Làm Nũng

chương 43: biết hay không?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cuối cùng vẫn nhịn được.

Phó Thanh rất am hiểu việc nhẫn nại.

Bốn giờ chiều, Tạ Nhan lên xe buýt trở về, Phó Thanh có việc, không thể đưa cậu đi, hai người tạm biệt ở trạm xe.

Trên xe buýt rất ít người, không bật điều hòa, nhưng mở cửa sổ nên có gió thổi vào, cũng không tính là quá nóng.

Tạ Nhan vẫn như trước mang khẩu trang, ngồi ở gần cuối, nghiên người nhìn cửa sổ.

Đi qua mấy trạm, người trên xe cũng nhiều hơn. Có hai cô gái lên xe, ngồi ở hàng cuối, luôn luôn liếc về phía trước, còn thì thầm nói chuyện.

Các cô tự cho mình rất bí mật, thế nhưng Tạ Nhan đối với ánh mắt của người khác vô cùng mẫn cảm, biết hai người bọn họ mờ ám.

Cho đến lúc Tạ Nhan xuống xe, hai cô cũng vội vàng xuống theo, không xa không gần đi theo cậu.

Tạ Nhan dừng bước, quay đầu lại nhìn, chân mày cũng nhăn lại.

Các cô biết hành vi của mình đã bị phát hiện, lấy hết dũng khí, nhỏ giọng nói: "Xin hỏi là Tạ Nhan lão sư sao? Chúng em thấy anh rất giống..."

Tạ Nhan dùng tay trái tháo khẩu trang xuống, lộ ra khuôn mặt, gật đầu: "Không cần gọi tôi là lão sư."

Ngữ điệu của cậu lãnh đạm mà bình tĩnh, lại không nghe ra bực bội, hai cô gái kia vui mừng, đánh bạo hỏi: "Chúng em là fan của anh, có thể chụp hình với anh không? Không được cũng không sao, chỉ muốn hỏi thử..."

Nói cho cùng là một tấm hình mà thôi.

Cậu gật đầu, đứng giữa hai người, ngước nhìn màn hình, vẫn không có cười.

Chụp ảnh xong, hai người họ đại khái biết tính cách Tạ Nhan thật sự là như vậy, trước khi đi nhịn không được nói: "Công ty sao không sắp xếp xe cho Tạ ca, trợ lý cũng không đi theo, anh đã nổi tiếng rồi, nếu bị đeo bám thì sao?"

Tạ Nhan không cảm thấy mình thực sự nổi tiếng, cuộc sống cũng không có gì thay đổi.

Chụp hình mất hết mười phút, sắp đến giờ hẹn với Dương Tầm.

Tạ Nhan chạy đến chỗ hẹn.

Lúc quay 《 Bạch Kình 》 Dương Tầm rất ít hấp thụ ánh sáng(), nhiệt độ giảm xuống rất nhiều. Sau khi quay xong, người đại diện lập tức cho cậu tham gia mấy tiết mục hot, hiện tại lục tục được phát sóng, mỗi ngày đều chiếm hot search. Hơn nữa có bộ phim tình cảm sắp chiếu, mỗi ngày đều tuyên truyền, Dương Tầm bận muốn chết, thời gian tuyên truyền căn bản không được nghỉ ngơi.

Bất quá đây là cái giá phải trả khi quay 《 Bạch Kình 》, Dương Tầm cũng không dám oán giận anh trai và người đại diện, chỉ có thể đêm về đi tố khổ với Tạ Nhan.

Thế nhưng chạy xong một loạt lịch trình bận rộn, Dương Tầm rốt cuộc có thể về Tể An nghỉ ngơi. Nằm ở nhà hết một ngày đêm, sau đó chuyện đầu tiên Dương Tầm làm là hẹn gặp Tạ Nhan.

Đẩy cửa phòng ra, Dương Tầm đã gọi vài món điểm tâm ngọt, tiểu trợ lý luôn cẩn trọng theo sát bên người như trước, thấy Tạ Nhan thì lên tiếng chào hỏi rồi ra ngoài.

Dương Tầm gần đây tham gia nhiều hoạt động, gầy đi nhiều, mới được phép làm càn ăn nhiều đồ ngọt như vậy, hắn thấy Tạ Nhan, miệng cũng không ngừng được, hàm hồ nói: "Tạ ca, cậu tới rồi."

Tạ Nhan sợ hắn bị nghẹn chết, rót ly nước cho hắn.

Dương Tầm lang thôn hổ yết xong(), mới thở phào nhẹ nhõm, nói: "Tạ Ca diễn Nghiêm Sơ Chi rất nổi nha! Lúc tôi đi tuyên truyền, còn có fan hỏi tôi với cậu có phải là bạn tốt, có thể kêu cậu chụp một tấm đăng weibo không."

Nói đến đây, Dương Tầm kéo ghế đến cạnh Tạ Nhan, cầm điện thoại chụp vài tấm, mỹ mãn nhìn một hồi, chọn ra tấm đẹp nhất chuẩn bị đăng weibo.

Lại thấy trang chủ xuất hiện một bài đăng, phát hiện có người đăng ảnh tag Tạ Nhan, chính là ảnh chụp cùng hai cô gái kia.

"Aaaaaa, vừa rồi trên xe buýt gặp một tiểu ca mang khẩu trang, nhìn trái nhìn phải đều rất giống Tạ ca! Sau khi xuống xe mới phát hiện thật sự là anh tôi! Anh nhà tôi quá đẹp trai rồi, vì để cho mọi người biết ảnh đẹp trai thế nào, tôi và khuê mật nhịn đau không dùng hiệu ứng chụp ảnh. Anh ấy! Con người này! Cả người tự mang hiệu ứng! Cho mấy người xem nè!"

Để biểu hiện chân thật, cô gái kia cũng không thả con ngựa() nào cho mình, tuy rằng cô cũng vừa ốm vừa đẹp, nhưng so sánh với Tạ Nhan trong cùng một tấm hình thì đúng là không cùng cấp bậc.

Quá chân thật. Cho nên mỗi lần Dương Tầm chụp cùng Tạ Nhan đều biến mình theo hướng sa điêu().

Dương Tầm giằng co một hồi, như chợt nhớ ra cái gì, từ balo phía sau lấy ra một sấp tư liệu hỏi: "Đúng rồi, không phải cuối tuần Tạ Nhan sẽ quay 《 Đi đâu? 》() sao?"

Hắn đưa đồ trên tay cho Tạ Nhan: "Đây là tôi chuẩn bị quay 《 Đi đâu? 》, Lâm tỷ tìm cho tôi, đáng tiếc tôi không dùng được, đem tới cho cậu."

Dương Tầm là tiểu thịt tươi đang nổi, tổ tiết mục đương nhiên từng mời hắn, người đại diện suy tính một chút, chuẩn bị đáp ứng. Nhưng Dương Thụy lại không đồng ý, nói là tứ chi thô sơ, ngũ cốc cũng không phân biệt được, tham gia show sinh tồn sợ là sẽ rối tinh rối mù. Dương Tầm đặt biệt chờ mong được đi show này, lúc đầu hắn tức muốn chết, sau này nghĩ lại, có thể do anh hắn sợ hắn gặp chuyện, dù sao cũng ngoài khả năng quản lý, dù hắn thấy tiết mục thú vị, nhưng chính mình không có kinh nghiệm, nói không chừng lại xảy ra chuyện. Anh hắn lo lắng cũng là bình thường, Dương Tầm lại nghĩ không cần vì chuyện này mà...khiến cả nhà lo lắng, mới thập phần khoan hồng độ lượng mà tha thứ cho anh mình.

Tuy nói vậy, nhưng Dương Tầm vẫn cẩn thận giữ gìn tài liệu này, bây giờ đưa cho Tạ Nhan, coi như có đất dụng võ rồi.

Dương Tầm vội vã tranh công, đưa tài liệu cho Tạ Nhan, không chú ý tới ly nước trên bàn, không cẩn thận dùng cùi chỏ đụng trúng. Tạ Nhan lanh tay lẹ mắt cầm tư liệu lên, nước đổ lên người cậu, ướt nhẹp áo thun và non nửa cái quần.

Vẻ mặt Dương Tầm đau khổ, gọi cho tiểu trợ lý, kêu hắn dựa theo thân hình Tạ Nhan mua một bộ quần áo.

Tạ Nhan nói: "Không cần."

