CHƯƠNG 62: BỐN NGƯỜI CÙNG CẮM TRẠI ĐỐT LỬA
Giữa đôi môi đều là vị thanh mát của cô khiến anh có chút quyến luyến khó rời.
Hai mắt hơi đỏ, vỗ vỗ bàn tay vào gương mặt đỏ bừng của cô: “Đi ra ngoài đi.”
Hoàng Ngân lo lắng nhìn sắc mặt ửng đỏ của anh: “Anh... không sao chứ?”
“Có sao.” Anh không hề kiêng kỵ mà thừa nhận, nhíu mày, ánh mắt phức tạp rơi trên người cô, có chút nóng rực: “Cô có muốn giúp tôi giải quyết không?”
“...”
Hoàng Ngân đỏ mặt, chui ra khỏi khuỷu tay anh, biến mất khỏi phòng tắm với tốc độ nhanh nhất.
Đứng trong phòng làm việc, cô ôm ngực thở hồng hộc.
Trên môi vẫn lưu lại mùi vị của anh...
Mà trong đầu lại toàn là thứ khổng lồ ngang ngược kia của anh, có đuổi thế nào cũng không đi.
Hoàng Ngân chán nản tự cốc vào đầu mình một cái, nghĩ gì thế hả, Đỗ Hoàng Ngân, cái đồ mê trai này!
Cô liếm môi, chỉ cảm thấy mồm miệng khô khốc, vội vã chạy đến bên máy lọc nước liên tục rót cho mình mấy cốc nước, lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn chút.
Mà Cao Dương Thành trong phòng tắm còn khổ sở hơn Hoàng Ngân bên ngoài gấp trăm lần.
Thứ khổng lồ kia vẫn không ngừng dựng đứng lên cao, mặc anh cố gắng thế nào, nó cũng không rủ xuống.
Đương nhiên, người phụ nữ này còn mạnh hơn cả thuốc kích dục!
Huống hồ, anh thực sự đã cấm dục lâu lắm rồi...
Đêm đó, tựa như một đêm 0 độ C, Cao Dương Thành phải ngâm mình trong nước lạnh gần nửa giờ đồng hồ mới có thể miễn cưỡng đè nén nhiệt độ trong cơ thể xuống.
***
Từ sau đêm “giông tố” trong phòng tắm đó, Hoàng Ngân rất ít khi gặp lại Cao Dương Thành, có lẽ vì anh quá bận, lại cộng thêm việc lúc nào cô cũng cố hết sức trốn tránh anh.
Bệnh tình của Dương Dương đang dần có những chuyển biến tốt đẹp, hiện đã được chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang phòng bệnh bình thường.
Mà Khuất Mỹ Hoa cũng đã trở về từ thành phố S được vài ngày, Hoàng Ngân biết được chuyện này cũng là từ em gái mình.
Nhắc tới cũng thấy lạ, mối quan hệ giữa Đỗ Thanh Nga và Khuất Mỹ Hoa dường như ngày càng tốt thì phải, tốt đến mức khiến Hoàng Ngân cảm thấy có gì đó bất thường.
... ...
Khi Cao Dương Thành đang vùi đầu viết luận văn y học trên máy tính, cửa phòng làm việc bật mở, liền thấy Khuất Mỹ Hoa đi đôi giày cao gót bằng thủy tinh tao nhã bước từ ngoài vào: “Dương Thành.”
Cao Dương Thành kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô ta: “Sao lại đến giờ này? Không đi làm sao?”
“Vâng, vừa hay bây giờ rảnh, qua đây thăm anh một chút.”
Khuất Mỹ Hoa ngồi xuống bên người Cao Dương Thành: “Không làm phiền anh chứ?”
Cao Dương Thành đặt công việc trong tay xuống, xoay người nhìn cô ta, mỉm cười: “Sao nào? Cố ý tới tìm anh, có việc gì sao?”
“Vâng.”
Khuất Mỹ Hoa rạng rỡ mặt mày, khôn khéo nở nụ cười: “Em muốn ngày mai anh đi dã ngoại cùng em, được không?”
“Cắm trại đốt lửa?”
Cao Dương Thành dường như không hứng thú lắm.
“Vâng, Dương Thành, thực sự lâu lắm rồi chúng ta không ra ngoài hẹn hò, tuy rằng chúng ta vẫn chưa kết hôn, nhưng anh cũng nên bồi thường một ngày trăng mật cho em chứ?” Sự ấm ức trên mặt Khuất Mỹ Hoa thật khiến lòng người rung động.
Anh ngẩng mặt lên, ánh mắt rơi trên gương mặt dịu dàng thanh thoát của Khuất Mỹ Hoa, có chút trầm tư suy nghĩ.
Mấy ngày nay, quả thực anh luôn suy nghĩ, Đỗ Hoàng Ngân, hoặc cô ta, anh bên ai mới được gọi là sự dây dưa sai lầm đây.
Chắc là anh cùng Đỗ Hoàng Ngân rồi!
Dù sao, hai người đều đã lệch khỏi quỹ đạo của mình, anh là người sắp được gia thế chống lưng, còn cô ta đã được người nhà làm chỗ dựa từ lâu! Nếu hai người họ còn tiếp tục dây dưa như vậy, liệu có sai từ lần này tới lần khác nữa không, mà còn mang đến tổn thương cho người bên cạnh? Sâu đậm dường nào?
“Dương Thành, nhìn gì thế?”
Khuất Mỹ Hoa thấy Cao Dương Thành nhìn cô ta ngẩn ngơ như vậy, gương mặt cô ta lại thêm ửng đỏ mấy phần, hờn dỗi nhắc nhở anh.
Cao Dương Thành bừng tỉnh, mỉm cười: “Em vừa nói là đi cắm trại đốt lửa?”
“Đúng vậy, lên đỉnh Hắc Kỳ cắm trại làm thịt nướng, như kiểu chúng ta tự gom củi nhóm lửa, nghe nói như vậy vui lắm.” Khuôn mặt Khuất Mỹ Hoa tràn đầy vẻ mong chờ.
“Được, vậy đi chỗ đó đi.” Cao Dương Thành đồng ý.
“Tốt quá, vậy em không làm phiền anh nữa, em đi trước sắp xếp đây, tối nay sẽ báo thời gian cụ thể cho anh.”
Khuất Mỹ Hoa tung tăng đứng dậy: “Em còn hẹn bạn đi ăn tối nữa, em đi trước đây, bye bye.”
Khuất Mỹ Hoa đi rồi, Cao Dương Thành ngồi trước bàn làm việc, nhìn màn hình máy tính đang tối dần, tận sâu trong đôi mắt sâu thẳm ấy là sự hỗn độn không ngừng dâng lên.
truyện được cập nhập trên app mê tình truyện!
Anh bỗng nhận thấy đời sống tình cảm của mình tựa như một mớ dây rối.
Có những người, là lời hứa, anh không muốn phản bội.
Có những người tựa như con sâu độc vậy, dù anh có lý trí hơn chăng nữa, cuối cùng vẫn không thể chạy thoát khỏi sự rung động đang dâng lên trong đời...
Có lẽ, đã đến lúc anh phải suy nghĩ thật cẩn thận về mối quan hệ giữa ba người rồi!
... ...
Bữa tối, người Khuất Mỹ Hoa hẹn không phải ai khác, mà chính là Đỗ Thanh Nga.
“Thanh Nga, mai tớ đi đốt lửa cắm trại, cậu có muốn đi cùng không?” Khuất Mỹ Hoa dò xét hỏi Đỗ Thanh Nga ngồi đối diện.
Đỗ Thanh Nga nghi ngờ nhìn cô ta, không hứng thú cho lắm: “Với những ai vậy?”
Quả thực trước kia Đỗ Thanh Nga vô cùng không ưa Khuất Mỹ Hoa, nhưng càng về sau, dần dần tiếp xúc, cô mới phát hiện ra Khuất Mỹ Hoa thực sự là một cô gái tốt, sau đó hai người lại thường xuyên liên lạc, nói chuyện tán gẫu, đi dạo hay gì gì đó, rồi tự nhiên thành bạn bè.
Nhưng dù đã là bạn bè, nhưng cũng không có nghĩa có thể nhường đàn ông cho nhau!
“Thì tớ với Dương Thành đó.”
Khuất Mỹ Hoa hút nước trong ly.
Đỗ Thanh Nga sửng sốt: “Bác sĩ Cao cũng đi sao?”
“Anh ấy đi kỳ lạ lắm sao?” Khuất Mỹ Hoa vui ra mặt nhìn cô ấy.
Đỗ Thanh Nga suy xét nhìn cô ta: “Này, hai người kín đáo hẹn hò lại vô duyên vô cớ gọi tớ đến là cớ làm sao hả? Chắc không phải cố ý muốn khoe khoang tình cảm của hai người trước mặt để kích thích tớ chứ?”
Khuất Mỹ Hoa “xì” một tiếng nở nụ cười: “Vậy cậu chốt một câu xem có đi không nào!”
“Đi chứ, sao mà không đi cho được! Tớ phải dùng bóng đèn lớn 200W này chia rẽ các người!”
Khuất Mỹ Hoa dịu dàng mỉm cười: “Tớ có lòng tin với anh ấy.”
“Vậy được! Vậy để xem ngày mai tớ giành bác sĩ Cao về tay kiểu gì nhé!”
Đỗ Thanh Nga nghiêm túc thề thốt.
“Vậy hay là cậu gọi Hoàng Ngân đi cùng đi.” Khuất Mỹ Hoa đột nhiên đề nghị.
“Chị tớ á?”
Đỗ Thanh Nga do dự: “Sao đột nhiên lại nghĩ đến chị ấy?”
Khuất Mỹ Hoa mỉm cười: “Chúng ta cũng khá thân với cô ấy mà, hơn nữa, nhỡ mình ghẻ lạnh cậu thì sao? Gọi Hoàng Ngân đến đi, bốn người chơi vui hơn, đúng không.”
“Nhưng e là chị tớ sẽ không tham gia đâu!” Để cô biết mình đi đốt lửa cắm trại cùng Khuất Mỹ Hoa, sợ là cô cũng chẳng vui vẻ gì: “Nhưng mà tớ có thể động viên chị ấy, gần đây chị ấy cũng khá vất vả, lâu rồi không đi ra ngoài hóng gió, tớ cũng thấy chị ấy nên đi dạo một chút, được rồi, vậy tớ sẽ về hỏi chị ấy.”
“Được, vậy Hoàng Ngân phải nhờ cậu rồi!”
“Không thành vấn đề.”
Hai cô gái cứ như vậy mà quyết định chuyện này.
Đến tối, khi Đỗ Thanh Nga đến động viên Hoàng Ngân đi đốt lửa cắm trại, không dám nhắc đến chuyện Khuất Mỹ Hoa và Cao Dương Thành cũng đi cùng, chỉ nói đi ra ngoài du ngoạn cùng vài người bạn, ban đầu Hoàng Ngân dùng mọi cách từ chối đi, nhưng dù thế nào cũng không lay chuyển được sự nhõng nhẽo đòi hỏi của Đỗ Thanh Nga, không còn cách nào khác ngoài đồng ý.
***
Ngày hôm sau...
Dù thế nào Hoàng Ngân cũng không thể ngờ, hôm nay sẽ thành một nhóm đi du ngoạn thế này.
Bốn người, Khuất Mỹ Hoa và Cao Dương Thành, cộng thêm cô và em gái Thanh Nga của cô nữa.
Mà đương nhiên, sự xuất hiện của Hoàng Ngân và Đỗ Thanh Nga cũng khiến Cao Dương Thành sửng sốt giây lát, cặp chân mày xinh đẹp nhíu lại, khó hiểu nhìn về phía Khuất Mỹ Hoa.
Khuất Mỹ Hoa mỉm cười: “Lát nữa sẽ giải thích với anh sau.”
Sự không hài lòng của Cao Dương Thành, không chút giấu giếm rơi hết vào mắt Hoàng Ngân.
Rõ quá mà, sự xuất hiện của cô và Thanh Nga khiến bác sĩ Cao vô cùng không vui.
Tại sao? Bởi vì sự tồn tại của chị em cô đã làm phiền thế giới chỉ có hai người của anh và Khuất Mỹ Hoa sao?
“Hoàng Ngân, cô cũng tới rồi, đúng là tốt quá.” Khuất Mỹ Hoa bước tới, vô cùng thân thiện dắt tay Hoàng Ngân, nhiệt tình chào hỏi cô.
Sự nhiệt tình có phần bất ngờ này khiến Hoàng Ngân không được tự nhiên trong lòng, nhìn khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của Khuất Mỹ Hoa, lại nghĩ đến sự lạnh lùng của cô ta đêm ấy, sự chênh lệch một trời một vực như hai người khác nhau này nhất thời khiến Hoàng Ngân lạnh sống lưng, giật mình trong lòng, vội vã rút tay khỏi tay cô ta.
Trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.
Cô tự thấy bản thân mình và người phụ nữ trước mặt này chưa thân thiết tới mức này, đặc biệt là sau khi trải qua chuyện kia.
“Tôi không thể đi cùng mọi người đâu.”
Hoàng Ngân khẽ nói, khóe miệng mỉm cười: “Mọi người chơi vui vẻ nhé.”
Cô lặng lẽ liếc nhìn Cao Dương Thành phía đối diện, lại phát hiện ra, ánh mắt của anh cũng đang rơi trên người cô.
Hoàng Ngân vội vã rời mắt đi, xoay người muốn rời khỏi, lại bị Khuất Mỹ Hoa kéo lại: “Hoàng Ngân, cô đừng làm mọi người mất hứng thế chứ, chẳng dễ dàng gì mới tới đây chơi một chuyến, còn chưa chơi cô đã loạn lên muốn về, người không biết còn tưởng cô không hợp với ai đó trong đám chúng tôi đấy! Hay cô nói thật đi, có phải cô không thích tôi không? Hay là, cô không thích Dương Thành?”
Khuất Mỹ Hoa cười nhẹ nhàng hỏi Hoàng Ngân, khi nhắc đến Cao Dương Thành, còn không quên quay đầu liếc nhìn anh một cái.
Hoàng Ngân cũng đưa mắt nhìn Cao Dương Thành, lại phát hiện anh sớm đã đi ra khu hút thuốc đằng xa hút thuốc rồi.
Thân hình anh cao lớn, lười biếng nghiêng người dựa vào buồng điện thoại, góc nghiêng góc cạnh rõ nét càng mơ hồ trong phất phơ khói thuốc.
Gió lạnh thổi qua, khẽ kéo theo vạt áo khoác của anh bay lên, mây mù tản ra, lộ rõ đường nét tinh tế của anh khiến Hoàng Ngân có chút si mê.
“Hoàng Ngân, cô đi cùng chúng tôi đi, cô xem ba người chơi thì có ý nghĩa gì nữa, phải không nào?” Khuất Mỹ Hoa vẫn đang khuyên nhủ cô.
Hoàng Ngân bừng tỉnh, nghiêng đầu, hờ hững nhìn Khuất Mỹ Hoa trước mặt.
Người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì đây?
“Đúng vậy, chị à, chị đi cùng mọi người đi! Chị xem gần đây chị bận như thế, bình thường bận từ sáng đến tối, tối đến còn phải chăm...”
“Thanh Nga!”
Thấy Đỗ Thanh Nga suýt chút lỡ miệng, Hoàng Ngân vội vàng ngăn cô ấy lại: “Chị đi.”
Cô lạnh lùng liếc nhìn Khuất Mỹ Hoa, lại liếc nhìn cô em gái của mình, dường như Đỗ Thanh Nga phát hiện ra mình suýt chút nhắc đến chuyện của Dương Dương trước mặt Khuất Mỹ Hoa, cũng nhanh chóng ngậm miệng lại.
Mặc dù cô ấy không biết tại sao mình không được nói ra, nhưng chị cô ấy đã dặn dò như vậy, cô ấy vẫn nên cẩn thận thì hơn.
“Đi thôi.”
Hoàng Ngân nói xong, liền lên xe trước.
Đỗ Thanh Nga vội vàng theo sau.
Bốn người vừa đến đỉnh Hắc Kỳ liền bất rộn không thôi.
Cao Dương Thành đứng cách đó không xa dựng vỉ nướng thịt, Khuất Mỹ Hoa bày ly nước ra, Đỗ Thanh Nga rót nước cho mọi người.
“Ly có sạch không đấy?”
Khuất Mỹ Hoa không yên tâm hỏi một câu, cầm chiếc ly nghiêm túc nhìn mấy lần, sau đó khẽ mỉm cười, đẩy đến trước mặt Hoàng Ngân: “Hoàng Ngân, phiền cô bưng ly nước này cho Dương Thành hộ tôi, tôi đang bận tay quá.”
Hoàng Ngân ngước mắt nhìn cô ta một cái, dường như do dự một lúc, lúc này mới nhận ly nước trong tay cô ta, đứng dậy đi về phía Cao Dương Thành.
Cách đó không xa, anh đang cúi người, cố gắng dựng vỉ nướng thịt, dù động tác không quá thành thục nhưng lại không hề làm giảm sức hút đặc biệt trên người anh.
Hoàng Ngân cầm ly nước trong tay đưa cho anh: “Uống ngụm nước trước đi.”
Động tác trong tay Cao Dương Thành cũng ngừng lại, ngẩng đầu nhìn Hoàng Ngân.
Bốn mắt nhìn nhau, Hoàng Ngân trộm liếc anh.
Vô hình trung, cô lại nhớ tới cảnh trong phòng tắm lần trước, gò má không tự chủ được mà phủ lên một lớp ửng đỏ nhàn nhạt.
Cao Dương Thành nhận ly nước trong tay cô: “Cảm ơn.”
Anh lạnh nhạt nói cảm ơn.
Hoàng Ngân gượng gạo mỉm cười, không nói thêm gì nữa, xoay người quay lại bên cạnh Đỗ Thanh Nga, cùng các cô thu dọn đồ đạc.
Cuối cùng, sau nửa giờ, mọi thứ đã được sửa sang xong, vỉ nướng cũng đã dựng xong, còn thiếu rơm củi nữa thôi.
“Anh đi nhặt rơm củi qua nhé.”