Anh Anh thật sự rất buồn, bao nhiêu dự định hôm nay của cô đều biến mất. Từ xa, Vy Vy thấy vậy cũng áy náy(giá mà hồi nãy mình không kéo tay cậu ấy thì chắc có lẽ bây giờ Anh Anh đã khoe với mình về mấy cái hành tinh kì lạ kia rồi!). Cô đứng dậy, đi tới chỗ Anh Anh:
- "Cho tớ xin lỗi nhé!"
Anh Anh ngẩng mặt lên thì thấy Vy Vy có vẻ buồn:
- "Sao vậy? Sao lại xin lỗi mình?"
Vy Vy ngồi xuống bên cạnh cô:
- "Vì lúc đó tớ kéo tay của cậu nên..."
Anh Anh hiểu được liền mỉm cười:
- "Không sao đâu, ngược lại mình còn phải cảm ơn cậu ý. Nếu cậu không làm như vậy thì chắc chắn mình sẽ đâm trúng cậu ta và không biết hậu quả sẽ còn như thế nào nữa!"
Vy Vy nhìn Anh Anh:
- Vậy là cậu tha thứ cho mình hả?"
Anh Anh ôm chầm lấy Vy Vy:
- "Thì mình có trách cậu đâu, nên nhớ cậu là bạn thân nhất của tớ đừng vì cuốn sách mà ảnh hưởng tới tình bạn của chúng ta!"
Vy Vy cười trả lời:
- "Ừm, tớ biết rồi!"
Cùng lúc đó, khi đã tham quan xong trường, Thầy Hiệu Trưởng hỏi Nam học sinh:
- "Sao rồi? Em hài lòng về trường chứ?"
Cậu ta trả lời phũ phàng:
- "Tuy không bằng những trường trước kia em học nhưng(nhìn cuốn sách)...Cũng khá thú vị đấy!"
Thầy HT mừng rỡ, hỏi cậu:
- "Thế em quyết định vào lớp nào chưa?"
Cậu nhìn thấy trang đầu của cuốn sách kẹp tờ giấy( phiếu mượn sách. Họ và tên: Nguyệt Anh Anh; học lớp C...), nam học sinh vội trả lời:
- "C!"
Thầy HT nghe vậy thầm nghĩ( lớp đó đủ học sinh rồi, nhưng mà mình lại không dám làm trái ý của Lâm Tổng. Thôi, bất quá chuyển h/s sang lớp khác vậy!), nói:
- "Được rồi, đi theo thầy!"
Nam học sinh đi theo thầy Hiệu Trưởng, tới khối anh bắt đầu gỡ chiếc kính đen ra, tất cả các bạn nữ trong khối đều đã để ý và ra hành lang nhìn. Những tiếng xì xào đã bắt đầu nổi lên:
A:-"Là Lâm Thiếu, Lâm thiếu đó! Nhìn khuyên tai kia kìa!"
B:-"Cái gì, Lâm thiếu vậy mà về trường mình học sao?"bg-ssp-{height:px}
C:-"Đẹp trai quá, Anh ấy là Idol của tui á!"
D:-"Ầy, các cậu nói xem sau này chúng ta biết học hành thế nào đây?"
Cậu mặc chiếc áo sơ mi trắng, khoác ngoài là áo bò màu khói đậm cá tính; Chiếc quần jeans cùng màu áo khoác và không quên đôi giày converest màu đen. Chắc chắn, với vóc dáng này, khuôn mặt này, tính cách này không chỉ các bạn nữ cùng khối mà kể cả các học muội cũng điêu đứng cho coi. Nam học sinh tiếp tục bước đi, cậu coi những lời đó như gió thoảng qua tai. Tới nơi, thầy hiệu trưởng bước vào, trịnh trọng nói:
- "Lớp C thân mến, thật vui cho lớp chúng ta sẽ chào đón bạn mới. Chắc là những"biến động"ở ngoài kia cũng đã làm các em chú ý rồi nhỉ? Vào đây đi em..."
Từ ngoài cửa, nam học sinh khôi ngô tuấn tú bước vào, cả lớp"Ồ"lên ngoại trừ Anh Anh vì cô đang lén nghịch điện thoại. Anh nhìn xung quanh lớp rồi chú ý đến bàn thứ của tổ -nơi Anh Anh đang chăm chú vào chiếc điện thoại. Anh cười mỉm rồi giới thiệu với cả lớp:
- "Xin chào, tôi tên Lâm Việt Anh, mong từ giờ về sau sẽ được mọi người giúp đỡ!"
Anh vừa dứt lời thì những tiếng bàn tán nổi lên:
A:-"Lâm Việt Anh, nghe quen quen sao á!"
B:-"Ừ, hình như mình nghe ở đâu rồi thì phải?"
Bỗng, một bạn nói to:
- "Lâm Việt Anh, cậu có phải là con trai duy nhất của Lâm Gia, là người sẽ thừa kế Lâm Thị tiếp theo phải không?"
Việt Anh gật đầu, cả lớp lại"Ồ"lên khiến Anh Anh giật mình, cô vội tắt điện thoại rồi nhìn lên bảng. Cô bất ngờ vì trên đó có...(Là cậu ta, tại sao tên đáng ghét đó lại ở đây vậy? Và hắn...hắn ta đang nhìn chằm chằm mình hay là..?) cô nhìn ngó xung quanh xem anh đang nhìn ai thì Vân Trang ngồi bên cạnh thắc mắc:
- "Anh Anh, cậu đang nhìn gì vậy?"
Anh Anh hỏi:
- "Vân Trang à, có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?"
Vân Trang thở dài giải thích:
- "Hazz, suốt ngày chỉ biết dán mắt vào cái điện thoại thôi. Người trên bảng là Lâm Thiếu, cậu ấy là học sinh mới của lớp mình!"
Anh Anh tròn mắt:
- "Lâm Thiếu?"
Tên: Lâm Việt Anh
Tuổi:
Sở thích: Chơi game, chơi thể thao, Bơi, đọc sách, đua xe....
Gia thế: Là con trai duy nhất của Lâm Tổng-người đứng đầu Lâm Gia. Là Gia tộc, Tập đoàn lớn đứng thứ nhất cả nước và đứng thứ của thế giới
=> Người thừa kế tiếp theo của Lâm Thị
Kí Hiệu: Khuyên tai Thánh Giá có khiên bạc đính Black Diamond