Buổi tối trước khi về nhà Cố Quyết gọi điện thoại cho Nguyễn An An, biết được cô vẫn đang ở thư viện học tập, lúc này anh mới yên tâm lái xe về nhà.
Xe ngừng ở gara gần đó, đồ anh gọi người đưa đến tiểu khu cũng tới nơi an toàn.
Thời điểm Cố Quyết lái chiếc xe mới tới cửa thư viện đại học C, cũng vừa lúc Nguyễn An An bước ra ngoài.
Vừa rồi ở Lâm gia, kỳ thật Nguyễn An An căn bản ăn không vào, bởi vì trong lòng cô biết rõ ràng cô còn phải cùng Cố Quyết ăn một bữa nữa. Cho nên đối mặt với một bàn sơn hào hải vị, cô vẫn luôn ngăn chặn sự thèm ăn đang sinh sôi nảy nở tới bây giờ.
Trước thư viện đại học C có một chiếc cầu thang dài và rộng, sau khi đi xuống cô chạy chậm đến trước mặt Cố Quyết, nương theo ánh đèn đường nhìn rõ bộ dáng của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về . Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Quyết bị cô giáo dục hiện tại đã vô cùng tự giác, từ sau khi sống chung, áo khoác của anh đều phải trải qua vòng kiểm tra của cô mới có thể mặc ra ngoài, mỹ quan đứng thứ hai, độ dày đứng thứ nhất.
Nói thật, móc treo quần áo chính là móc treo quần áo, trên giá mặc kệ là treo áo lông vũ hay là áo khoác mỏng thì đều cao lớn đẹp đẽ. Cố Quyết chống một chân trên mặt đất, giữa đông đảo học sinh vẫn hết sức chói mắt.
Dưới góc độ hai người đối diện với nhau, gương mặt anh bị đèn đường phân cách thành hai bộ phận sáng tối. Sống mũi thẳng tắp nam tính, khóe mắt hơi hơi cong lên, vốn dĩ anh mang vẻ đẹp trai cao cấp , hiện tại vừa nhìn như vậy trực tiếp có cảm giác quen thuộc giống như người mẫu trong các clip quảng cáo.
Nhìn người trước mặt sửng sốt một lát không nói lời nào, người mẫu mở miệng nói: “Ngẩn người làm gì?”
Nguyễn An An lấy lại tinh thần.
Vừa rồi cô đột nhiên suy nghĩ…… Không biết Cố Quyết có từng muốn trở thanh ngôi sao hoặc người mẫu hay không.
Trong đầu hiện lên ý tưởng này, Nguyễn An An duỗi tay nhéo mặt anh một chút.
Đại khái bởi vì mặc nhiều nên làn da vô cùng tinh tế ấm áp.
Cô ăn ngay nói thật “Vừa rồi em đột nhiên cảm thấy, anh trưởng thành như vậy, hình như rất thích hợp đi làm người mẫu minh tinh gì đó……”
Cố Quyết sửng sốt.
“Anh lớn như vậy, không có ông bầu nào đi tìm anh sao?” Nguyễn An An hỏi.
“……”
Đương nhiên là có, hơn nữa còn không ít.
Từ ngày còn học cấp hai Cố Quyết đã bắt đầu làm lão đại của một nhóm tiểu đệ, mỗi lần đám người đi ra ngoài, cho dù anh không cố tình ăn mặc thì cũng tuyệt đối là viên ngọc sáng lấp lánh nhất, các ông bầu đều có đôi mắt phát hiện cái đẹp, mặc kệ là công ty giải trí chính thức hay là kẻ lừa đảo thì Cố Quyết đều nhận được một đống danh thiếp của người đại diện.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về . Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Có” Đại não Cố Quyết nhanh chóng xoay chuyển “Nhưng anh không nghĩ tới phương diện này ……”
Cô đột nhiên hỏi lời này, ý là muốn bảo anh đi hay là không muốn anh đi? Là bởi vì tiền sao? Hay là……
Không chờ anh tiếp tục phân tích xuống dưới, Nguyễn An An lại mở miệng nói “Kỳ thật em cảm thấy gương mặt này của anh, không cần kỹ thuật diễn gì đó cũng có thể nổi tiếng. Nhưng mà……” Cô dừng một chút, “Em lại phát hiện, em không muốn anh theo nghề đó.”
“Hả? Vì sao?”
“Em có thể chấp nhận trình độ nổi tiếng của anh trên diễn đàn trường học, nhưng giới giải trí và giới thời trang là khái niệm hoàn toàn khác ……” Nguyễn An An chớp chớp mắt, đột nhiên đi lên phía trước một bước, tiến đến trước mặt anh nghiêm túc nói “Em không muốn bạn trai của mình bị nhiều người chú ý như vậy.”
“……”
Cố Quyết hiếm khi bị cô nói cho á khẩu không trả lời được.
Anh nhìn thiếu nữ đang mở to hai mắt trước mặt, bởi vì nhiệt độ không khí thấp, mỗi một chữ cô nói đều xuất hiện một làn sương trắng nhỏ mờ mịt, nếu không phải hiện tại không tiện, sợ cô thẹn thùng mà giãy giụa, anh quả thực rất muốn trực tiếp hôn lên đôi môi đó.
Hôm nay học trong thư viện mấy tiếng đồng hồ, tại sao miệng lại giống như được bôi mật vậy?
“Nếu anh không hiểu sai ý em nói……” Cố Quyết bình phục cảm xúc xuống dưới, gia tăng nét tươi cười “Em đây là…… nói lời âu yếm với anh?”
Vành tai nhỏ giấu sau mái tóc của Nguyễn An An đỏ lên “…… Anh cảm thấy thế nào thì là thế ấy.”
Cô cúi đầu, muốn nghiêng người ngồi lên xe như thường lệ, lại phát hiện……
Nguyễn An An nhìn độ cao và kết cấu của chiếc yên sau không giống chiếc xe hay đi, cô lập tức ngẩng đầu hỏi “Đây…… Là xe đạp của ai?”
“Anh mới mua.” Cố Quyết cười nói.
Không đợi Nguyễn An An nói gì nữa, anh đã tự giác bổ sung: “Không đắt, là hàng đã qua sử dụng.”
Đây là món đồ có chi phí tiết kiệm nhất mà anh đặc biệt nhờ trợ lý đi chợ second-hand mua về.
“Ngồi lên thử xem?”
Kỳ thật Nguyễn An An đã sớm ngồi đủ yên sau của các loại xe đạp công trong tiểu khu bọn họ rồi, có chiếc xe mới đương nhiên là chuyện tốt.
Hơn nữa lại là hàng qua tay! Khẳng định tiết kiệm được rất nhiều tiền!
Nguyễn An An mang tâm tình sung sướng ngồi lên trên, cũng vô cùng tự giác vươn người lên phía trước ôm lấy anh. Tay cô cắm trong túi áo anh, mặt dán ở phía sau lưng anh, lẩm bẩm nói “Oa, chỗ ngồi này thật thoải mái!”
Cố Quyết cười cười, đợi cô ngồi ổn định, sau đó quay đầu lái xe đi.
Bởi vì yên xe phía sau còn đắt hơn cả chiếc xe này, có thể không thoải mái sao.
……
Trên đường hai người về nhà có ghé qua quán cơm mà bọn họ hay ăn để ăn tối, về đến nhà, tắm rửa uống sữa bò rửa mặt xong, đúng giờ lên giường.
Thời gian làm việc và nghỉ ngơi vô cùng khỏe mạnh.
Trước kia thời điểm mới dọn tới đây, Nguyễn An An thường chơi di động một chút sau đó mới đi ngủ. Từ sau khi hai người ở chung phòng, thời gian này sẽ dựa lưng vào đầu giường chơi trò chơi một lát. Có đôi khi chơi cùng đại thần A Thảo, có đôi khi chỉ có hai người bọn họ.
“Đêm nay A Thảo không tới” Cố Quyết nói “Chúng ta tự mình giết quái.”
Nguyễn An An có chút thất vọng “Ồ” một tiếng.
A Thảo này tuy rằng có đôi khi nói chuyện hơi khờ, nhưng…… anh ta thân là nhà giàu mới nổi, trên phương diện nào đó thật sự vung tay rất sảng khoái, mấy chục viên đan dược thăng cấp ngay cả mắt cũng không thèm nháy mắt mà đưa cho hai người bọn họ.
Ngay từ đầu Nguyễn An An còn cảm thấy không nên nhận, sau đó Cố Quyết nói quan hệ giữa hai người bọn họ rất tốt, anh còn nói từ sau khi nhận được tiền bồi thường gia cảnh nhà A Thảo đặc biệt có tiền, mấy chục vạn đối với cậu ta mà nói thì đều không tính là gì.
Nguyễn An An phu xướng phụ tùy đi theo nhận ơn huệ.
Thú cưỡi của hai người là loại thường thấy nhất trong trò chơi —— ngựa.
Tuy nhiên, không phải thiên lý mã, không phải hãn huyết bảo mã, cũng không phải bạch long mã, mà chính là con ngựa nâu bình thường nhất mà hệ thống cung cấp.
Trước kia thời điểm Nguyễn An An dùng nhân vật nam chơi game cùng Ân Viện, thú cưỡi của cô thuộc loại quý hiếm bậc nhất, ngọc trì tiên hạc. (theo mình hiểu thì đây là hạc tiên sống trong ao ngọc)
Hạc tiên màu tuyết trắng, ngẫu nhiên sẽ phát ra tiếng kêu du dương uyển chuyển, thỉnh thoảng còn nhận lại lời thổ lộ và hâm mộ từ những con thú xung quanh.
Nó thật sự bay trên đỉnh đầu mọi người, vô cùng sảng khoái.
Tuy nhiên…… làm một phu thê cám bã như hiện tại cũng có niềm lạc thú riêng.
Nhìn bộ dáng trai tài gái sắc này xem, tuy rằng mặc trên người bạch y vải thô hệ thống tự cung cấp nhưng cũng phiêu phiêu mang đầy tiên khí .
Cái này gọi là hạnh phúc giản đơn.
Nguyễn An An tự an ủi chính mình như vậy.
“Hôm nay đi hái hoa hợp hoan đi” Cố Quyết định ra điểm đến, nhìn hình ảnh nhỏ bé của hai người cưỡi chung một con ngựa, ngữ điệu thong thả nói “Còn thiếu một trăm đóa hoa nữa là đủ rồi.”
“…… A?” Nguyễn An An sửng sốt “Cái gì thiếu một trăm đóa?”
Cố Quyết không nói chuyện, anh mở giao diện nhiệm vụ ra, kéo xuống, lựa chọn tiếp nhận. Thân là đồng đội trên màn hình Nguyễn An An cũng xuất hiện khung nhiệm vụ.
Nhiệm vụ · hoa tiền nguyệt hạ · thệ hải minh sơn: Thu thập đủ một ngàn đóa hợp hoan hoa, làm tạ lễ tặng cho Nguyệt Lão. ( tiến độ: / )
“……” Nguyễn An An trợn to mắt: “Cái này là……”
Cái này là nhiệm vụ nhân duyên! Là nhiệm vụ kết hôn!
Nhân vật tới cấp bậc là có thể kết hôn!
Trách không được…… Nguyễn An An còn buồn bực, rõ ràng không đạt được nhiều phúc lợi nhất, nhưng trong suốt một tuần này tại sao ngày nào cũng đi hái hoa hợp hoan!
“Đã tăng lên cấp lâu như vậy, chúng ta có thể làm rất nhiều chuyện” Cố Quyết thở dài “Thế nhưng người nào đó lại không cảm thấy thiếu cái gì cả.”
Người nào đó: “……”
Cố Quyết lắc đầu: “Chuyện chung thân đại sự cũng có thể quên, chậc……”
Nguyễn An An ho nhẹ một tiếng, ấn vào chữ【 tiếp nhận nhiệm vụ 】 “Trước kia khi chưa lên được cấp em vẫn luôn nhớ thương…… Sau này chuyên chú thăng cấp, quên mất……”
Hai người tới khu vực trồng hoa hợp hoan, bắt đầu làm nhiệm vụ.
Nửa giờ sau, nữ nhạc sư váy áo phiêu phiêu ngồi trên mặt đất, đầu gối đặt một chiếc đàn cổ, bay ra đạo sóng âm cuối cùng, hiệu ứng ánh sáng loá mắt, quét qua một mảnh biển hoa.
Cùng lúc đó, đỉnh đầu hai nhân vật đồng thời toát ra kim quang thăng cấp, Nguyễn An An biết mình đã lên cấp .
Thời điểm hai người chuyển cấp đã bắt đầu sôi nổi lựa chọn đặc tính khác nhau.
Vốn dĩ Nguyễn An An là nữ hiệp khách, chuyển thành nhạc sư.
Mà Cố Quyết từ nam luyện kiếm chuyển thành thiên âm, cũng chính là bảo mẫu.
Bảo mẫu như Cố Quyết thực ra không coi là xứng chức, điểm số thiên phú của anh không được thêm vào điểm của bảo mẫu. Con đường mà anh lựa chọn chính là y học bạo lực, còn hỗ trợ chỉ là phụ, thao tác giết người và quái vật vô cùng kinh khủng.
Chức nghiệp nhạc sư này có không ít điểm đặc sắc, đầu tiên vũ khí là là loại đa dạng nhất trong trò chơi, tất cả nhạc cụ cổ điển đều có thể trở thành vũ khí của cô, đàn cổ, tiêu, cây sáo, đàn tranh, tỳ bà…… Thông thường hai loại sau đều được những nữ nhạc sư yêu thích, ba loại còn lại được nam nhạc sư lựa chọn nhiều hơn.
Hình dung về nữ nhạc sư luôn vô cùng tuyệt vời, lúc trước Nguyễn An An rất thích bạch y phiêu phiêu giống như tiên nữ, nhưng lý do chính khiến cô không hề chần chừ chuyển thành nhạc sư …… Đơn giản là cô từng xem một đoạn video trong trò chơi.
Ở khu Tây Khánh 《 Lục giới 》, trong bảng xếp đại thần thì người đứng đầu bảng có ID 【 Đông Sát Tây Cố 】 là một nhạc sư nổi tiếng.
Video đó ghi lại quá trình pk (player killing) của Đông Sát Tây Cố cùng các nhân vật có tên tuổi trên bảng xếp hạng, một số đoạn thả chậm một số đoạn lại tăng tốc, thao tác cực kỳ rõ ràng, có thể nói đó là một bữa thịnh yến dành cho thị giác.
Lúc ấy phần bình luận điên cuồng nhấp nháy “Đông sát vô cùng lợi hại” “Đại thần Tây cố ta yêu ngài”, nghe nói sau đoạn video này, số lượng nhạc sư trong trò chơi gia tăng đáng kể.
Mà Nguyễn An An cũng chính là một thành viên trong số đó.
Vũ khí cô lựa chọn chính là đàn cổ.
“A, em cảm thấy nhạc sư thật sự rất khó làm” Nguyễn An An nói “Điểm của em đều được cộng vào đòn tấn công, hiện tại giết quái vật rất nhanh, nhưng nếu đơn đả độc đấu thì quá mức mong manh……” Cô thở dài “Haiz, em quyết định chọn nhân vật này sau khi xem video hạng nhất trên bảng xếp hạng, tại sao Đông Sát Tây Cố lại lợi hại như vậy ……”
Ngón tay trên bàn phím của Cố Quyết hơi khựng lại.
Anh quay đầu: “…… Em bởi vì xem video của anh ta mới quyết định chọn nhạc sư?”
Nguyễn An An than thở: “Đúng vậy, em cảm thấy thao tác của anh ta quá ngầu, nhìn đặc biệt sảng khoái, kết quả chơi rồi mới phát hiện…… Hoàn toàn là hai đặc tính khác nhau.”
—— nói xong, cô mới cảm thấy không thích hợp.
Đại thần Đông Sát Tây Cố …… Là nam.
Thế nhưng cô vừa mới khen người đàn ông khác ……. Trước mặt Cố Quyết
Cố Quyết, người đàn ông cực kỳ thích ăn giấm, chuông cảnh báo trong đầu Nguyễn An An vang lên, cô nhanh chóng tự hỏi mình phải làm như thế nào mới cứu vớt được cục diện trước mắt.
Lại không nghĩ tới Cố Quyết nghe xong, chỉ nhàn nhạt “Ừm” một tiếng.
“……” Nguyễn An An sửng sốt, không dám tin tưởng hỏi lại: “Anh không ngại sao?” Cô cường điệu “Em vừa khen Đông Sát Tây Cố, anh ta là đàn ông đấy.”:
Cố Quyết quay đầu, cố nén cười: “Ừm, anh không ngại, em xem nhiều một chút, học hỏi thêm từ anh ta cũng tốt.”
Dừng một chút, anh bổ sung: “Nói cho cùng thì anh ta xác thật rất lợi hại.”
“……”
Nguyễn An An cảm thấy đại khái đây là lần đầu tiên Cố Quyết khen người đàn ông khác ngoại trừ anh.
Cô suy nghĩ nửa ngày, tạm thời quy kết chuyện này thành: Đại thần Đông Sát Tây Cố chỉ tồn tại trong thế giới giả tưởng, có thể vì thế nên anh mới không thèm quan tâm.
Hai người thu thập đủ hoa xong, tới trước mặt Nguyệt Lão bàn giao nhiệm vụ.
Trên màn hình, đỉnh đầu nhân vật nam【 Tôi yêu mềm mại 】đột nhiên quỳ một gối xuống đất.
Nguyễn An An giật mình ghé sát vào xem, phát hiện sau khi quỳ gối, anh còn lấy một đóa hoa từ phía sau đưa cho cô. Nguyễn An An quay đầu nhìn sang bên cạnh.
Đúng lúc Cố Quyết cũng quay sang nhìn cô, anh mỉm cười “Kết hôn trong trò chơi là chính thức thì cầu hôn chắc chắn không thể thiếu.”
“……”
“Cho dù anh nghèo, anh có thể không mua nổi quả pháo hoa……” Cố Quyết nói, “Bạn gái, gả cho anh nhé?”
Nguyễn An An nhìn nhắc nhở có tiếp nhận hoa hồng trên màn hình hay không.
Mặt cô dần dần ửng đỏ, cô nhỏ giọng “Ừm” một tiếng, rồi sau đó rũ mắt ấn tiếp nhận.
Tim đập nhanh giống như mình vừa trải qua một quá trình cầu hôn chân thật.
Hai người giao nộp nhiệm vụ cho Nguyệt Lão, hệ thống bắt đầu hỏi một loạt vấn đề “Bạn có nguyện ý cộng cam cộng khổ vinh nhục cùng nhau vĩnh sinh vĩnh thế không chia lìa cùng 【 Tôi yêu mềm mại 】 hay không”, Nguyễn An An từng bước từng bước nhấn vào chữ “Đồng ý”, đại khái sau lần mới nhận được thông báo thành công.
【Tin tức từ hệ thống 】: Chúc mừng người chơi 【 Tôi yêu thầm thì 】 và 【 Tôi yêu mềm mại 】 đã hoàn thành nhiệm vụ · hoa tiền nguyệt hạ · thệ hải minh sơn, thông qua khảo nghiệm Nguyệt Lão, chính thức kết làm vợ chồng!
Thời điểm Nguyễn An An phát ngốc nhìn hàng chữ này, bỗng một tiếng “tanh tách” vang lên bên tai.
“…… Anh chụp cái gì?”
Cố Quyết giơ màn hình di động, thấy cô nhìn qua liền cười tới mức vô cùng thích ý.
“Anh chụp lại chứng cứ kết hôn của chúng ta.” anh nói “Về sau…… Trừ bỏ bạn gái, anh còn có thể gọi em là vợ ơi, mình ơi…… Nếu em không thừa nhận, anh sẽ cho em xem tấm ảnh này.”
“……”
Chuyện kết hôn trong trò chơi này, suốt một cuối tuần đều bị Cố Quyết khoe khoang trong nhóm chat, bao gồm cả Cố Minh ở nước Mỹ xa xôi.
Nhưng khoe khoang như thế nào cũng chỉ giới hạn trong vài người như vậy.
Mãi cho đến thứ hai, mong muốn nói chuyện của anh rốt cuộc cũng được thỏa mãn.
Ba người Thu Nghiên đều chơi trò chơi, mấy người bọn họ vừa tiến vào phòng học, Cố Quyết biết rõ còn cố hỏi “Mấy người các cậu gần đây có chơi 《 Lục giới 》 không?”
“Có chứ” Trần Tống nói, “Đầu có thể máu chảy thành sông, nhưng phó bản Lục giới thì không thể bỏ qua, làm sao vậy?”
Nguyễn An An biết anh định nói gì, cúi đầu chơi di động.
Cố Quyết cười nói “Có một hôn lễ vô cùng long trọng, các cậu có muốn tham gia hay không?”
Fan couple mũi cẩu Thu Nghiên nhạy bén ngửi được hơi thở không tầm thường.
“…… Hôn lễ?” Đầu cô xoay chuyển bay nhanh, ánh mắt sáng lên “Cố Thần, cậu và Nguyễn……”
Cố Quyết gật đầu “Đúng vậy, là chúng tôi.”
Thu Nghiên ôm đầu: “A a a a a a a a a a các cậu kết hôn! Hai người các cậu! Kết! Hôn!!!!”
“……”
Phản ứng của cô gái này quả thực quá hợp ý anh, Cố Quyết nghĩ, vì sao đám con trai của anh không thể đáp lại như vậy.
Anh mở khóa di động, gửi một tấm ảnh đến nhóm chat ánh sáng từ thị trấn nhỏ “Đêm nay tổ chức hôn lễ, đây là mã thiệp mời, tôi gửi trong nhóm……” Rồi sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Thu Nghiên “Tôi muốn thật nhiều người tới tham dự, cậu giúp tôi tuyên truyền một chút được không?”
Nguyễn An An: “……”
Hệ thống kết hôn trong《 Lục giới 》vô cùng đặc sắc, các bước tương tự như trong hiện thực.
Trước tiên bái đường thành thân trong miếu Nguyệt Lão , ba ngày sau tổ chức tiệc rượu. Thông thường tiệc cưới là phương thức tốt nhất để thể hiện tài lực của đôi phu thê, bởi vì có thể lựa chọn cấp bậc yến hội, sơn hào hải vị cũng có cấp bậc, đồng thời có cả suất ăn miễn phí mà hệ thống cung cấp.
Tiệc cưới sơn hào hải vị đỉnh cấp có RMB, mỗi người tới tham gia sau khi ăn xong có thể nhận được một lượng lớn điểm tích lũy, ngẫu nhiên còn nhận được hòm kho báu, tiền vàng, chìa khóa bí mật.
Mà suất cơm hệ thống đưa tặng chỉ có thể mở ra số phúc lợi ít tới mức đáng thương.
Bọn họ lãnh chứng vào giờ rưỡi tối thứ sáu, hôn lễ tổ chức vào…… thứ hai, cũng chính là giờ rưỡi đêm nay.
Nguyễn An An muốn ngăn lại “Chúng ta cũng chưa tính toán tiêu bao nhiêu tiền cho yến hội, anh gọi nhiều người tới như vậy làm gì ……”
Cố Quyết nhướng mày: “Hôn lễ của đôi thần tiên quyến lữ, cho bọn họ dính chút không khí vui mừng.”
Nguyễn An An: “……”
Thu Nghiên hành động rất dứt khoát.
Sau khi được Cố Quyết phân phó, mười phút sau, trên diễn đàn đại học C xuất hiện một bài đăng mới ——
【 chủ đề 】 a a a a a a a a! Có fan couple nào chơi 《 Lục giới 》hay không ! Xương sụn chuẩn bị kết hôn a a a a a a!
Lầu [ chủ thớt ]: Như tiêu đề!!!
Tuy rằng chỉ là kết hôn trong trò chơi! Nhưng tôi con mẹ nó cực kỳ vui vẻ a a a a a a!
Đã hỏi qua, yến hội được tổ chức vào giờ rưỡi đêm nay, ID trò chơi và mã thiếp mời tham dự hôn lễ sẽ được đăng tải ở phía dưới, trò chơi《 Lục giới 》 nha các bảo bối! Nhất định phải tới uống chung rượu mừng này a a a a!
Lầu [==]: Mẹ kiếp, bách niên hảo hợp! Đêm nay …… Tôi sẽ hoả tốc chạy đến!
Lầu [==]: ! Bị đánh cờ ly tra tấn tới mức không ra hình người, nháy mắt tôi liền có sức sống! Tôi đi tôi nhất định phải đi!
Lầu [==]: A a a a a a ngồi xổm đợi mã thiếp mời!
……
Lầu [ chủ thớt ]: [ hình ảnh ][ hình ảnh ]
ID Trò chơi id và hình ảnh ở đây nha ~
Lại nói, mọi người không cần ôm tâm tình sẽ nhận được thứ gì quý giá ở đây……
Rốt cuộc couple thần tiên của chúng ta giống như không được giàu có cho lắm……qwq
Nhưng nghèo thì làm sao! Ngọt là đủ rồi!!!
……
Lầu [==]: A a a a a a a bách niên hảo hợp! Mềm mại thầm thì là couple vô cùng khả ái đó a a a a a! Tôi thích!
Lầu [==]: Kích động tới mức muốn xuống lầu chạy m a a a a!
Lầu [==]: Lầu trên chúng ta chạy cùng nhau nha!!!
……
Lầu [==]: Không phải, cái này, cũng quá nghèo rồi…… có phải các cậu đã quên mất tham dự hôn lễ có thể tặng đôi phu thê mới cưới bao lì xì hay không, nó sẽ được bọn họ tự động tiếp nhận, mẹ nó, tôi không cho phép hôn lễ của đôi thần tiên quyến lữ đại học C chúng ta keo kiệt như vậy! Không thể! Lên mặt cho tôi! Tôi tặng !!!
Lầu [==]:…… Đúng nha, ăn chực nhiều khiến tôi quên mất còn có công năng này…… ủng hộ lầu trên! Tôi…… Tôi đi xem tiền biếu ít nhất bao nhiêu đi, tôi có thể chi , nhiều hơn thì……
Lầu [==]: Tôi cũng tới! A a a a a a con mẹ nó so với việc tiêu tiền cho chính mình tôi còn muốn vui vẻ hơn! Tôi cũng tặng !
……
Thứ hai chỉ có lớp học buổi sáng.
Nguyễn An An và Cố Quyết ăn cơm trưa ở nhà ăn xong, buổi chiều về nhà. Nguyễn An An cũng không biết rằng diễn đàn đã thảo luận ra phương án tốt nhất cho “Hôn lễ được huy động vốn từ cộng đồng”, mà hai nhân vật【 Tôi yêu mềm mại 】 và 【 Tôi yêu thầm thì 】cũng đã rực rỡ.
Ví dụ như Khương Di và Ân Viện, dường như từ trước đến nay hai người chưa bao giờ dạo diễn đàn, mặc kệ là trò chơi hay là trong trường học.
Khương Di không cùng trường với hai người, mà Ân Viện đã là nghiên cứu sinh, bận tới mức chân không chạm đất, càng miễn bàn tới việc phải ứng phó với mấy buổi xem mắt trong nhà sắp xếp, khoảng cách giữa diễn đàn và các cô là vô cùng xa xôi.
Sau khi về nhà không có việc gì làm, hai người chỉ nằm ườn trên sô pha xem lại bộ phim cẩu huyết.
Nguyễn An An xem vô cùng vui vẻ, không chú ý tới bạn trai ngồi bên cạnh đang lướt lên diễn đàn một cách thích thú, bỗng “Roẹt” một tiếng ——
Hai người đồng thời sửng sốt.
Lại đồng thời nhìn về phía phát ra thanh âm.
Nơi phát ra thanh âm là Bổn Bổn.
Bổn Bổn vốn dĩ đang chơi đùa vui vẻ trên thảm, lúc này cũng ngây ngẩn cả người.
Phía dưới móng vuốt của nó, một con cá nhỏ màu xanh bị…… Chia năm xẻ bảy.
Nguyễn An An nhận ra, đây chính là con cá màu xanh nó yêu thích nhất.
Lúc này cá nhỏ màu xanh vô cùng thê thảm, quả thực rất giống như bị mổ bụng, bông trắng bên trong đều lộ ra ngoài.
Bổn Bổn ngẩn người, rồi sau đó mang vẻ mặt vô tội ngẩng đầu nhìn hai người: “Meo~”
“……” Nguyễn An An nghe không hiểu, nhưng cô biết có người hiểu, vì thế cô xoay mặt nhìn Cố Quyết “Con trai anh nói chuyện, anh không ngại dịch một chút chứ?”
“…… Ừm” Cố Quyết nhìn đôi mắt trong veo của con trai, ngữ điệu nhàn nhã nói “Vừa rồi nó đang nói, ‘a Bmẹ, thực xin lỗi, con không cẩn thận phá hỏng đồ chơi, con không cần đồ chơi mới, chỉ cần hai người không mắng con là tốt rồi ’.”
Nguyễn An An: “…………” Thật vậy chăng.
Bổn Bổn: “………… Meo qwq!” Không phải! Không phải như thế!!!
Xem phim lúc nào cũng được, Nguyễn An An nhìn thời gian “Kỳ thật, dù sao cách thời gian đi dạy thêm của anh còn sớm, bằng không chúng ta ra ngoài một chuyến, nhìn xem chỗ nào bán đồ chơi cho mèo……”
“Hơn nữa trái cây không có, sữa bò cũng hết, còn có thể thuận tiện đi siêu thị mua đồ.”
Trong khoảng thời gian này Bổn Bổn vừa vày vò vừa cắn xé, lúc này phá hỏng, cá đã không còn nhìn ra bộ dáng vốn có. Chưa kể tới việc Nguyễn An An không biết dùng kim chỉ, cho dù biết cô cũng không thể cứu vớt được, nếu Chức Nữ ra tay may ra mới còn cơ hội.
Trong suy nghĩ của Cố Quyết, kỳ thật không cần sốt ruột cho cá của Bổn Bổn, ngày nào anh trở về nhà thuận tiện lấy cho nó một con là được, trái cây sữa bò thì phải mua cho bạn gái ăn.
Cân nhắc một chút, cuối cùng vẫn dẫn theo vợ con ra cửa.
Xe mới của Cố Quyết ở phía trước có một chiếc giỏ vừa vặn chứa đủ Bổn Bổn, hai người lót đệm, bỏ nó vào trong. Phía trước Cố Quyết là con trai, phía sau là cô vợ nhỏ, một đường đạp xe từ từ chậm rãi tới cửa hàng bán đồ thú cưng ngay cạnh trung tâm thương mại.
Trên biển hiệu của cửa hàng có hình ảnh gương mặt của một chú mèo nhỏ vô cùng đáng yêu.
“Oa, nơi này trang trí thật dễ thương” Nguyễn An An xuống xe , ôm Bổn Bổn ra ngoài, “Nơi này chắc là có thể mang mèo vào nhỉ?”
“Ừ” Cố Quyết khóa xe “Đi, vào xem.”
Thời điểm Cố Quyết lái xe có đi ngang qua nơi này, nhưng trước nay anh chưa từng vào.
Phong cách trang trí tương tự như bên ngoài, bên trong cũng vô cùng tinh xảo, Nguyễn An An phát hiện Bổn Bổn trong lòng đã vui vẻ tới mức cả người đều cứng còng, không ngừng ngo nguẩy cái đầu nhìn tới nhìn lui.
Nguyễn An An ôm mèo, Cố Quyết cầm rổ mua sắm đi theo bên cạnh cô.
Còn chưa đi được hai bước, có một chiếc kệ đồ chơi hấp dẫn sự chú ý của Bổn Bổn.
“Meo ~!” Nó kêu.
Nguyễn An An dừng bước chân.
“Bổn Bổn thích nơi này à” Nguyễn An An nhìn mấy món đồ chơi trên kệ, quay đầu ý bảo Cố Quyết “ Em cảm thấy nó đang nhìn con cá kia…… Anh lấy cho nó xem con cá kia? Chính là…… con màu hồng phấn đó.”
Cố Quyết y như sai bảo cầm lại đây.
Nhìn thấy món đồ chơi cá mè hoa màu hồng nhạt tới gần, Bổn Bổn vui vẻ hất chân sau trong ngực cô, Nguyễn An An lập tức cười nói “Nó rất thích món đồ này đó, anh xem giá bao nhiêu ?”
Trong lòng Cố Quyết hừ lạnh.
Mẹ nó món đồ này rất giống con cá đồ chơi màu hồng nhạt giá trên trời ở nhà anh, hiện tại nó coi trọng món đồ này, cũng lắm chỉ là thế thân mà thôi.
Nhưng anh không nói gì, tùy ý lật mặt trái của con cá lên nhìn, trong nháy mắt nhìn thấy giá cả anh trở nên trầm mặc.
“……”
Cố Quyết im lặng vài giây, Nguyễn An An hỏi “Hử? không dán giá sao?”
“Có, con cá nhỏ này thế nhưng lại tệ.” Cố Quyết mang vẻ mặt bình tĩnh thả cá trở lại kệ “Đắt quá, đổi cửa hàng khác đi.”
“……”
Bổn Bổn hiểu động tác của Cố Quyết, sốt ruột kêu vài tiếng meo meo.
Nguyễn An An một tay ôm Bổn Bổn, mặt tay khác trực tiếp cầm con cá mè hoa hồng nhạt trở về.
“Anh chưa từng nghe qua một câu sao?” Cô ném món đồ chơi giá trị tệ vào rổ mua sắm, trịnh trọng giáo dục bạn trai “Cho dù vất vả cũng không thể để trẻ con trong nhà chịu khổ .”
Cố Quyết: “…………”