[Lãng Lãng Đinh / Sơn Hà Lệnh] Nhập Vai

chương 33: chương 33

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phòng làm việc bác bỏ tin đồn chỉ đè áp dư luận xuống được một chút, tin tức trên mạng về Trương Triết Hạn mấy ngày nay vẫn không mấy lạc quan, mặc dù không có chứng cứ chí mạng, nhưng luôn có blogger ở giữa giật dây giữ tiết tấu.

Trương Triết Hạn từ đầu đến cuối không hề nhắc việc này trước mặt Cung Tuấn, anh cũng sớm nhận ra thái độ Cung Tuấn với anh đã thay đổi, trở về tình trạng như lúc mới quen.

Táo không còn dành riêng cho anh nữa, cậu vẫn bị anh chọc haha cười ngốc nghếch như cũ, nhưng vui vẻ đó sau này...!Sẽ không còn, tất cả dường như đang phát triển theo dự đoán của anh.

Cung Tuấn giống như mọi người không hỏi về tin tức trên mạng, anh cũng không nói, ngay cả những từ ngữ đã chuẩn bị cũng không cần dùng đến nữa rồi.

Lúc Trương Triết Hạn ở một mình sẽ ngẩn ngơ nghĩ︰Tên ngốc này cuối cùng cũng thông suốt rồi, rốt cục vẫn..

đến quá trình gian nan nhất, quên đi một tên ngốc.

Một tên ngốc không hiểu tiền đồ quan trọng thế nào, đã tự ý chạy vào trong tim anh, khóa chặt trái tim anh lại.

Phải mất bao lâu mới có thể mở khóa thả cậu ấy ra ngoài đây.

Buổi tối trước ngày đóng máy.

Cung Tuấn đi đến phòng hóa trang, vừa định đẩy cửa liền nghe thấy giọng nói của Trương Triết Hạn ở trong, bên trong chắc chỉ có một mình Trương Triết Hạn, cậu gần như chưa từng nghe thấy Trương Triết Hạn dùng giọng điệu ôn nhu như vậy nói chuyện với ai.

Cô gái kia thật sự rất may mắn.

"Em đừng khóc, mấy ngày nay ở nhà đợi, đừng nhìn điện thoại..."

"Anh biết anh biết, đừng khóc, chuyện này anh sẽ xử lý, em không cần lên mạng nói lung tung biết không?"

"Đừng sợ, có anh ở đây, đợi anh quay xong cảnh cuối cùng sẽ gọi điện thoại cho em, anh đảm bảo sẽ không để bọn họ phát hiện ra em."

Cung Tuấn nghiến răng chậm rãi cúi đầu siết chặt tay rồi lại buông mạnh ra, đẩy cửa đi vào, hờ hững liếc nhìn Trương Triết Hạn, sau đó đi thẳng tới chỗ trang phục của Ôn Khách Hành, nhanh chóng tìm được trang phục màu tím cho cảnh quay cuối cùng đêm nay.

Trương Triết Hạn nhìn thấy cậu đi vào thì đột nhiên không nói nữa, để lại một câu︰ "Tối nay nói."

Cúp máy.

Trương Triết Hạn nhìn Cung Tuấn đang buồn bực không lên tiếng đứng cách đó không xa thay trang phục, anh cũng im lặng không nói.

Hai người hiếm khi ăn ý, vậy mà lại là dạng này, Trương Triết Hạn cười bất đắc dĩ.

Trương Triết Hạn lật từng cái từng cái một, sau khi tìm được trang phục mình cần, anh nghe thấy Cung Tuấn gọi mình︰ "Lão Trương.".

Truyện Điền Văn

Trương Triết Hạn ngẩng đầu, lông mày vô tình nhếch lên, mím môi trợn mắt trông rất khôi hài "Ừ" một tiếng.

Dáng vẻ này của Trương Triết Hạn không khác gì lúc trước, nhưng trong bầu không khí này lại không có hiệu quả chọc cười Cung Tuấn như trước.

Cung Tuấn vẫn cười, nhưng là nụ cười gượng ép.

"Thấy bóng rổ ở góc kia không?" Cung Tuấn nói.

"Ừ? Đâu?" Trương Triết Hạn vòng qua từng hàng quần áo đi tới chỗ Cung Tuấn chỉ.

Thật sự có một trái bóng rổ, anh rất lâu không đụng đến bóng rổ, liền nhất thời hoảng hốt, thậm chí đinh trong đầu gối cũng có vẻ âm ỷ đau.

"Em lặng lẽ mua mang tới, anh đã nói có thời gian chơi với em một trận, " Cung Tuấn cũng theo tới cầm bóng lên︰ "Ngày mai phim sẽ đóng máy, ngày mai không chơi...!chắc không có cơ hội nữa."

Trương Triết Hạn cười, lắc đầu cười không ngừng, trong mắt lóe lên ánh nước, cũng không biết vì cười nhiều hay vì nguyên nhân nào khác.

Anh giơ tay lên nện vào vai Cung Tuấn, cú nện không mạnh nhưng lại làm tim Cung Tuấn nhói đau: "Có dám so đánh golf không, biết chân anh bị thương còn muốn đấu bóng với anh, sợ chân anh lành rồi à?"

"Không phải anh nói chân bị thương cũng có thể thắng em sao?" Cung Tuấn học theo Trương Triết Hạn đấm vào vai anh.

"Được được, được, " Trương Triết Hạn còn đang cười, nhưng người thực sự hiểu Trương Triết Hạn sẽ phát hiện anh cười quá mức rồi, nói là cười, nhưng lại đau thấu tâm can chẳng khác gì khóc.

Trương Triết Hạn cúi đầu không dám nhìn đôi mắt quyến rũ của Cung Tuấn︰ "Ngày mai, đúng lúc gần đây có một sân vận động, người khác ăn tiệc đóng máy, anh với em thi đấu đóng máy, cho em thấy kỹ năng bóng rổ của ca.".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio