Đành an ủi bản thân như vậy, tôi bắt đầu xem mặt lần hai.
Lần này là loại hút Dunhill hương thơm đàn ông đầy dục vọng, ăn mặc thời thượng, nhưng đôi mắt lóe sáng tuần tra trên người tôi lại khiến sự tự tin bị hủy hoại của bản thân dần dần hồi phục. Nhưng sau phút nói chuyện, anh ta liền đắc ý kể cho tôi câu chuyện của anh ta và phụ nữ. Từ đó có thể thấy, sự hứng thú của tên ngựa giống này thực sự thật rộng lớn, từ tuổi, cho tới tuổi, từ béo tới gầy, không từ một ai.
Cuối cùng, còn nắm móng lợn nhỏ tôi đặt trên bàn, liếc mắt theo kiểu mê hoặc, nói: “Thế nào, buổi tối đi quán rượu chứ.”
Tôi rút tay về, đặt thẻ ưu đãi của bệnh viện phụ sản nhặt trên đường nào đó lên, lặng lẽ rời đi.
Vị thứ ba là một trí thức đeo kính vàng, nho nhã lịch sự, lúc bắt đầu không khí rất tốt, nhưng ăn đến cuối cùng anh ta lại không nói tới chuyện đi về. Tôi cũng không tiện giục, may mà nhân viên phục vụ cuối cùng kìm nén không được, bước tới mời chúng tôi thanh toán.
Tôi thầm thở phào, chỉnh quần áo chuẩn bị ra cửa.
Ai ngờ trí thức cầm hóa đơn, xem phút, gật gật đầu, đặt xuống, sau đó… điềm nhiên như không nói chuyện khải hoàn của công cuộc xây dựng nền chính trị!
Trong chớp mắt tại đó, tôi nhìn trộm thấy, sắc mặt nhân viên phục vụ bên cạnh bất giác giật giật ba cái.
Nghĩ chút, phụ nữ chúng ta đều có thể gánh vác nửa thiên hạ, hóa đơn thanh toán đương nhiên có thể gánh nửa, liền thương lượng với anh ta: “Chúng ta theo kiểu AA nhé.” (AA: mỗi ng một nửa)
Trí thức gật gật đầu, cầm hóa đơn lần nữa, nhìn phút một lần nữa, đặt xuống, sau đó… sắc mặt không đổi nói với tôi danh ngôn của Milan Kundera ( Tiểu thuyết gia người Séc).
Điện xẹt qua, hiểu rồi, hóa ra là đợi tôi trả tiền, vội vàng lấy ví thanh toán, muốn kéo anh ta đi.
Nhưng trí thức lại kéo tôi lại, quay đầu nói với nhân viên phục vụ: “Phiền anh viết hóa đơn cho chúng tôi.” Sau đó lại quay đầu giải thích với toi: “Đơn vị chúng tôi có thể thanh toán.”
Tôi ngơ ngẩn nhìn anh ta cẩn thận đặt hóa đơn vào trong cặp, ngay lúc đó, đột nhiên cảm thấy ngoài cửa sổ dường như có sét ngang qua.
Sau khi ra ngoài, đang muốn làm thế nào để thoát thân, lại nghe trí thức nói: “ Tôi cảm thấy rất hợp với cô, chúng ta ngày mai hẹn thời gian đi ăn cơm, có điều, cô gọi điện cho tôi nhé.”
“Vì sao?”
Anh ta quay đầu lại, mỉm cười: “Vì điện thoại của tôi nghe miễn phí.”
“……”
Vị thứ tư là một anh chàng mạnh mẽ cao to, vừa tới liền yêu cầu nói rõ ràng, hy vọng có thể tìm thấy người phụ nữ của gia đình, ở ngoài là quý phu nhân, trong nhà là bà nội trợ, sau khi trang điểm có thể nghiêng nước nghiêng thành, sau khi tẩy trang có thể thanh khiết xinh đẹp, ngoài ra còn thêm dịu dàng hiền thục tam tòng tứ đức, chồng mắng không cãi lời, đánh không trả đòn.
Mình không dám trèo cao, vội vàng lui xuống.
Gặp mặt anh ta ở quán café thơm nồng, dưới ánh mắt trời của buổi chiều tà, gương mặt của boss, hoàn mỹ không giống người thật. Thấy tôi, anh ta đứng dậy, lịch sự kéo ghế mời ngồi.
Tôi lên tới phần tinh thần, nói chuyện với boss từ thơ ca cho tới triết học nhân sinh, từ triết học nhân sinh tới thơ ca, nói chuyện vô cùng vui vẻ chỉ hận gặp mặt hơi muộn.
Trong lòng vui như hoa nở, anh tuấn, nho nhã, lịch sự, có lễ nghĩa, đến sinh nhật chữ, chòm sao, nhóm máu đều cực kỳ hợp rồi. Người thắp đèn lồng đi tìm cũng khó tìm như vậy lại để tôi nhặt được rồi! Hóa ra lần hy sinh trước là đáng cả, sợi vôn-fram có thể tìm thấy, đàn ông tốt có thể gặp được!
Trong lòng đang cười ha hả, đột nhiên nghe boss nói với chất giọng nho nhã: “Cô là cô gái tốt.”
Tôi cố ý làm bộ xấu hổ cúi đầu: “Đâu có.”
Anh tiếp tục nói: “Vì vậy tôi càng phải nói rõ với cô.”