- Còn đây là Huyết Linh Đan, nó sẽ giúp các ngươi tăng thêm cấp độ võ mạch, tuy không bằng tẩy tủy đan nhưng mà không được dùng quá ba viên, cách sáu tháng mới được dùng viên tiếp theo, nếu không sẽ không có tác dụng gì!
Tiểu Vũ vun tay ra hiệu cho người Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mang hai viên đan dược đưa cho từng đứa trẻ, ban phát xong hắn lại dặn dò tiếp:
- Viên Tẩy Tủy Đan có thể uống cũng có thể ngăm mình, nhưng tốt nhất các ngươi nên đem nó ngâm mình thì hiệu quả sẽ tốt hơn. Trên lầu hai có rất nhiều phòng, mỗi phòng ta đã cho người chuẩn bị trước, các ngươi hãy tùy tiện chọn một phòng rồi vào trong phục dụng, nếu như có gì không ổn thì tới đây tìm ta!
Bên dưới, đám trẻ cùng người thân của họ đã hít thở không thông, rốt cuộc tối nay cũng nắm trong tay vận mệnh chính mình.
- Được, ta thay mặt con trai ta cảm tạ viện trưởng trước, về sau nếu có gì cần thì Lăng gia sẽ quyết không nan từ!
Một trung niên mặc hắc bào đứng lên phía trước hành lễ thật sâu, đây chính là cái ơn lớn nhất, con trai của hắn mà học ở đây thì tương lai gia tộc sẽ được bước lên một tầm cao mới.
- Không cần cám ơn ta, mà hãy cám ơn sự lựa chọn của ngươi!
Trần Vũ thấy vậy thì mỉm cười, rốt cuộc hôm nay hắn cũng đã thành công được một chuyện thật vĩ đại.
- Các ngươi hãy nhanh chóng đi phục dụng đan dược đi, đừng làm mất thời gian vô ích!
Tiểu Vũ thì hối thúc bọn họ, tính cách của hắn là không thích dây dưa với thời gian.
- Được, chúng ta liền cho con mình đi phục dụng đan dược!
Bốn mươi đứa trẻ liền háo hức bước ra khỏi phòng, đi tới một căn phòng trống khác đi vào chuẩn bị phục dụng đan dược, trước mỗi một phòng như vậy đều có người canh giữ.
Chỉ khi có người nào có chuyện không may xảy ra thì bọn họ sẽ nhanh chóng đi đến.
Thời gian một khắc sau!
- AAAA....
- Ta đau quá...
Rất nhiều tiếng hét thảm vang trong từng cánh cửa, bên trong những đứa trẻ đều đang ngăm mình với Tẩy Tủy Đan, đan dược không ngừng giúp bọn chúng phạt mao tẩy tủy.
Nhưng đau đớn vô cùng, kế bên bọn chúng là một người cha hoặc là người mẹ đang nắm lấy cánh tay con mình siết chặt như tiếp thêm sức mạnh cho con mình.
Nhìn thấy con mình đau đớn như vậy người làm phụ mẫu ai mà không đau lòng, bọn họ chỉ ước mình có thể chịu đau đớn thau cho đứa con của mình mà thôi!
...
- Chết tiệt, ta không cách nào đi vào bên trong, nơi này đã bị kết giới chặn lại rồi!
Dương Lão đến từ Triều Đình vô cùng bức xúc, chuyện quan trọng như thế này lão vô cùng muốn vào trong quan sát xem bọn họ làm sao mà có thể cho đám trẻ không có võ mạch thành có.
- Chúng ta không nên quá vọng động, trong đây đã có cường giả thì chúng ta không nên làm trái lệnh, nếu không mạng khó giữ mà tông môn cũng không được yên!
Kế bên, Hoa trưởng lão của Băng Lam Tông chỉ biết lắc đầu, bây giờ nàng đã nhìn nơi này với con mắt khác, lúc trước tên viện trưởng mới nói “đến lúc đó các ngươi sẽ biết ai là cóc ghẻ, ai mới là thiên nga!”.
Bởi vậy tất cả điều kiện tốt nhất mà nàng đưa ra không ai thèm điếm xỉa tới, vì người ta còn tốt hơn tông môn của mình rất nhiều.
Trương Thiếu La thì vô cùng tức giận, khuôn mặt đen xám tự bao giờ, muốn hại người của bọn họ cũng không được vì hắn không cách nào tới được Thất Sơn Tiên Đảo.
...
Bên trong Học Đường, trong mỗi căn phòng tràn đầy tiếng la hét, nhưng sau đó tắt hẳn thay vào đó là tiếng cười vô cùng lớn, tiếng cười vô cùng hãnh diện.
Cuối cùng một canh giờ cũng trôi qua, bốn mươi đứa trẻ cũng đi ra, bây giờ khuôn mặt ai nấy đều vui mừng, bây giờ cho dù có đuổi bọn họ cũng không muốn rời đi.
- Các ngươi cứ tùy ý chọn một phòng Kiến Túc Xá gần khu Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đi, chờ ngày mai bắt đầu học!
Trần Vũ mỉm cười nhìn mấy đứa trẻ cùng người thân của họ, nhìn đám trẻ này làm hắn nhớ lại quá khứ lúc xưa của mình cũng đành thở dài.
Đến giờ Hợi thì bốn đứa trẻ muốn tu Tiên cũng đã tới căn phòng , hắn cũng y như vậy cho đám trẻ sử dụng Tẩy Tủy Đan, còn Huyết Linh Đan thì không vì nó không có tác dụng với người tu Tiên.
Cứ như vậy đến sáng hôm sau, ai nấy đều vui mừng, chỉ mới sáng sớm mà đã có rất nhiều người cầm lệnh bài ra vào trong Tàng Thư Tháp liên tục.
Trong đó cũng có rất nhiều tộc nhân của ba đại gia tộc Trần Đổng Vương đi vào bên trong lựa chọn vũ kỹ cho mình.
Người thì chọn vũ kỹ và công pháp, người thì chọn mấy sách về y thuật mà mình thích, chọn xong thì bọn chúng ngồi tại đó xem, khi nào xong thì mới đi ra bên ngoài.
Bởi vậy nhìn vào trong này, mấy đứa trẻ ngồi dựa lưng vào kệ sách dài vô cùng, ai nấy đều đọc một cách chăm chú, khi có gì không hiểu thì chạy tới tìm giảng sư của mình.
Giảng sư trong đây chỉ là một người chỉ dạy mà thôi, còn lại thì những đứa trẻ đều tự học tự luyện lấy, tập cho đám trẻ tính tự lập từ nhỏ lại càng tốt.
Trên Học Đường cách hai ngày lại mở một lớp học đủ các khóa từ luyện đan, luyện bảo, võ học cho đến tu Tiên đều đủ cả, ai muốn học thứ gì thì chạy tới đó học.
Sáng nào mọi người ai cũng thấy đám trẻ đứng ngoài sân, đứa thì luyện võ, đứa thì tu tâm, đứa thì tu luyện, đứa ngồi dựa lưng vào bức tượng ngồi đọc sách.
Mấy người từ tông môn khác cũng tới gần tiếp cận đám trẻ để xác minh chuyện võ mạch có tăng lên hay không, khi qua khảo nghiệm đơn giản thì bọn họ đều liếc mắt nhìn nhau gật đầu.
Đây không phải là nói chơi mà là sự thật!
...
Nhắc tới đám người đang đi khảo hạch tại các gia tộc kia thì lại khác, bọn chúng luôn làm theo những gì mà mấy gia tộc đó sai bảo, nhưng chủ yếu là chặt củi gánh chút nước chứ không có làm gì khác.
Hắn làm như vậy là để thử thách tính khiên nhẫn cùng tính tự kiêu của bọn họ, nếu bọn họ quá kiêu căng thì sẽ không chấp nhận làm những việc này, vậy thì hắn sẽ không nhận những người như vậy.
Thời gian cứ trôi, đám người Trần Vũ cũng ít khi đi xuống, đám nhỏ có gì không hiểu thường dùng lệnh bài tìm giảng sư của mình. Tháp Lão thì ngày nào cũng xuống, đám trẻ vô cùng thích thú khi lão kể về các tinh hà xa xôi ngoài kia thế giới.
Cùng những bậc thánh hiền trong quá khứ bây giờ đã như thế nào, những bậc anh hùng trên Thần Giới anh dũng như thế nào làm cho bọn chúng không khỏi sáng mắt.
Bây giờ tin tức Thiên Đạo Học Viện có thể khai mở võ mạch, tái tạo võ mạch công pháp thì vô cùng nhiều đã truyền đi xa, làm cho không ít nơi bắt đầu đứng ngồi không yên.