Dương Tầm vội vàng: "Không thể được, nếu cậu cứ thể đi ra ngoài, lỡ như bị chụp được, đầu đề ngày ai sẽ là 《 Tiểu thịt tươi Dương - Tạ, đêm khuya hẹn hò, vội vàng ly khai, có ảnh khoe thân mau bấm vào xem 》.

Tạ Nhan rũ mắt, rất tỉnh táo nói: "Nếu như thật sự bị chụp, thì không chỉ khoe thân mà trực tiếp thay y phục rồi."

Dương Tầm nghĩ nghĩ, thấy cái đầu đề này còn đáng sợ hơn, lại gọi điện kêu tiểu trợ lý đừng mua.

Nhưng cũng không thể cứ vậy mà đi ra ngoài.

Dương Tầm thập phần hèn mọn, cầm tư liệu quạt cho Tạ Nhan.

Bởi vì cố sức vắt vạt áo, cổ áo không tự chủ bị kéo rộng ra, miếng ngọc bên trong tuột ra ngoài.

Dương Tầm ngẩng đầu, đúng lúc thấy được.

Hắn có chút nghi hoặc: "Trước đây không thấy tạ ca đeo."

Tạ Nhan ngẩng ra, cầm lên thoáng đong đưa trước mặt Dương Tầm: "Là được tặng."

Dương Tầm tỉ mỉ quan sát vài lần, nhận ra Tạ Nhan rất quý trọng miếng ngọc này, hắn là phú nhị đại, từ nhỏ thấy không ít châu bảo, liền ba hoa chích chòe: "Khối ngọc này nước ngọc tốt, màu sắc xanh biết trong suốt, điêu khắc cũng rất tốt..."

Đến đây dừng một chút, Tạ Nhan cúi đầu nhìn Dương Tầm: "Sao không nói tiếp?"

Dương Tầm nói: "Không có gì. Tôi đang nghĩ sao lại là mặt Phật Di Lặc."

Thấy Tạ Nhan vẫn không hiểu, hắn giải thích thêm: "Bình thường đều là nam mang Quan Thế Âm, nữ mang Di Lặc."

Tạ Nhan siết chặc miếng ngọc trong tay, bỗng dưng nhíu mày.

Dương Tầm cho rằng cậu không vui, lại muốn cứu vãng: "Đây là mấy lão cổ hữu truyền xuống từ bao nhiêu đời, người bây giờ không biết cũng bình thường, hiện tại đều là thấy thích thì mua, như nhau cả thôi."

Nhưng Tạ Nhan vẫn không nói chuyện.

Dương Tầm cảm thấy mình lại gây họa, đừng có gây họa cho một đoạn tình cảm chân thành hữu nghị nào nha, thầm nghĩ muốn để Tạ Nhan quên chuyện này, lại lật tư liệu này ra, chuyển trọng tâm câu chuyện: "Tiết mục này có bốn thành viên cố định, bốn khách mời, Lâm tỷ thu thập tin tức rất tỉ mỉ, dù sao cũng ở chung bảy ngày, phải hiểu tính tình đối phương mới được. Như Lâm tỷ mới là người đại diện. Không phải nói chứ, Tạ ca à người đại diện của cậu không đáng tin cậy, chuyện lần trước hắn không giải quyết gì, còn là fan ra mặt."

Sự chú ý của Tạ Nhan cũng không đặt trên Dương Tầm.

Dương Tầm còn đang thao thao: "Vị fan kia đúng là chân ái, tôi thực sự cảm động đến rơi lệ, so với anh tôi còn hoàn hảo hơn, đầu tư 《 Bạch Kình》 cho tôi, ảnh còn không vui..."

Nhưng sự chú ý của Tạ Nhan vẫn không đặt trên người Dương Tầm.

Cậu đang nghĩ, Phó gia gia và Phó Thanh, có biết câu nói kia hay không?

() hấp thụ ánh sáng: lộ ra, lộ mặt

() lang thôn hổ yết: ăn ngấu nghiến

() thả con ngựa: bỏ qua, chừa cho con đường sống

() sa điêu: từ này nghĩa gốc là điêu khắc cát, nhưng trong trường hợp này tui không biết nghĩa là gì, cầu cao nhân chỉ giáo

() Tên rút gọn của chương trình mà Tạ Nhan tham gia á, tui để ý thấy TQ thích đặt tên dài hoa mỹ xong rút gọn lại còn hai từ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio