Lãng Đãng Giang Hồ Chi Thiết Kiếm Xuân Thu

quyển 4 chương 41

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên phương tờ mờ sáng dâng, Mạc Thu nhẹ nhàng mà mở cửa phòng, tiếng cổ mộc môn mở ra kọt kẹt vang phá vỡ sự yên lặng có chút chát tai. Y không muốn làm ồn đến Nhất Kiếm, vì thế cố ý chậm rãi di chuyển tay, bưng mộc bồn chứa quần áo dơ, từ từ đi về phía giếng hậu sân.

Mạc Thu ngồi chồm hổm xuống, ngẩng đầu lên nhìn khô thụ trong viện đâm ra chút chồi non. Y thật sâu hít một hơi rồi chậm rãi thở ra, kềm không được ý cười trên mặt nhộn nhạo.

Đêm qua y cùng Nhất Kiếm ngủ với nhau (Quỳnh: câu này dễ gây hiểu lầm nha…==). Tuy rằng chỉ ngủ ở gian phòng dành cho tiểu tư, nhưng như vậy cũng đã gần lắm rồi. Về sau chỉ cần muốn là có thể gặp mặt, Nhất Kiếm luôn bên cạnh mình, chứ không phải ở không phương nào xa xôi không thể chạm đến.

Mạc Thu múc nước từ giếng đổ vào mộc bồn, cao hứng đến mức suýt nữa là ngân nga ca hát.

Lúc này bên khô mộc cạnh giếng xuất hiện nhân ảnh, Đinh Đinh lộn một vòng, hai chân treo ngược trên nhánh cây thô, nói:

“Cuộc sống của một hạ nhân cũng có thể làm môn chủ mặt mày hớn hở, ngươi không lo lắng sao?”

Mạc Thu không để ý đến hắn.

“Ngươi thật sự không tính toán quay về Thiết Kiếm môn hả?”

Đinh Đinh hỏi.

“Tạm thời quyết định như thế.”

Mạc Thu nhìn mặt nước hơi hơi lay động trong mộc bồn, vu vơ nở nụ cười.

“Kia sự vụ trong môn làm sao bây giờ?”

Đinh Đinh không khỏi nghi hoặc.

“Thiết Kiếm môn cao thấp trăm người tới nay đều chỉ nghe lệnh ngươi. Chuyện của ta cùng phái Thanh Thành cũng còn chưa xong.”

Mạc Thu lơ đểnh.

“Tổng hội có người xử lý.”

Những người được cài vào đây đều là những tâm phúc có thể tin. Tỷ tỷ Lục Minh của Lục Đinh Đinh từ năm trước sau khi thân thủ chấm dứt ý đồ lần thứ hai cướp lại ngôi môn chủ Thiết Kiếm môn của Lục Dao đã trở thành cánh tay phải của y. Y đã sớm phi cáp truyền tin từ bỏ chức môn chủ, nhường quyền cho Lục Minh tự hành xử lý hết thảy.

Đinh Đinh vẫn không quá yên tâm, đuổi theo Mạc Thu đông vấn tây vấn. Mạc Thu cũng khó có được hảo tâm tình nhất nhất nói rõ.

Thanh thế Thiết Kiếm môn hiện giờ sớm so với năm xưa phát triển lớn mạnh hơn gấp đôi. Sau khi Lục Dự đi, y vì có thể tìm tung tích của Nhất Kiếm mai danh ẩn tích, khuynh đảo hết toàn lực dứt khoát hẳn hoi chỉnh đốn Thiết Kiếm môn một phen.

Y cẩn thận học lưu ý hết thảy, học làm việc khiến mọi người tâm phục khẩu phục. Đối nội, y đem Tàng Kiếm viện của Lục Cẩu Kỷ giao cho Lục Đinh Đinh, Ẩn Kiếm viện do Lục Minh tiếp quản. Đối ngoại, y hành hiệp trượng nghĩa, tể nhược sừ cường, trong lòng luôn nhớ về lời Nhất Kiếm lúc ban đầu nói với y.

(Quỳnh: =trợ kẻ yếu chống kẻ cường bạo….)

Nhất Kiếm từng nói, hắn muốn y trở thành nam tử hán đỉnh thiên lập địa, có cốt khí, chịu được đau, có thể giống hắn đi bảo hộ người y muốn bảo hộ.

Y trở thành người Nhất Kiếm lúc trước hy vọng, làm cho tên tuổi Lục Mạc Thu vang vọng đại giang nam bắc.

Y muốn trở thành người Nhất Kiếm muốn y trở thành, rồi sau đó ở bên người hắn, giữ gìn hắn, che chở hắn, cả đời không rời, vĩnh viễn đều ở bên cạnh hắn.

Mạc Thu cùng Đinh Đinh nói chính sự trong chốc lát, mới nhớ tới còn có xiêm y bẩn cần giặt.

Đinh Đinh nhàm chán bắt chước con dơi treo ngược, nhìn Mạc Thu giặt quần áo.

Áo lót cùng tiết khố của Mạc Thu bất đồng quần áo hạ nhân bình thường, dùng vải hảo hạng của đem từ Thiết Kiếm môn tới, tơ lụa vàng nhạt sờ lên nhuyễn hoạt mềm mại, mặc vào phi thường thoáng mát.

Có thể khi Mạc Thu giặt đến phần đáy quần, Đinh Đinh hốt hoảng nhìn đáy khố dính ô ti thập phần rõ ràng, ngớ ngẫn mở miệng hỏi:

“Khối bẩn trên vải quần là cái gì a? Ngươi ăn cái gì rớt xuống quần sao......”

(Quỳnh: dịch đoạn này xấu hổ chết được…người ta còn ngây thơ mờ…~>..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio