nghiêm túc trả lời. Cô nhào nặn cho đến khi cục bột bóng loáng, rồi lấy màng bọc thực phẩm phủ lên đem phơi nắng: "Để nghỉ nửa tiếng cho lên men."

Video không phối nhạc, chỉ có tiếng gió thổi lá cây kêu sàn sạt từ ngoài cửa sổ vọng vào, cùng với tiếng chim hót líu lo dưới ánh mặt trời, nhìn cục bột trắng ngần từ từ phồng lên, nở to ra, thời gian dường như dần trôi chậm lại.

Cố Sanh Sanh bật bếp lửa, đun nóng một ly sữa bò, dựa vào bàn chậm rãi uống từng hớp. Trong khung hình chỉ thấy được vòng eo nhỏ nhắn của cô, cùng tạp dề trắng tinh vẽ ra một khung cảnh phong tình vô biên.

[Mễ Hạp Tử: An tĩnh quá, thật là thoải mái nha~. Cảm giác mình giống như một con mèo đang nằm phơi nắng ấy.]

[Leng keng hôm nay có bạn trai chưa: Eo của chủ phòng, đến chị em như tôi còn động lòng.]

[Ái Cật Côn Bằng Nha: Vòng eo nhỏ nhắn này gϊếŧ chết tôi rồi.]

[Thích ăn rau xanh: này không phải là eo của tiểu tỉ tỉ đâu quý dzị, là đao đoạt mệnh Tam Lang thì có.]

Cố Sanh Sanh cười đến cong mắt. Đường nét khuôn mặt của nguyên chủ không bằng cô, được cái dáng người không khác nhau chút nào, vừa mảnh mai lại vừa thướt tha.

[Hệ thống thông báo: Joker thưởng một chiếc Mercedes, dẫn đầu toàn phòng phát sóng trực tiếp.]

Cố Sanh Sanh còn đang bận suy nghĩ Mercedes là thứ gì, lập tức một bình luận hiện lên.

[Joker: Khẳng định eo của chủ phòng cực kỳ mềm mại, ở trên giường... Nếu em gái lộ mặt ra (icon cười xấu xa), ông đây thưởng cho em pháo hoa (icon cong ngón tay)]

[Mễ Hạp Tử: Tên đàn ông vô liêm sỉ kia mau câm mồm đi, đừng làm tiểu tiên nữ mắc ói nữa.]

[Đậu phộng đường hst: Đàn ông thối cút xéo đêeee]

Bình luận mắng chửi tên đàn ông bỉ ổi vô cùng sôi nổi, Joker thẹn quá hóa giận, bắt đầu spam: [Cmn mấy con đ, lão tử nói gì tụi mày quan tâm cái rắm]

[Ông đây là người dẫn đầu phòng livestream mà đo thèm quan tâm à, con đ chủ phòng kia]

[@%$&%....]

Tên này rõ ràng là một tay gợi đòn chuyên nghiệp, những người khác bắt đầu gửi bình luận cùng lễ vật nhỏ đến ầm ầm, nhưng vẫn không thể áp đảo nổi hắn ta.

Cố Sanh Sanh tức giận đến mặt nổi hồng, đang định soạn một bài mắng chửi bài bản, trên màn hình bỗng nhiên hiện lên pháo hoa nổ tung.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio